ăn mà ăn cơm, nhưng tiểu đội Karen vẫn thích tụ tập tại ở trong phòng của đội
trưởng để dùng cơm hơn.
Đợi đến khi mọi người đều đã tập hợp đông đủ, Karen cũng đi ra từ trong phòng
ngủ, anh đổi một bộ thần bào khác, nhìn không có gì khác biệt với ngày hôm
qua.
Ashley và Blanche đều vừa tắm rửa xong, Saint Andis lại là thành phố nhiệt đới
ven biển, cho nên bây giờ hai cô gái ăn mặc có chút thoáng mát.
Mas mặc áo ngắn tay, Bart thì mặc áo ba lỗ, da thịt màu đồng cổ hiện ra, giống
như là làm bốc vác kiếm ăn trên bến tàu.
Sau khi Karen ngồi xuống trên ghế sa lon, mở miệng nói: "Buổi chiều huấn
luyện ra sao rồi?"
Ashley thì vừa bóc vỏ tôm vừa nói: "Đội trưởng, thời gian vẫn là quá ngắn, tôi
cảm thấy tôi cần nhiều thời gian hơn."
Mas cũng gật đầu nói: "Đúng vậy, đội trưởng, cũng không đủ thời gian để làm
quen."
Bart thì không có vấn đề gì mà nói: "Không có việc gì, ai cũng không biết sau
khi tiến vào trong Cánh Cổng Luân Hồi thì chúng ta có cần dùng đến chúng hay
không, tiểu đội chúng ta trên cơ bản đều sẽ tìm đến tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật
của đội trưởng để làm nơi nương tựa, về sau chúng ta sẽ có nhiều thời gian để
huấn luyện và rèn luyện."
"Đúng, quả thực cũng không cần phải vội, về sau còn có nhiều thời gian."
Blanche vừa nói phụ họa theo vừa bỏ một con tôm đã lột xong vào trong cái bát
trước mặt Karen.
Asli trông thấy một màn này, lập tức cũng lột một con đưa qua đến.
Mas cũng cầm tôm lên, Bart dùng cánh tay đẩy Mas một cái, nói: "Thôi được
rồi, cậu cũng không cần phải lột."
Trông thấy phản ứng của mọi người, Karen cảm thấy rất hài lòng.
"Có chuyện ta muốn nói với mọi người, hôm qua mọi người cũng đã nghe rồi
đấy, những món khí tài chiến tranh này đến lúc đó sẽ được chuyển vào trong
Cánh Cổng Luân Hồi bằng quyển trục dịch chuyển mà sau này Thần Giáo sẽ
đưa cho chúng ta.
Nhưng chờ đến khi chúng ta rời khỏi Cánh Cổng Luân Hồi, những khí tài chiến
tranh này, tất cả đều sẽ ở lại bên trong.
Cho nên, mấy món đồ chơi lớn đáng yêu mà mọi người làm quen cả buổi chiều
thì sẽ rời xa các ngươi một khi các ngươi rời khỏi Cánh Cổng Luân Hồi."
Vừa dứt lời, cả phòng đều chìm vào im lặng.
Việc này giống như là một đám người trẻ tuổi, thật vất vả mới lái xe ô tô, uống
rượu hút thuốc của người lớn, tự cho rằng mình đã trở nên trưởng thành, nhưng
bị tát một cái, bọn họ mới bỗng nhiên ý thức được, thì ra mình vẫn chỉ là đứa
bé.
"Vậy Nỏ của tôi..."
"Bức Màn Trận Pháp..."
"Lồng Giam Cầm của tôi..."
"Có việc ta muốn hỏi một chút, trong nhà các ngươi có ai có thể tự trả tiền mua
sắm một món khí tài chiến tranh sao?"
Cả đám người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, Ventura thì cúi đầu ăn bánh.
Không một người nói chuyện.
Khí tài chiến tranh, rất đắt, đắt vô cùng, nguyên nhân quan trọng nhất khiến nó
đắt đó là nó là mặt hàng bị quản lý chặt chẽ.
Mặc dù bọn chúng sẽ được niêm yết với một mức giá ổn định trong các cửa
hàng phiếu điểm của các đại khu, nhưng trên thực tế phía trên cũng không hi
vọng nó có thể xuất hiện trong lưu thông.
Cho nên, bọn chúng được định giá cực kỳ cao.
