Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi hắn mở miệng, âm thanh của hắn nhanh chóng vang vọng khắp quan

trường:

"Chào các vị, ta là Punk, quan chỉ huy của quân đồn trú nơi này, ta sẽ tự mình

phụ trách vòng tuyển chọn cuối cùng của các vị, ta hi vọng các vị có thể tuân

thủ kỷ luật của ta, vui vẻ khi ở đây."

Lời dạo đầu rất khô cứng.

Lúc này, Karen để ý đến có hai đội hình sắp xếp chỉnh tề đang đi về hướng

quảng trường, một đội thì do ba trăm binh sĩ mặc áo giáp màu đen tạo thành,

một đội khác thì tạo thành từ những thần quan khác nhau.

Binh sĩ lập tức phân tán ra vây quanh bên ngoài quảng trừơng, đội ngũ thần

quan thì lại phân ra một nửa, một nửa giống như là đang chuẩn bị làm kiểm tra

an ninh, một nửa khác thì tại đang bố trí trận pháp.

"Tiếp theo, sẽ có ba chuyện mà ta muốn nói rõ trước.

Chuyện thứ nhất, kiểm tra an ninh, các vị chắc hẳn là đều đã trải qua, ta biết bên

trong các vị có không ít người có bối cảnh gia tộc rất lớn, nhưng rất xin lỗi, chờ

đến khi các vị phải đi vào trong Cánh Cổng Luân Hồi thì gia tộc và bối cảnh

đều hoàn toàn không có tác dụng, mặc dù Luân Hồi Thần Giáo vừa mới bị

chúng ta đánh gục, nhưng hiện tại bọn họ, càng muốn tìm lại thể diện.

Thuộc hạ của ta kiểm tra an ninh cũng không giống như mọi người ở đây từng

trải qua, bọn họ, đều đã đến chiến trường.

Muốn gian lận, ta cho phép, điều kiện tiên quyết là không thể bị nhân viên an

ninh kiểm tra ra được.

Sau khi vượt qua phần kiểm tra an ninh, các vị sẽ nhận được số báo danh của

mình.

Chuyện thứ hai, lần tuyển chọn cuối cùng này, tỉ lệ nguy hiểm sẽ cực kỳ cao, ta

không cách nào cam đoan nửa đường có thể ra tay kịp thời nếu có việc gì ngoài

ý muốn xảy ra, cho nên, ta hi vọng các vị không muốn liều mạng vào lúc nên từ

bỏ, bởi vì thật sự có khả năng khiến cho linh hồn bản thân bị xóa đi hoặc là dứt

khoát biến thành một tên ngu ngốc.

Một khi cuộc tuyển chọn bắt đầu, ta cũng không thể can thiệp gì nhiều, mời

chính các vị nắm bắt cho tốt, phải biết các vị tuổi cũng còn trẻ, còn có tương lai

càng tốt đẹp hơn, nếu như không tranh nổi, thực lực không đủ, không nên liều

mạng.

Nếu như số lượng biến thành ngu ngốc quá nhiều, áp lực của ta cũng sẽ rất lớn,

ta cũng không muốn kết thù oán với cha mẹ hay người dạy dỗ các vị, mời các vị

hãy tha cho ta."

Sau khi nói xong lời nay, trên mặt của không ít thí sinh ở đây đều nở nụ cười.

Chỉ có điều, nụ cười trên mặt mọi người cơ bản đều là vì lễ phép, có thể có tư

cách trở thành quan chủ khảo lại chịu trách nhiệm quản lý cứ điểm này của thần

giáo trong Hư không, không thể nghi ngờ địa vị của Punk, hắn dùng cách nói

chất phác và thẳng thắn nhất để nói ra những lời này,

Có nghĩa rằng, mức độ nguy hiểm của cuộc tuyển chọn cuối cùng, thật sự rất

lớn.

Karen mở miệng nói: "Xem ra, lúc trước phỏng vấn chém gió hơi to rồi."

Ashley nhún vai, Bart từ chối cho ý kiến;

Ventura liền nói: "Tôi cảm thấy ngài nói rất hay."

"An toàn của mình vẫn là điều quan trọng nhất." Karen nói, "Không phải là ta

đang hạ thấp sĩ khí của mọi người, trong lòng mọi người hiểu rõ là tốt nhất,

được rồi, ta cũng chỉ nói như vậy thôi."

Đám người nhao nhao gật đầu, biểu thị đồng ý với lời của Karen.

Ánh mắt Punk đảo qua bốn phía, nói: "Chuyện thứ ba, ở đây có tổng cộng 120

người tham dự tuyển chọn, sau khi vượt qua kiểm tra an ninh, dựa vào số báo

danh trong tay của mình, các vị có thể tự do lập đội, yêu cầu là 6 người một đội,

mỗi một đội tập trung xét duyệt báo cáo dãy số báo danh của các thành viên

trong đội mình, nhận số thứ tự của đội, tuyển chọn cuối cùng, sẽ tiến hành theo

phương thức tiểu đội, hai tiểu đội kiên trì thời gian lâu nhất trong lúc kiểm tra,

Chính là danh sách 12 người cuối cùng."

Ý đó là, danh sách 12 người, không phải vị trí riêng của mỗi một người, mà là

của hai tiểu đội, thật ra cũng chỉ có "Hai" vị trí.

Nghe được chuyện thứ ba mà Punk nói, trên mặt của Ashley và Bart lộ ra vẻ

kích động.

Ashley suýt chút nữa thì hô lên vì quá hưng phấn, Bart cũng siết chặt hai nắm

tay lại, cha mẹ của bọn họ, đặt trúng đề rồi!

Đây chính là lý do vì sao bọn họ muốn đến Nhà Tang Lễ trước rồi mới xuất

phát, đây chính là nguyên nhân vì sao bọn họ nguyện ý nghe theo sự sắp xếp

của Karen mà ngồi xe tang đến cao ốc giáo vụ, đây cũng là nguyên nhà mà cha

mẹ Ashley tự mình đến nhà để kiểm tra cơ thể vật nuôi cho Karen.

Bọn ho đặt cược phương thức tuyển chọn cuối cùng là gì, mà dựa trên phương

thức này, trong đội có một người thực lực cao hơn những người khác là điều

quan trọng nhất!

Mặt khác, trong này còn có một nhân tố ảnh hưởng không thể xem thường, đó

chính là việc Karen dắt Richard lên núi, gián tiếp chứng minh Karen là một

người đáng để tin tưởng, một người nguyện ý vì bạn bè mà gánh vác trách

nhiệm.

Có thể nói, đứa em họ Richard mặc dù cuối cùng không thể vượt qua vòng

tuyển chọn đại khu, nhưng tác dụng mà cậu ta phát huy lại luôn ảnh hưởng đến

tận bây giờ.

Ừm, tác dụng của Richard giống như vẫn luôn thể hiện một cách bị động.

Ventura thì cẩn thận từng li từng tí nhìn về phía Karen, trong tay có chút khẩn

trương nắm vuốt cái túi, trong túi là phần điểm tâm còn lại của bà nội cậu ta

làm.

Cậu ta không có gia thế địa vị giúp đỡ, cậu ta lo lắng Karen không chọn mình,

bởi vì cậu ta cũng rõ ràng, là người có thực lực mạnh nhất, Karen có quyền

quyết định thành viên của tiểu đội, dựa theo tình huống bình thường mà nói, anh

ta chắc chắn sẽ ưu tiên lựa chọn người có thực lực mạnh nhất hoặc là có gia thế

tốt nhất.

Nhưng cậu ta cũng không biết là, nếu nói đến quan hệ, thật ra Ventura cậu ta

mới là người gần gũi với Karen nhất, mà lại, cậu ta cũng sớm đã bị Karen xem

như người sẽ gia nhập vào tiểu đội.

Karen không có thừa nước đục thả câu, ánh mắt trực tiếp nhìn về phía ba người

Ventura, Ashley và Bart, nói:

"Bốn người chúng ta cùng một chỗ."

Giờ khắc này, không thể không nói, trong lòng Ventura, Ashley và Bart, là rất

cảm động.

"Phù phù" một tiếng, cơ thể của cô gái ngủ gật Philomena nghiêng về phía đám

người của Karen, giống như là đang nói mơ, nói: "Tìm thêm một người nữa vào

đây."

Karen mở miệng nói: "Không, phải cần hai người."

Nghe nói như thế, Philomena mở mắt ra, nhìn về phía Karen, rất bình tĩnh mà

hỏi thăm: "Ngươi nói cái gì?"

Karen cũng nhìn xem cô ta, rất bình tĩnh mà trả lời:

"Ngươi cút đi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK