không nói một lời.
Ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cả hai bên đều không che giấu ánh nhìn tìm tòi
nghiên cứu của mình.
Lần này, người phá vỡ bầu không khí trầm lặng này là Karen.
"Đội trưởng, sự việc lần này, chúng ta cứ dừng lại như vậy đi."
Đội trưởng hơi nghi ngờ một chút nói:
"Chuyện gì?"
"Tôi nghe nói tiểu thư Ophelia có thể sẽ đến Trật Tự Thần Giáo chúng ta để học
tập bồi dưỡng."
"Ừm, đúng vậy, buổi sáng chủ giáo Waffron đã nói với ta, cậu nhìn xem bố cục
trước đó của chúng ta cũng không có uổng phí đúng không?"
"Bố cục..."
"Trước khi làm một việc gì đó, có thể chuẩn bị trước mười phần thì lúc thực
hiện phải làm được mười hai phần, cậu cố gắng học tập một chút, lĩnh ngộ hàm
ý tinh thần trong lời nói này của ta."
"Được rồi, đội trưởng..."
"Mặt khác, dựa trên cơ sở này thì còn có một việc, cậu cảm thấy trong các bộ
ngành của giáo hội chúng ta, nơi nào thích hợp nhất cho việc học tập bồi dưỡng
đây?"
"Đòn Roi Kỷ Luật?"
"Câu trả lời chính xác đấy."
"Ophelia sẽ gia nhập tiểu đội của chúng ta?"
"Sẽ không."
"Ha..." Karen thở ra một hơi dài nhẹ nhõm.
"Ý của Chủ giáo Waffron đó là để cô ta tự mình thiết lập một tiểu đội Đòn Roi
Kỷ Luật, cô ta sẽ đảm nhiệm chức đội trưởng, cậu cảm thấy lúc cô ta lựa chọn
thành viên sẽ chọn ai đây?"
Karen ngoài ý muốn nói: "Cho cô ấy điều kiện tự do đến vậy sao?"
"Bởi vì đảo Ám Nguyệt đã giao ra quyền chỉ huy hạm đội, đây chính lực lượng
mạnh nhất của Đảo Ám Nguyệt và cũng như trong vùng biển lân cận. So sánh
với lực lượng hạm đội hải quân kia của Đảo Ám Nguyệt, thì chức tiểu đội
trưởng của tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luẫt còn có chút không đủ đâu."
"Vậy cũng đúng."
"Cũng chính bởi vì nguyên nhân này, Chủ giáo Waffron mới thả lỏng tất cả
khúc mắc ở trong lòng,
Đương nhiên, việc này được nguyện ý chấp nhận và khởi động thì còn phải trải
qua một quá trình ở đại khu, nhưng đây là quyết định quyết sách của ngài Hồng
Y Giáo Chủ, cho nên cũng chỉ là một quá trình mà thôi.
Buổi sáng lúc cậu còn chưa trở về, tộc trưởng Wiener mang theo tiểu thư
Ophelia cố ý tới gặp mặt chủ giáo Waffron, ta cảm giác được là có ý tặng quà
xin lỗi.
Dù sao thì con gái ông ta còn phải ở lại đại khu thành phố York ba năm, chắc
chắn phải giải quyết khúc mắc giữa hai bên về vấn đề thông gia lúc trước.
Đối phương đã cho đủ thể diện, mà lại việc khóa chặt quan hệ giữa Đảo Ám
Nguyệt và Trật Tự Thần Giáo, nhìn vào thái độ của Chủ giáo Waffron, ông ta
chắc đã hoàn toàn tha thứ cho tiểu thư Ophelia."
"Vậy thì tốt rồi."
"A, chỉ là tha thứ cho tiểu thư Ophelia, cũng không bao gồm cậu trong đó."
"Cái này..."
"Nhưng mà cậu cũng không cần lo lắng, sau khi quan sát mấy ngày nay, con
người của Chủ giáo Waffron cũng không tệ lắm, cậu thử nhìn Leon mà xem,
mặc dù có chút thói quen của bọn công tử, nhưng cách xử sự làm người vẫn còn
được, từ việc nhỏ nhặt đến việc lớn.
Trưởng bối bình thường đều sẽ tức giận bởi việc thông gia của con cháu mình bị
phá hư, ông ta chắc chắn nhìn cậu không hợp mắt, nhưng cũng sẽ không cố ý
kiếm chuyện nhằm vào cậu, cậu có thể yên tâm về điều này, nhưng mà cậu cũng
cần phải đề cao cảnh giác một chút, lần sau lúc làm việc cần phải từ từ một
chút."
"Không phải, đội trưởng, lời đồn trước kia về tôi rốt cuộc là do ai lan truyền
vậy?"
Kẻ cầm đầu chuyện này là đội trưởng, là do đội trưởng để cho đội viên đi truyền
bá lời đồn này để tăng sự nổi tiếng của tiểu đội đến từ Tang Phổ để thuận tiện
nhận nhiệm vụ khi đặt chân đến thành phố York.
"Khục khục... Những việc đã xưa cũ rồi thì chúng ta cũng không cần lãng phí
thời gian để truy cứu lại nữa."
Karen ngáp một cái, anh thấy mệt mỏi.
Đội trưởng thì tiếp tục mở miệng nói: "Đến lúc cô ấy đến, chính cậu chủ động
đến báo danh đi, dù sao thì quan hệ giữa cậu và cô ấy lúc trước mặc dù chỉ là lời
đồn, nhưng lần này hai người cùng nhau ra vào khách sạn biết bao nhiêu lần, cái
này cũng như bùn rơi vào đũng quần mà thôi."
"Tôi không đi."
"Không nên cáu kính trẻ con như vậy."
"Không có gì cáu kỉnh, đơn giản là vì tôi ưa thích tiểu đội chó săn của chúng ta
mà thôi."
"Karen."
"Ừm?"
"Cho dù là chó săn thì cũng cần giao phối."
"..." Karen.
"Sau đó sinh sôi ra những con chó săn mới, cậu thử nghĩ xem, cô ta làm đội
trưởng thì sẽ có biên chế, nhưng cô ta vừa tới Trật Tự Thần Giáo, cái gì đều
chưa quen thuộc, nếu cậu đến đó thì đến cùng ai sẽ là đội trưởng?
Cứ như vậy, chẳng phải cậu rất nhanh sẽ tìm được đủ tiểu đội chó săn chó chính
mình rồi sao?"
"Tôi vẫn không muốn đi."
"Có đi hay không thật ra cũng không do cậu quyết định, bởi vì cậu cũng không
có biên chế chính thức trong tiểu đội của chúng ta, trên lý luận, đội viên ngoài
biên chế muốn vào biên chế thì phía trên có thể trực tiếp điều động, căn bản
cũng không cần sự đồng ý của cậu."
"Còn có thể cưỡng ép như vậy à?"
"Đây gọi là dâng hiến cho Thần Trật Tự, cái này sao có thể gọi là ép buộc
được? Cách suy nghĩ này của cậu rất nguy hiểm, cho thấy rằng cậu không đủ
trung thành với Thần Trật Tự đấy.
Đồng thời đội viên ngoài biên chế như Memphis, Richard, cũng có thể điều
động đi cùng nhau.
Mặt khác, để giúp đỡ thì ta dự định để cho Fanny và Peia cũng điều đến tiểu đội
của cô ta để hỗ trợ.
Cậu nhìn xem, cứ như vậy thì tiểu đội của cậu sẽ lập tức có năm vị trí, tìm thêm
bảy người là đủ rồi."
"Không phải chứ, việc này đã được sắp xếp đến bước này rồi sao?"
"Ừm, Chủ giáo Waffron đã nói với ta về chương trình sơ bộ, ông ta còn lo lắng
rằng ta sẽ không đồng ý đưa người, cậu nhìn xem, người ta là Đại chủ giáo địa
vị cao quý đến gặp mặt ta để trưng cầu ý kiến, ta có thể từ chối hay sao?"
"Cho nên, đội trưởng ngài đã bán đứng sau lưng tôi rồi bây giờ lại ở đây trưng
cầu ý kiến của tôi à?"
"Đều là vì kính dâng cho Thần Trật Tự mà thôi, ở đâu cũng có gì khác nhau đâu
nào."
"Không thể như vậy được."
"Lời kháng nghị vô hiệu."
Đội trưởng đứng người lên, vỗ vỗ bụng, nói: "Đói bụng rồi, chúng ta đi ăn cơm
đi."
"Đồ ăn không được đưa tới sao?"
"Ta muốn đi ra ngoài ăn."
"Tôi muốn đi ngủ."
"Vậy cậu đi ngủ đi, ta dẫn bọn họ ra ngoài ăn, ba ngày sau chúng ta mới rời
khỏi đây, tiểu thư Ophelia sẽ không trở về cùng với chúng ta, cô ta phải xử lý
xong việc trên Đảo Ám Nguyệt, cho nên, cậu có đủ thời gian để chuẩn bị tâm lý
đấy."
"Ngủ ngon, đội trưởng."
"Chào buổi trưa."
Đội trưởng đi ra khỏi phòng, rất tinh tế mà đóng cửa phòng lại.