Khí tài chiến tranh được phân phối đến cho Kỵ Sĩ Đoàn, thật ra chi phí cho việc
chế tạo có lẽ chỉ bằng một phần mười so với giá được niêm yết ở các cửa hàng
phiếu điểm, đương nhiên, giá gốc cũng không thể tính như vậy, trong này còn
có giá trị của nghiên cứu phát minh, rèn đúc, điêu khắc, trận pháp và nhân công.
Vì vậy việc cả được nâng cao là điều chắc chắn, rốt cuộc Trật Tự Thần Giáo
cũng sẽ không hi vọng một ngày nào đó một đám tàn dư Ánh Sáng dùng Pháo
Ma Tinh để đi phá hoại.
Mà lại, cũng không không thể nào che giấu được, cho dù ở đây có ai trong nhà
có thể dùng giá ưu đãi để mua lại, thậm chí là có thể mua lại một vài loại khí tài
vẫn còn mới nhưng lại được gắn nhãn báo hỏng thì cũng không cách nào sử
dụng chúng.
Bởi vì ngươi không phải mua đề cất trữ... Là phải lấy ra để sữ dụng.
Chờ đến khi thành lập tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật, là một tiểu đội tiêu biểu cho
quá trình cải cách, chắc chắn sẽ nhận được sự chú ý rất lớn, đến lúc đó khi thi
hành nhiệm vụ, sử dụng khí tài chiến tranh chắc chắn sẽ bị phát hiện, cũng
không cách nào che giấu, ngươi cũng phải giải thích nguồn gốc của nó rõ ràng.
Trật Tự Thần Giáo cũng không giống như Luân Hồi Thần Giáo, trong giáo sẽ
xuất hiện Hoàng tộc và một vài gia tộc lớn có thể dùng một tay che trời, mục
đích chủ yếu của lần cải cách này, vốn là vì phân hoá và đánh vào các phe phái
và gia tộc trong Thần Giáo, không ai sẽ đần độn mà chủ động đưa cán dao cho
Giáo Đình nắm vào lúc này.
Khi thấy đã đả kích tâm lý của họ đủ, Karen mở miệng nói: "Không sao, tiếp
theo sau khi chúng ta thành lập tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật, có thể tăng tốc độ
làm nhiệm vụ, kiếm chút phiếu điểm, ta tin tưởng không bao lâu sau, chúng ta
có thể mua mấy món đồ chơi lớn mà mọi người đã làm quen sáng nay về, chúng
ta thậm chí còn có thể mua những thứ tốt hơn.
Loại cảm giác làm việc và tích góp này, ngược lại sẽ càng thú vị, không phải
sao?"
"Đội trưởng nói rất đúng!"
"Đội trưởng nói rất đúng!"
Vào lúc này chuông cửa vang lên, Ventura ra ngoài mở cửa, đứng ngoài cửa là
một tên phục vụ trắng trắng mập mập, sau khi trông thấy có nhiều người ở trong
phòng như vậy, hắn ta ngay lập tức hành lễ với mọi người.
Ventura mang theo hai cái vali hành lý ra, để hắn tiến hành kiểm kê.
Karen để ý đến, hôm nay Ventura chắc hằn cũng đã lấy phần thuốc lá và rượu
hôm nay của tiểu đội Muri, nếu không thì cũng không có khả năng nhiều như
vậy.
Đứa nhỏ này, năng lực học hỏi ở phương diện này rất mạnh.
Những thứ này sau khi được mua lại, còn có thể tiếp tục xuất hiện ở trong kho
hàng của khách sạn, vẫn giữ lại giá mua gốc.
Đợi đến lúc đóng gói hàng lại, tên phục vụ cầm một xấp phiếu Trật Tự dày đưa
cho Ventura rồi chuẩn bị quay người chạy đi, Karen mở miệng nói:
"Ngươi chờ một chút."
"Ừm? Xin hỏi ngài còn có chuyện gì cần dặn dò?" Thái độ của vị trưởng kho
hậu cần này rất lễ phép.
Karen chỉ chỉ vào đống đồ ăn thịnh soạn trên xe đẩy thức ăn đặt trong phòng
hỏi: "Đây là đồ ăn được cấp theo khẩu phần mỗi ngày sao?"
"Đúng vậy, là dựa sao cấp độ đãi ngộ của các ngài mà chuẩn bị."
"Vậy thì bắt đầu từ ngày mai đưa đến cho chúng ta những món ăn bình thường
là được, ngươi cứ chiết khấu phiếu điểm ra rồi đưa cho chúng ta."