Câu hỏi của nữ khí linh, khiến cho Karen kinh ngạc.
Mình vốn cho rằng có thể kêu gọi Loya, tiếp dẫn đến Không Gian Phong Ấn
trong hiện tại, nhưng phản ứng của nữ khí linh này tựa như là đang nói với
mình, ngay cả Không Gian Phong Ấn đều đã quay về một nghìn năm trước kia?
Cho nên khí linh đàn hạc của Nữ Thần Mills cũng không biết mình, cũng không
biết Loya.
Karen nhìn chung quanh, không sai, nơi này là Không Gian Phong Ấn, cho dù
là hư giả, nhưng nó hiện ra cực kỳ rõ ràng.
Ký túc xá là bởi vì bởi vì sự kiện rò rỉ mà hình thành khu vực đặc biệt, mình
không cách nào rời khỏi ký túc xá, một khi rời đi, cũng có nghĩa mình sẽ quay
trở về hiện thực, kết thúc quá trình tham dự vào việc này.
Nhưng mà, khái niệm không gian ở chỗ này có sự khác nhau, mình không cách
nào rời khỏi cái vòng tròn này, nhưng chỉ cần đứng ở phía trong vòng tròn, có lẽ
mình có thể mở rộng ra thêm?
Thế nhưng nếu như ngay cả Không Gian Phong Ấn cũng thuộc về thời điểm
hơn một nghìn năm trước, như vậy, thứ duy trì không gian trước mặt mình, cuối
cùng là ai?
Quan trọng nhất là, ở đây xuất hiện một cái nghịch lý.
Karen quen thuộc cấu tạo của trận pháp, đồng thời mặc dù anh không có sức lực
để đi học tập huyễn thuật cấp cao, nhưng bên cạnh mình có Alfred được thừa
hưởng truyền thừa của Compasini, cho nên mình cũng có chút hiểu biết tương
đối về huyễn thuật.
Một số thời điểm, muốn suy nghĩ rõ ràng về bản chất của một chuyện, có thể
thử lột bỏ bớt lớp áo bên ngoài, để nó trở nên đơn giản hơn.
Nếu như so sánh căn phòng trong ký túc xá như một điểm khởi đầu, giống như
là điểm xuất phát khi bắt đầu thiết kế huyễn thuật, phản ứng thường gặp nhất
chính là tạo nên một hoàn cảnh mà ngươi quen thuộc, cho ngươi thêm một cái
cửa hang hoặc là một cánh cửa, để tự ngươi đi mở ra, ở đằng sau sẽ thiết kế
hoàn cảnh dẫn dắt tiếp tục.
Điều đã biết hiện tại đó là điểm xa nhất kéo dài ra từ căn phòng này, đó là cái
phần đất ở cổng ký túc xá, khi Karen bước một chân ra ngoài cổng, phản hồi mà
anh nhận được đó là tất cả mọi thứ ở phía ngoài sẽ tiến hành bài xích mình.
Nó không thể thiết kế ra được cảnh vật phía ngoài khu ký túc xá.
Có thể hiểu rằng muốn mở rộng ảo cảnh, cần phải trả càng nhiều chi phí, làm
như vậy là vì tiết kiệm;
Nhưng mà bây giờ nó lại tạo nên một cái Không Gian Phong Ấn của hơn một
nghìn năm trước, chi phí để tạo ra nơi này, so sánh với chi phí để tạo ra thêm
một sân vận động, nhà ăn, khu phòng học ở phía ngoài cổng ký túc xá còn cao
hơn rất nhiều.
Nghịch lý sinh ra ở chỗ này.
Từ nghịch lý rồi suy diễn về phía trước, tiến hành truy tìm nguồn gốc, như vậy
giải thích hợp lý duy nhất đó chính là:
Khu ký túc xá mà mình đang đứng và Không Gian Phong Ấn này là cùng cấp
bậc.
Bọn chúng không phải là ai sinh ra được ai, cũng không phải ai mở rộng ra ai,
bọn chúng từ vừa khi mới bắt đầu, đã cùng đồng thời xuất hiện, đồng thời tồn
tại, đồng thời vận chuyển.
Không Gian Phong Ấn hơn một nghìn năm trước và khu ký túc xá đại học này,
tiến vào một chiều không thời gian đặc biệt, đồng thời được bảo tồn lại.
Không, không phải bọn chúng được đưa vào từ thực tế, càng giống như là bị
"Sao chép" lại.
Bởi vì trong hiện thực, thật ra cũng không chịu ảnh hưởng gì, Karen vẫn tin
chắc rằng những gì mà mình trông thấy khi đi theo Sidrod tiến vào khu ký túc
xá này là giả tạo, bao gồm cả bây giờ cũng thế.
Thế nhưng mà, vấn đề mới lại xuất hiện, rốt cuộc là cái gì, vào hơn một nghìn
năm trước, xâu chuỗi hai nơi vốn chẳng có gì liên hệ với nhau lại?
Chính mắt Karen thấy, đồng thời cũng là một sự phỏng đoán hợp lý nhất, sự xâu
chuỗi, là do "Hoạt động" trong căn phòng ở khu ký túc xá kia tạo thành.
Nhưng mà, lại bởi vậy mà sinh ra một cái nghịch lý mới, bốn người trong cái ký
túc xá này vốn là không có cách nào thành công, là bởi vì nhờ vào sự gia nhập
của mình, để bọn họ có được thời cơ bắt đầu.
Cho nên, mình của một nghìn năm sau, ảnh hưởng đến một nghìn năm trước?
"Ngươi rốt cuộc là ai, ngươi cũng không phải Khí linh, cũng không phải thần
quan của Không Gian phong Ấn, không, xem như thần quan của Không Gian
Phong Ấn cũng sẽ không xuất hiện ở đây như vậy, cuối cùng ngươi là ai?"
"Ca ngợi Nữ Thần Mills.”
"Ngươi biết ta? Nhưng đây không phải lý do." Nữ khí linh giơ tay lên, đàn hạc
vận chuyển hào quang, "Ta cần biết ngươi là ai, cũng muốn biết, ngươi đã dùng
phương pháp gì để vào được đây."
Karen cảm thấy, khí linh của đàn hạc một nghìn năm trước, không có dịu dàng
khéo léo và thấu hiểu lòng người như khí linh của một nghìn năm sau.
Trước đó không lâu khi mình hoàn thành Thanh Tẩy, khí linh đàn hạc còn chủ
động tự xóa đi ký ức liên quan.
Nhưng mà việc này cũng cũng không kỳ lạ, sau một nghìn năm, có Loya hỗ trợ
liên kết tình cảm, quan hệ giữa Loya và khí linh đàn hạc vô cùng tốt, còn có
nhân tố nữa đó là thân phận và địa vị của mình trong Trật Tự Thần Giáo;
Điều quan trọng nhất đó chính là, khí linh của đàn hạc trong lúc mình Thanh
Tẩy đã gặp được quá nhiều bí mật để cô ta cảm thấy hoảng sợ
Bởi vậy, bây giờ cô ta mới có thể đối đãi với mình như thế, sẽ không lấy
phương thức ngang hàng để đi đối xử với một người xa lạ bỗng nhiên xuất hiện
ở một nghìn năm trước.
Vẫn may là cho dù "Quan hệ" của bản thân mình bây giờ không thể sử dụng,
Karen còn có thể dùng quan hệ của người khác.
"Ta được một người bạn tên là Ranedal nhờ vả, tới thăm ngươi một chút."
"Ranedal?"
"Đúng vậy, không sai."
"Ranedal, là ai?"
Karen: "..."
"Cái người bạn tên Ranedal kia của ngươi, vì cái gì không tự mình đến đây?"
"Bây giờ hắn không tiện để đến, bởi vì bây giờ hắn là một con chó."
"Ngôn từ của ngươi, để cho ta cảm thấy hoang đường…."
"Ngươi có thể hoàn toàn xem như không trông thấy ta, bởi vì ta biết, khí linh
các ngươi cũng không có lòng cảm mến gì với cái lồng giam này, nhìn thấy
thêm một người giống như ta có thể ra vào nơi này, cũng có thể cầu nguyện cái
lồng giam này sớm ngày sụp đổ, không phải sao?"
"Ngươi cảm thấy ta sẽ nghe lời ngươi nói sao?"
"Quyền lựa chọn nằm trong tay ngươi, ngươi có thể coi như không nhìn thấy bất
cứ thứ gì, cũng có thể ra tay với ta ngay bây giờ, đương nhiên, cũng có thể lập
tức thông báo, báo rằng một người xa lạ bỗng nhiên xuất hiện ở đây, nhìn xem
cái đám khí linh cả ngày đều sẽ nghiên cứu cách vượt ngục kia sẽ đối đãi với
ngươi như thế nào." Loya đã từng nói, bên trong không gian phong cấm có vô
số khí linh vẫn luôn suy nghĩ làm thế nào để có thể vượt ngục.
Nữ khí linh nghe vậy, thu tay về, nhưng vẫn hỏi: "Người bạn tên Ranedal kia
của ngươi, hắn bảo ngươi đến thăm ta, vì cái gì?"
"Hắn đang tìm ngươi, không, nói cho đúng thì hắn đang tìm chủ nhân của
ngươi."
Karen lấy ra một quyển trục, ném xuống mặt đất, đây là tọa độ.
Lập tức, bóng người của anh dần dần biến mất, quay trở về.
Nữ khí linh đi đến phía trước quyển trục, cô ta muốn đưa tay cầm lấy quyển
trục, nhưng do dự một chút, vẫn không có làm như thế, cô quay trở về bên trong
Thần khí, chủ động chìm vào giấc ngủ say....
"..."