Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Vì sao căn phòng này lại được lưu giữ hoàn hảo đến như vậy, chẳng lẽ là sau

khi bọn họ vừa tốt nghiệp, trường học đã biết bốn người bọn họ trong tương lai

sẽ có thành tựu rất cao, nên sớm lưu giữ lại chốn cũ của danh nhân?

Còn thêm một điều đó chính là, sau khi tốt nghiệp thì chắc hẳn đồ đạc sẽ bị thu

dọn để nhường phòng lại cho lứa học sinh kế tiếp, nhưng vì sao những quyển

sách, bút ký và đồ dùng hàng ngày này cũng đều được trưng bày ở đây?”

“Bởi vì lúc đó trong ký túc xá này xảy ra một sự kiện, khiến cho tất cả học sinh

ở đây phải rời khỏi, ta tra cứu rất nhiều tư liệu lịch sử trong trường, ừm, cho dù

không tiếc cả việc dùng phương pháp đặc thù để tham khảo hồ sơ nội bộ nhưng

cũng không thể tìm được kết quả chính xác...

Nhưng mà từ một ít bằng chứng và tư liệu cùng với việc xem xét lại hồi ký của

một vài học sinh đã từng sống ở đây cho thấy, nơi này khi đó đã từng phát sinh

một đợt ô nhiễm...

Không, không phải là ô nhiễm, càng giống là rò rỉ.”

“Rò rỉ?”

“Có chút giống như sức mạnh của món Thần khí nào đó rò rỉ ra bên ngoài, nơi

nó rò rỉ, ở ngay chỗ này, cụ thể hơn thì ta cũng không biết, bởi vì khi đó hồ sơ

không chỉ bị tiến hành phong toả, ngay sau đó, vết tích về chuyện này còn bị

tiêu huỷ qua rất nhiều lần.

Ta nghi ngờ rằng chính là do những người trong cuộc đã gây ra chuyện này, sau

khi Protaras nhận chức Đại tế tự, ông ta muốn chôn giấu một sự kiện, thật sự là

quá đơn giản, hơn nữa còn có Okonga sống tương đối lâu, cứ sau mỗi năm

mươi năm thì ông ta có thể trở lại để dọn sạch tài liệu và ghi chép, có thể đã làm

đến tám chín lần, trên thực tế, ông ta vẫn luôn làm như vậy.”

“Thì ra là như thế.”

“Mặt khác, cậu phát hiện được cái gì sao? Karen.”

“Thưa thầy, ngài phát hiện được cái gì?”

“Ta nghi ngờ, ở đây có dấu ấn tinh thần được lưu giữ lại, nhưng ta vẫn luôn

không thể kích hoạt được nó, hoặc có lẽ là do cấp độ của ta không đủ, không

cách nào cảm ứng được, nhưng trước kia khi ta lén lút đi vào ở đây để cảm nhận

và chiêm ngưỡng, từng có một chút cảm giác rất nhỏ.”

“Cảm giác nhỏ?”

“Đúng vậy, ví như khi ta ở đây thỉnh thoảng sẽ nghe được tiếng mở cửa nhỏ xíu,

nhưng cánh cửa lại không di chuyển chút nào.”

Karen trông thấy cánh cửa vốn đang đóng, bị mở ra từ bên ngoài.

“Ví như ta sẽ ngửi được hương trầm, nhưng lửa cũng không được thắp lên.”

Karen trông thấy ngọn nến trên bàn đọc sách của Giáo Hoàng Điên dấy lên

ngọn lửa.

“Hay là ta sẽ nghe được tiếng kêu, không giống như là âm thanh của người, có

chút thê thảm, rất quỷ quái, để cho người ta phải rùng mình.”

“Quác…!!!”

Karen trông thấy bên trong phòng tắm, thông qua cánh cửa được mở một nửa,

một người trẻ tuổi mặc áo ba lỗ màu đen, cắt đầu đinh, đang ở bên trong giết

một con gà tây có bộ lông năm màu, con gà tây vào lúc này đang giãy dụa mà

phát ra tiếng kêu thảm.

“Đúng, có một lần ta còn nghe được tiếng cười cực kỳ âm trầm, kém chút nữa

đã hù ta ngất đi.”

“Ha ha ha ha ha!!!”

Một người thanh niên có mái tóc vàng bồng bềnh, cầm một con quạ truyền tin

màu hồng trong tay:

“Các anh em, cô ấy đồng ý rồi, đồng ý rồi đấy, ha ha, thành công, ta đã chuẩn bị

kỹ để đêm nay hẹn cô ấy vào rừng cây nhỏ, mọi người cũng không nên ghen

ghét ta nhé, đám trai tân đáng thương, chậc chậc.”

Karen lắc lắc đầu, đột nhiên, anh chỉ có thể nghe được giọng nói của Sidrod,

nhưng không còn nhìn thấy Sidrod.

Mà cảnh tượng trong ký túc xá vốn đang phủ màu xám trắng, vậy mà dần dần

trở nên sống động.

Một thanh niên có cái mũi ưng, cầm trong tay một phần tin vắn đi vào ký túc xá,

hưng phấn mà hô với Karen:

“Ánh Sáng Thần Giáo đã tuyên chiến với An Tức Thần Giáo, Ánh Sáng Thần

Giáo xâm lấn bí cảnh An Tức, Philias à, suy luận của ta đã chính xác, tự mình

xem đi, kế tiếp thì Trật Tự Thần Giáo chúng ta chắc chắn sẽ đứng sau lưng ủng

hộ cho An Tức Thần Giáo chống cự lại Ánh Sáng Thần Giáo, cung cấp khí tài

chiến tranh, cung cấp huấn luyện nhân sự, thậm chí thần quan của giáo ta sẽ cởi

thần bào Trật Tự ra mà thay bằng thần bào của An Tức để tình nguyện tham

chiến.

Tóm lại, nhất định phải làm Ánh Sáng Thần Giáo của ngươi phải đổ máu trong

cuộc chiến này!”

Okonga chỉ vào giấy quạ đen truyền tin nói: “Hà hà, đêm nay ta cũng phải đổ

máu đấy.”

Trong phòng vệ sinh, De Carloster đang giết gà kêu lên: “Protaras, Okonga, các

ngươi nhanh lấy giúp ta cái thau để đựng máu, ta làm dồi cho các ngươi ăn.”

Lúc này, một giọng nói vang lên từ sau lưng Karen.

“Sự lựa chọn ngu xuẩn của cao tầng, sẽ chỉ làm Ánh Sáng Thần Giáo bước vào

tình cảnh càng nguy hiểm, ra tay với những Thần Giáo khác, chỉ có thể ép bọn

họ đứng sang phía của Trật Tự các ngươi.”

Một vị thanh niên anh tuấn dung mạo gọn gàng đi ra từ bên cạnh Karen, cầm

một cái thau rửa mặt lên, chuyền vào cho De Carloster ở trong phòng tắm.

Protaras vẻ mặt vốn còn đang tươi cười, lúc này tức giận gào lên:

“A, đáng chết, Philias, ngươi lấy cái thau rửa mặt của ta đấy à!”

Ngay từ đầu Karen có chút mờ mịt, nhưng rất nhanh, đã dần dần thích ứng, xem

ra, chắc hẳn là mình đã kích hoạt dấu ấn tinh thần, trước đây trong phòng đọc

sách của mình cũng có một dấu ấn tinh thần do Thần Ánh Sáng để lại.

Nhưng mà,

Tình huống để Karen bất ngờ, vào lúc này bỗng nhiên xảy ra.

Okonga cầm quạ truyền tin trong tay nhiên nhìn Karen, hỏi:

“Này, anh bạn ở phòng kế chạy qua đây ăn chực đấy à?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK