ta thề, ta nhất định sẽ móc sạch bộ phận trên cơ thể bọn hắn, bôi đều muối biển
lên trên, tiếp đó sẽ nhét bọn hắn vào một cái vạc tương với tư thế chân chổng
ngược lên!”
Sau khi Bern mắng xong một câu cuối thì rời đi, mang theo sự phẫn nộ và bất
đắc dĩ.
Karen có thể cảm nhận được tâm trạng của Đại chủ giáo, xem như là người phụ
trách tối cao của đại khu thành phố York, trên điều kiện bản thân không có tham
dự vào chuyện này nhưng không thể không uống một ngụm từ cái bình tương bị
hỏng.
Trước mắt thì ô nhiễm đã phát tán ra, mà lại là ô nhiễm Thần tính có cấp bậc
cao vô cùng, chẳng khác gì là có thêm một nguồn ô nhiễm không thể khống chế
ở ngay trên địa bàn do mình phụ trách.
Còn nhất thiết phải kéo dài việc tiêu tốn nhân lực và vật lực để tiến hành giám
sát và phong ấn nơi này, đối phó với đủ loại đủ kiểu vấn đề mà nguồn ô nhiễm
mang đến, ví như những loại dị ma đặc thù được sinh ra, tình trạng nhân loại và
thần quan bị ô nhiễm, đủ loại chuyện kỳ lạ quỷ quái sẽ nối đuôi nhau phát
sinh......
Nói không chừng về sau lúc mấy tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật nhận nhiệm vụ,
đụng tới nhiệm vụ ở gần hang động này, trong lòng đều phải cân nhắc một chút,
nếu như phần thưởng không đủ cao, mọi người cũng chẳng ai muốn đi.
Việc này giống như là một vị thị trưởng, trong địa phận mà mình quản lý xuất
hiện một hang ổ nắm giữ dây chuyền hoàn chỉnh chuyên sản xuất ma túy, bởi
vậy đưa tới một loạt vấn đề, trị an của chỗ này tốt thì mới là chuyện khó tin.
Điều quan trọng nhất là...... Dù là ai cũng không cách nào xác định, mức độ ô
nhiễm mà mọi người nhìn thấy bây giờ đã là cao nhất, thậm chí có khả năng cao
rằng phía bên dưới, cấp độ ô nhiễm sẽ còn tiếp tục tăng cao, bởi vì bên trong có
không ít thần quan tinh anh.
Bọn hắn hiện tại là đang tự mình hại mình, là đang tử vong, nhưng rất có thể
cũng không phải kết thúc, bọn hắn đã trải qua đợt ô nhiễm đầu tiên thuần túy
nhất, có trời mới biết bọn hắn cuối cùng sẽ biến thành thứ đồ vật gì.
Đồng thời, bên trong còn có đủ loại Thánh khí phẩm chất cao, chỉ đếm số Thần
khí thì đã khoảng chừng ba món, chìm trong ô nhiễm một khoảng thời gian dài
thì bọn chúng nhất định sẽ phát sinh dị biến đặc thù.
Có thể nói, nếu như xử lý trễ, thì việc khuếch tán càng rộng hơn gần như là điều
không cách nào tránh khỏi.
Nó sẽ cho ngươi thấy vô hạn khả năng, đem đến cho ngươi những “niềm vui”
ngoài sự tưởng tượng, nhưng tất cả những thứ này, đều chắc chắn là tiêu cực.
Pall lúc vẫn còn là người thích lập đội thám hiểm, đi đủ loại bí cảnh để tìm
kiếm, nhưng mà, hẳn cũng không người nào muốn đem bí cảnh đặt ngay trong
sân nhà của mình, mở cửa ra là sẽ thấy bất ngờ.
“Ai......”
Karen thở dài, ngồi xuống tại chỗ.
Tay phải đỡ trán, tay trái đặt trước ngực mình.
Người ở bên ngoài nhìn vào, Bộ trưởng là đang lo lắng cho cục diện trước mắt.
Nhưng Alfred đứng ở bên cạnh biết rõ, đây là thiếu gia nhà mình đang sắp
không nhịn được cơn nghiện đói lại tái phát.
Điều đáng được ăn mừng chính là, chủ giáo Deron dẫn người bố trí phong ấn
xem như ngăn cách được liên hệ giữa hang động kia với bên ngoài, cơn nghiện
đói của Karen đã mất đi “Nguồn dẫn”, dần dần bình phục lại, cũng không hoàn
toàn thật sự tái phát.
Karen cũng thật không muốn trong cái cục diện trước mắt lại dùng Lưỡi Hái
Chiến Tranh tự chém mình một nhát, tiếp đó ngồi trên xe lăn chỉ huy kết thúc
công việc.
“Thiếu gia, bây giờ cần đi thông báo cho Trưởng khu Gaspol không?”
Karen giơ tay lên: “Không, không cần phái người đi thông báo cô ta, đợi cô ta
tự tới hỏi.”
“Vâng, thuộc hạ hiểu rồi.”
Cái sự kiện ác tính này đã khó giải quyết đến nỗi không thể giải quyết, Gaspol
tất nhiên còn không có chính thức nhậm chức, tự nhiên là có thể tránh thoát
khỏi đống “bát đĩa bẩn” này;
Đương nhiên, nếu như cô ta muốn đứng ra phụ trách chuyện này, đó cũng là
chính do cô ta quyết định, là cô ta nguyện ý gánh chịu trách nhiệm và giải quyết
vấn đề, mà nếu như bên phía Karen phái người đi thông báo và mời cô ta, chẳng
khác nào là đang có suy nghĩ đùn đẩy trách nhiệm.
"Ngươi đi bố trí sắp xếp một vài điều lệnh giữ bí mật, bên phía trú quân, ban
quản lý đại khu cũng phải sắp xếp đúng chỗ, mặt khác, điều nhân lực từ chỗ này
ra bao vây phong tỏa kết giới bên ngoài, không cho phép người ngoài, quan
trọng nhất chính là, không cho phép người ngoại giáo vào xem xét tình huống
nơi này, gặp được người có hành vi dị thường, cứ giết chết."
"Thế nhưng nếu điều nhân lực từ trong đây..."
"Không có gì không thể." Karen nhìn lướt qua trú quân bên kia, "Nơi này chỉ
cần bộ môn trận pháp của Chủ giáo Deron phụ trách là được rồi, bố trí nhiều
người hơn nữa thì một khi trận pháp bị phá, ngươi cho rằng bọn họ có thể chống
nổi sao?"
"Vâng, thuộc hạ đã rõ."
Alfred vừa mới xoay người chuẩn bị đi hoàn thành nhiệm vụ, Karen lại gọi hắn
lại:
"Alfred..."
"Vâng, thiếu gia."
"Đây chính là sức mạnh của Thần sao?"
"Thiếu gia, vấn đề này, thuộc hạ không cách nào trả lời ngài."
Karen nhẹ gật đầu: "Ngươi đi mau đi."
"Vâng, thiếu gia."
Karen vẫy vẫy tay, Wilker đi tới.
"Truyền lệnh xuống, ngoại trừ những người được điều động ra phía ngoài,
những người ở trong đây, chuẩn bị hạ trại, nhớ kỹ, quy hoạch doanh trại cho tốt,
cái doanh trại này trong tương lai, hẳn là sẽ được sử dụng thật lâu."
"Vâng, Bộ trưởng."
Sau khi đưa ra hai mệnh lệnh, Karen đứng người lên, chủ động đi đến bên
người Chủ giáo Deron ở phía trước.
"Bộ trưởng Karen."
"Chủ giáo Deron."
"Xin hãy yên tâm, những thứ bên trong, tạm thời sẽ không lan đến ra bên
ngoài."
"Tạm thời?"