Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe được lời phiên dịch khẩu hình miệng từ đội trưởng, Karen rất kinh ngạc

mà nói:

"Toàn bộ cái Pamirez giáo này được tạo thành từ một đám nội gian à?"

Giáo tôn, là người cầm lái thật sự của Pamirez giáo, đương nhiên, trong "Không

Gian Sứ Giả" của Pamirez giáo có lẽ cũng có những vị ngang hàng với Trưởng

Lão Thần Điện của Trật Tự Thần Giáo, nhưng ở trên phương diện giáo vụ, giáo

tôn là người có được quyền lực tuyệt đối trên mặt pháp lý.

Lần trước Rasma và ba vị Trưởng Lão của Trật Tự Thần Điện đến phố Mink,

lúc đối mặt với Dis, cũng là Rasma đứng ở phía trước nhất, ba vị Trưởng Lão

Thần Điện đứng ở phía sau.

Trưởng quan chấp hành của Pamirez giáo, tương đương với chủ nhiệm phòng

làm việc của ngài Giáo tôn, bởi vì trên cơ bản cô ta là đại diện cho ý chí của

Giáo tôn, cho nên trên thực tế là người có sức ảnh hưởng lớn nhất chỉ dưới Giáo

tôn.

Địa vị của cô ta còn cao hơn so với Thần tử, bởi vì Thần tử là người lãnh đạo kế

tiếp trong tương lai, nhưng cô ta là người quản lý vào lúc này, còn nữa, trước

lúc Thần tử trở thành Giáo tôn thì tất cả mọi việc đều có thể xảy ra.

Cho nên, một vị có địa vị cao như cô ta ở Pamirez giáo, bước ra từ cổng không

gian màu xanh lam kia, hành lễ với Quân đoàn trưởng của Kỵ Sĩ Đoàn Trật Tự

Thần Giáo.

Cô ta,

Cũng là nội gian à?

"Thần tử là nội gian, Trưởng quan chấp hành cũng là nội gian, vị Giáo tôn này

có vẻ hơi đáng thương..."

Nói đến đây, Karen bỗng dừng lại.

Có lẽ nào bản thân Giáo tôn cũng là nội gian thì sao?

Mặc dù cảm thấy cái suy đoán này vô cùng hoang đường, nhưng chính bản thân

Karen khi bị người khác nghi ngờ về thân phận thật sự của mình vẫn luôn bị họ

loại trừ đáp án đúng nhất đầu tiên, dẫn đến việc Karen cũng không dám chắc

chắn rằng khả năng này có thể hay không?

Lúc này, Kỵ Sĩ Đoàn thư 3 tập kết ngoài cửa hang bắt đầu trục lượt tiến vào trên

mặt bệ đỡ trên mặt biển kia, đi qua cánh cổng lớn màu xanh lam, lúc bọn họ

tiến vào trông như một dòng lũ đen ngòm, làm cho người ta cảm thấy áp lực vô

cùng lớn.

"Đi thôi.."

Neo gọi Karen một tiếng, quay người đi xuống dưới.

Karen đi theo bước chân của đội trưởng, đi xuống phía dưới.

Lúc gần về đến chỗ đầu xe, đội trưởng hỏi: "Cậu lái hay để tôi lái?"

"Ngài lái đi."

Loại đường cụt này, chỉ mới đi qua một lần, Karen cũng không dám tùy tiện

cầm lái, quan trong nhất chính là, anh trông thấy đội trưởng dùng thuật pháp để

kích hoạt trận pháp trong xe mới có thể thành công đi xuyên qua cấm chế.

Mặc dù Karen rõ ràng tốc độ học tập thuật pháp của mình rất nhanh, nhưng lỡ

như có gì sai lầm, mình và đội trưởng có lẽ sẽ người chết xe hư, anh vẫn thích

vừa ngồi ăn mì Dương Xuân vừa học tập thuật pháp hơn.

Neo lái xe, quay về theo đường cũ.

"Cậu cảm thấy sao về sự việc lúc nãy?" Neo hỏi.

"Loại trừ khả năng cực đoan nhất đó chính là toàn bộ tầng lớp lãnh đạo của

Pamirez giáo đều là nội gian ra thì chỉ còn lại một lời giải thích mà thôi, đó

chính là chúng ta và Pamirez giáo đã sớm hợp tác từ trước rồi.

« Tuần Báo Trật Tự » nêu lên tội lội của Pamirez giáo, và sự phê phán của Thần

Giáo chúng ta đối với Pamirez giáo có lẽ cũng chỉ là một quả bom mù, tất cả là

vì tạo ra một hình tượng đối lập cực đoan giữa hai phe.

Kỵ Sĩ Đoàn thứ 3 đã xuất phát, rất có thể các Kỵ Sĩ Đoàn ở những nơi khác

cũng đã xuất quân, điều động quân đội trên quy mô lớn cùng với một quả bom

mù chân thật đến vậy, mục tiêu tấn công thật sự của Thần Giáo chung ta ít nhất

cũng là một đại giáo hội khác."

"To gan hơn một chút, thử đoán lớn hơn xem."

"Mục tiêu, là đại giáo hội chính thống?"

"Tất nhiên là thế, ngoại trừ giáo hội chính thống, không có giáo hội nào khác

được hưởng quả bom mù đặc quyền như thế đâu."

"Chỉ là, trong này có nhiều thứ bị giới hạn bởi kiến thức trong trải nghiệm và

kiến thức có sẵn cho nên tôi có vài điều không nghĩ ra được."

"Nói."

"Đầu tiên, lập trường từ lúc đầu của vị Thần tử kia đến cùng là gì?"

"Lập trường của hắn ta đối với việc này cũng không có ảnh hưởng gì, còn nhớ

rõ lúc đồ ăn bị bỏ thuốc không, ta cảm thấy việc này giống như một người cha

lâu ngày không gặp lại con của mình, cho nên muốn cùng thân thiết với hắn ta

thêm một chút."

"..." Karen.

"Ta không phải đang nói đùa, ta thật sự cảm thấy có lẽ là như vậy."

"Cho nên, vị thần tử kia mới là kẻ đáng thương nhất, tựa như là một con cá bị

bỏ vào trong một cái bình bằng kính đóng chặt nắp rồi bị ném vào trong biển cả,

lại vẫn cho rằng mình rất tự do và quan trọng."

"Đáng thương?" Neo nhìn thoáng qua Karen, "Ta có nói qua rằng ta sẽ không

chủ động mà dò xét bí mật của cậu, nhưng nếu chính cậu tự để lộ thông tin

trước mặt ta thì không tính đâu đấy, như câu mà cậu vừa nói ra kia thì ta đã có

thể cảm thấy được thân phận của cậu cũng chẳng đơn giản gì.

Người bình thường, ai sẽ bởi vì việc này mà đi thương hại hắn ta?

Thân phận của hắn, địa vị của hắn, gia thế của hắn, đều còn ở đó, mỗi thứ cũng

đã đủ để làm cho biết bao nhiêu người phải hâm mộ.

Trước mắt thì cũng chỉ đơn giản là cha của hắn đùa với con trai mình một chút,

hay có thể xem như một bài học nho nhỏ dành cho hắn, hi vọng hắn có thể cành

trưởng thành nhanh hơn.

Có lẽ qua hết đêm nay, hắn ta sẽ lại từ tù bình biến trở lại thành Thần tử tôn quý

của một giáo.

Cậu đang thương hại hắn?

Thứ mà hắn có, cậu cũng có được?

Tự do mà hắn không có, cậu lại có được?

Ha ha,

Cho nên,

Ông nội của cậu là Đại Chủ Giáo của Đại khu nào đấy?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK