Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thanh kiếm Diamance lập tức bị ép xuống, mũi kiếm cắm ở trên bả vai Karen,

Áo Giáp Long Thần ngăn cản nó lại, nhưng khi lực chém tác động lên trên

người Karen, Karen không thể không quỳ một chân xuống.

Đoàn trưởng cầm đại kiếm trong tay tiếp tục dùng lực, hai thanh đại kiếm giao

nhau ở nơi bả vai của Karen, ép Karen chịu áp lực vô cùng lớn.

Điều đáng được ăn mừng chính là, Áo Giáp Long Thần thành công bảo vệ cơ

thể Karen, nếu đổi lại là Áo Giáp Hải Thần, bây giờ có lẽ đã tan vỡ, dù sao thì

Áo Giáp Hải Thần thuộc về phạm trù thuật pháp, không phải vật thật.

Cho dù có sức phòng ngự mạnh, Karen vẫn như cũ không thể từ bỏ việc ngăn

cản, nếu không cho dù mình mặc một cái hộp sắt cũng sẽ bị đối phương dùng

phương thức khác để đùa chết.

Đột nhiên, Đoàn trưởng thu kiếm lại, giơ lên, chặt xuống về phía Karen một lần

nữa.

Phương thức tấn công này lựa chọn bỏ qua tất cả phòng ngự của bản thân, nếu

như Karen muốn, vậy thì có thể liều mạng thừa cơ hội để đối phương chém

ngang lưng mình để đổi mạng, sau đó mình cũng sẽ bị chặt thành hai nửa, mọi

người cùng nhau chặt đối phương làm đôi....

Nhưng vấn đề đó là đối phương là vật triệu hồi vong linh, chả khác con rối là

mấy, đầu óc của Karen bị nước vào mới có thể lựa chọn cùng đổi mạng với một

con rối.

Dưới sự bất đắc dĩ, Karen chỉ có thể dựng thanh kiếm Diamance lên để đỡ đòn.

"Keng!"

Hai thanh đại kiếm, lại va chạm vào nhau một lần nữa. Không có chút nào ngoài

ý muốn, ngay từ đầu là cân bằng, lập tức phía đối diện bắt đầu tăng lực gấp đôi.

Thanh kiếm Diamance lại bị áp chế, tì lên trên ngực của Karen, mượn nhờ sức

phòng ngự mạnh mẽ của Áo Giáp Long Thần, Karen xem một phần áp lực

truyền lên áo giáp, để áo giáp giúp mình tiếp nhận tổn thương.

Lần này, Karen để ý đến vị trí trên người Đoàn trường đang được phủ bởi dung

nham kia, bắt đầu nhanh chóng bốc hơi, mà từ dưới chân đoàn trưởng, không

ngừng có dung nham tiến hành bổ sung thêm.

Nếu như có thể dùng sức mạnh gấp tám lần cho nhát chém đầu tiên, vậy thì

chắc chắn sẽ không để nó ở sau cùng, trực tiếp chém một nhát không thoải mái

hơn sao?

Nhưng sự thật chính là, sức mạnh ngay từ đầu, vốn là cực hạn mà cơ thể được

triệu hồi này có thể sử dụng, còn phần sức mạnh tăng cường phía sau thì là do

hắn dùng cơ thể của mình làm môi giới, mượn thêm sức mạnh từ hoàn cảnh

xung quanh.

Hắn đang dùng cơ thể của mình như một cái đòn bẩy.

So sánh như vậy, Karen cảm thấy phương pháp chỉ sử dụng áo giáp đơn giản

như áo giáp của mình, có vẻ hơi quá cấp thấp.

Chiến đấu, đúng là phương thức nhanh nhất để tăng cường thực lực bản thân,

đương nhiên, điều kiện tiên quyết là mình có thể còn sống.

Đoàn trưởng thu kiếm lại lần nữa, sau khi thong thả một hồi, bắp thịt toàn thân

Karen cảm giác vô cùng rã rời.

Giao đấu đơn giản, đấu kiếm đơn giản, nhưng Karen cũng đã bị áp chế "Thê

thảm".

Khi nhát kiếm thứ ba chém xuống, Karen lại không thể không giơ thanh kiếm

Diamance lên để cản lại.

Cũng giống như lần trước, lực được tăng cường thêm một bậc, Karen cảm thấy,

cái nhát chém thứ ba này đã là cực hạn có thể đỡ của mình, nếu chịu thêm một

kiếm thì cơ bắp toàn thân mình đều sẽ có nguy cơ bị rách ra.

Mặc dù đến bây giờ còn không đổ một giọt máu nào, nhưng áp lực, đều bị cơ

thể mình chịu đựng không thừa một chút nào.

Nhưng khi hiệu quả tăng cường của nhát chém thứ ba này đạt cực hạn, khối

rubic sau lưng Karen, cũng ngừng chuyển động.

Bố trí xong trận pháp.

Dưới chân hai bên xuất hiện một vầng sáng màu đen, phòng ngự trận pháp mở

ra.

Karen mở miệng nói: "Ngăn cách!"

Trận pháp bố trí tức thời không sử dụng vật liệu bình thường sẽ có hiệu quả

không quá tốt, hiệu lực trước hết không nhắc đến, khả năng kéo dài cũng giảm

bớt đi nhiều, mà còn đang trong trạng thái chịu áp lực.

Nhưng Karen muốn chính là khoảnh khắc ngắn ngủi này.

Trận pháp có hiệu quả, cùng kéo Karen và Đoàn trưởng vào một hoàn cảnh

ngăn cách với bên ngoài.

Đoàn trưởng đang trong lúc mượn lực mạnh nhất, lập tức đã mất đi điểm dựa,

vốn cơ thể chỉ mang tác dụng làm môi giới, vào lúc này không thể không gánh

chịu tất cả tải trọng.

"Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!"

Tiếng phá hủy liên tục vang lên, trên người đoàn trưởng xuất hiện từng cái lỗ

nhỏ, chất lỏng màu vàng tương đương với máu tươi bắt đầu bắn ra tung toé, bản

thân hắn cũng nhanh chóng lùi về phía sau.

Đây chính là tính hạn chế của sinh vật vong linh, Đại pháp sư vong linh vẫn là

người nắm quyền điều khiển, có thể hiểu đơn giản rằng những sinh vật vong

linh do đồng đội của bà ta hỗ trợ chế tạo có năng lực đặc biệt của bọn họ gì,

chẳng khác gì là "Combo chiêu" được lập trình sẵn....

Morindi có thể điều khiển bọn chúng sử dụng ra năng lực và chiêu thức, nhưng

bà ta rốt cuộc chỉ là một pháp sư, không phải chiến sĩ, năng lực căn cứ tình thế

để tiến hành điều khiển cải biến tinh vi cũng không cao, cho nên sẽ điều khiển

vô cùng cứng nhắc.

Nếu như là bản thân Đoàn trưởng mà nói, có lẽ ngay khi Karen bắt đầu bố trí

trận pháp, hắn đã cẩn thận để ý, mà hắn cũng sẽ không thấy một chiêu thức có

hiệu quả mà thật sự không não sử dụng nó ba lần, trừ phi thực lực chênh lệch

cách xa quá mức.

Morindi không ý thức được sâu đến như vậy, cho nên từ góc nhìn bên ngoài,

Đoàn trưởng dùng phương thức cực kỳ dũng mãnh để liên tiếp chặt Karen ba

nhát, Karen rất là chật vật tiếp ba kiếm, sau đó;

Cơ thể của Đoàn trưởng tan vỡ.

Karen đứng người lên, vung thanh kiếm Diamance lên để thuận tay cắt rời cơ

thể đã bị hư hại này.

Nhưng Đoàn trưởng lại vứt bỏ thanh kiếm dung nham trong tay, mặc cho Karen

vung kiếm chặt cơ thể làm đôi, nửa người trên vẫn rơi xuống như cũ, hai tay

nhô ra, dùng một loại phương thức giống như nhu thuật để ôm lấy Karen.

Karen ý thức được mình phạm phải sai lầm giống như Morindi, Morindi không

biết phương thức chiến đấu của chiến sĩ, nhưng mình, cũng không hiểu phương

thức mà đại pháp sư vong linh hoán đổi sử dụng sinh vật triệu hồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK