không có nghĩa là thật sự có thể dẫn nhiều người trong bộ của mình đến đây để
làm việc, nói cho cùng, vẫn là xem ở trên mặt mũi của "Bộ trưởng Karen".
Một trong những đặc điểm rõ ràng nhất của chủ nghĩa bảo hộ địa phương hoặc
chủ nghĩa địa phương là ý chí của một người hoặc một nhóm nhất định trong
phạm vi cụ thể này có thể phá vỡ ranh giới giữa các bộ phận trong hệ thống và
thực hiện nó.
Karen bây giờ đang ở đại khu thành phố York thì đã có địa vị như thế này, nhất
là sau khi anh còn sống mà ra khỏi hang động, ai cũng rõ ràng, tiền đồ của
Karen đã không thể đo lường, một số năm sau, nếu như nói có người nào đi lên
từ thành phố York có thể ngồi lên vị trí bàn tròn trong Giáo Đình, vậy người đó
tất nhiên là Karen.
Có cấp lãnh đạo của đại khu nào không hi vọng về sau trong vòng trung tâm của
Giáo hội có người bên mình đâu?
Dù gì thì trong Giáo Đình có người quen cũng dễ nói chuyện.
"Đưa bản thiết kế cho ta, các người đã chuẩn bị xong chưa?" Deron hỏi.
"Đúng vậy, đã chuẩn bị xong." Leon lấy bản thiết kế, mở ra.
Mở ra …mở ra … mở ra …
Động tác mở ra có chút lâu, bởi vì cái bản vẽ này có chút lớn.
Bản phương án này, là đại sư Piro sau khi tham gia lễ truy điệu đến hỏi thăm
Karen, Karen tự mình hỏi xin.
Sở dĩ có thể có được nhanh như vậy, là bởi vì đại sư Piro trực tiếp sao chép lại
bản thiết kế trận pháp phòng ngự trong không gian khai thác nào đó của Thần
Giáo rồi ném qua.
Có thể nói, từ trong nội tâm đại sư Piro rất yêu thích người học trò Karen này.
Phải biết rằng đây chính là trận pháp phòng ngự do trận doanh trong không gian
khai thác dùng để đối mặt với những mối nguy hiểm thần bí, thuộc về loại văn
kiện trận pháp cơ mật.
Mí mắt Deron nhảy lên, nhỏ giọng hỏi:
"Các ngươi là dự định xây dựng cao ốc của một giáo hội ở đây à?"
Leon mỉm cười đáp lại nói: "Chắc hẳn là đơn giản hơn cao ốc của giáo hội
nhiều."
"Nhưng chỉ xem xét từ phương diện phòng ngự, thăm dò, phân biệt và các công
năng khác, không kém với cao ốc giáo vụ một chút nào, ta không biết các ngươi
muốn làm lớn đến như vậy, lúc đến đây quả thật có mang theo một chút vật liệu
trận pháp từ trong kho, nhưng đối mặt với loại công trình lớn như vậy thì còn
thiếu rất nhiều."
"Xin ngài yên tâm, vật liệu trận pháp đã được chuẩn bị tốt ở trong trang viên."
"Ồ?" Deron sửng sốt một chút, "Các người chuẩn bị, thật sự là rất đầy đủ."
Deron quay đầu lại nhìn về phía sau lưng, người hầu trong trang viên nay đang
dâng nước trà và điểm tâm cho đám trận pháp sư, phía dưới đều có một phong
bì màu đen.
Phong bì cũng không dày nhưng đây cũng không phải là phiếu điểm ở trong
không nhiều, mà là mang ý nghĩa đây cũng là thẻ ngân hàng không ký danh ở
chợ đen, số dư đều ở bên trong.
Deron khẽ nhíu mày, khá lắm, đây là đang đút lót công khai trước mặt mình à.
Nếu là lúc trước, khi thấy cảnh này, Deron đoán chừng đã sớm phát cáu bắt đầu
mắng chửi người.
Cũng chính là hôm nay xem ở trên mặt mũi của cháu ngoại, ông ấy nhịn, ừm…
vợ ông ta hôm nay cũng tới.
Leon nhìn ra vẻ mặt của Deron biến hóa, vừa cười vừa nói: "Thưa ngài, đây chỉ
là phí nước trà, lúc mời hàng xóm đến giúp đỡ xây nhà thì cũng phải chuẩn bị
chút gì đó, đây là phong tục của người Wien chúng ta."
"A, phong tục, bọn họ đều là thần quan Trật Tự." Trong lòng Deron vẫn là có
cảm xúc.
"Nhưng hôm nay là ngày nghỉ, là ngày nghỉ do đại khu thiếp lập, mọi người
hôm nay thật ra là đang nghỉ phép, là thời gian tư nhân, xem như làm thêm một
chút, còn có công hàm hỗ trợ, cũng không ai nói được gì."
Vật liệu ta đã chuẩn bị, tiền công ta cũng chuẩn bị, các ngươi còn đang trong
ngày nghỉ, có chỗ nào sai sót không?
Cái này, có vài người cầm phong bì trong tay nhìn về phía Deron, bọn họ đang
chờ đợi ý của Deron, bọn họ đã từng là học sinh của ông ấy.
Deron bất đắc dĩ thở dài, nói: "Đây là việc tư nhân."
Trên mặt mọi người lúc này mới nở nụ cười, bỏ phong bì vào trong túi.
Bọn họ đều thuộc về thần quan bậc trung cao ở trong Thần Giáo, nhưng đây
cũng không có nghĩa là bọn họ đều rất giàu có, trên thực tế, trong đại khu, phần
lớn thần quan Trật Tự cũng chỉ sống nhờ vào tiền trợ cấp mỗi tháng;
Mấy bộ môn có thể vớt đến chất béo và tham ô cũng có, nhưng chỉ giới hạn
trong phần nhỏ các bộ môn, không có gì liên quan đến phần lớn thần quan khác.
Lại thêm hồi trước sau khi Đại chủ giáo tân nhiệm tiến hành nghiêm trị, có kha
khá Chủ giáo và các thần quan cao cấp rơi đài vào tù, tập tục cũng đã trở nên
trong sáng hơn, vốn có một chút chất béo cũng không có ai dám đi vớt.
Mà đám Trận pháp sư ưa thích nghiên cứu và thử nghiệm trận pháp mới, vật
liệu trận pháp đa phần đều rất đắt, chức vị càng cao càng thích chơi trận pháp
cấp cao, cho nên phần lớn những Chủ nhiệm ở đây, trên phương diện cuộc sống
của người bình thường thì rất tốt, nhưng trên phương diện phiếu điểm, phần lớn
bọn họ đều rất túng thiếu, đối với việc có thể nhận được phần thu nhập thêm
này thì họ đều rất vui.
Nhưng mà, những vật liệu trận pháp và phí trà nước này, gần như móc rỗng toàn
bộ doanh thu trong một năm nay của trang viên Ellen, nhưng đối với cái này,
lão Anderson lại không có chút bất mãn nào, đây chính là trận pháp phòng ngự
bảo vệ gia tộc!
Xem như trong lúc gia tộc từng cường thịnh nhất cũng không có cách nào mời
được nhiều các vị Trận pháp sư từ trong Trật Tự Thần Giáo đến để giúp đỡ việc
bố trí như vậy!
Mặc dù về sau thu nhập của gia tộc hầu như đều phải dùng để thanh toán chi phí
duy trì trận pháp, nhưng lão Anderson vẫn cảm thấy rất đáng giá như cũ, bởi vì
so với một cái lâu đài chứa đầy tiền của, thứ quý báu nhất có thể truyền lại sau
này chính là trận pháp này.
Deron phất phất tay, hô: "Nào, bắt đầu làm việc."
Vốn cho rằng tới sớm một chút, nhiều người như vậy, trên cơ sở là nền móng đã
sớm được bố trí, không đầy một tiếng là có thể bố trí xong trận pháp, bây giờ
nhìn cái khối lượng công trình này, đoán chừng phải làm từ bây giờ cho đến tận
khuya.
"Ai …."
Deron chống nạnh, lại thở dài, trên mặt lộ vẻ đắng chát.
"Cái eo này, hôm nay phải mệt đến nỗi nằm xuống thôi."