Neo ngồi trên ghế, từ từ nhắm hai mắt lại, hô hấp càng kéo dài hơn so với lúc
nãy, hai tay đặt trước người, khi thì thả lỏng, khi thì nắm chặt.
Karen thì tiếp tục dựa vào trên vách tường, ánh mắt đảo qua từng món đồ trưng
bày trong nhà kho, giống như là đang nghiêm túc tham quan nhìn ngắm.
Rốt cuộc sau một hồi,
Đội trưởng mở mắt ra, nhìn về phía Karen:
"Ta không biết bây giờ mình nên làm động tác hay biểu lộ ra vẻ mặt gì, ta cảm
thấy hét lên kinh ngạc hoặc là bắt đầu nhảy nhót, có vẻ cũng không tốt lắm,
nhưng nếu tỏ ra quá yên tĩnh thì lại rất không thích hợp với tình huống lúc này.
Tóm lại, nội tâm của ta vừa lúc nãy và bây giờ vẫn đều ở vào trong một loại
cảm giác rung động, cậu có thể hiểu chứ nhỉ?"
Karen nhẹ gật đầu, nói: "Ừm, tôi có thể hiểu được."
"Được rồi, vậy ta cũng không cố gắng mà biểu hiện cảm xúc nữa."
Hai tay Neo chống lên tay vịn của ghế, không phải là muốn đứng người lên, mà
là thay đổi tư thế ngồi một chút, ở trong quá trình này, thở một hơi dài nhẹ
nhõm...
Bí mật này đập xuống trên đầu, cho dù là đội trưởng, cũng rất khó mà chịu nổi.
"Inmerais... Là họ của gia tộc cậu sao?"
"Đúng vậy, một cái gia tộc Thẩm Phán Quan."
Neo trừng mắt nhìn,
Lặp lại:
"Gia tộc Thẩm Phán Quan?"
"Đúng thế."
Neo duỗi ra đầu ngón tay, xoa nắn mi tâm của mình vài cái, nói: "Xem ra, ta cần
phải cân nhắc lại cái khái niệm về gia tộc Thẩm Phán Quan này một lần rồi."
"Bởi vì tổ tiên gia tộc tôi đều là Thẩm Phán Quan của Thần Giáo, theo như tôi
được biết, chức vị của ông nội tôi, cũng chỉ là Thẩm Phán Quan."
"Tên của ông nội cậu là gì?"
"Dis."
"Dis?" Neo lắc đầu, "Cái họ này, cái người này, từ trước đến giờ ta đều chưa
từng nghe nói qua."
"Ngài không biết thì cũng rất bình thường."
"A, lời này của cậu là đang an ủi ta sao?"
"Đúng thế."
"Nhưng khi nó rơi vào bên trong lỗ tai ta thì lại tràn đầy cảm giác châm chọc
đấy."
"Tôi rất xin lỗi."
"Cho nên, vụ nổ dữ dội xảy ra ở Trật Tự Thần Điện là do ông nội cậu làm ra à?"
"Đúng thế."
"Làm thế nào thế?"
"Đội trưởng, ngài chắc hẳn cũng biết đến cấp độ của Trưởng Lão Thần Điện
phải không?"
"Ngưng tụ ra mảnh vỡ thần cách, nhận được sự kêu gọi Trật Tự Thần Điện, tiến
Vào Thần Điện, tiến vào nơi gần nhất với Thần Trật Tự vĩ đại, trở thành tồn tại
siêu nhiên vượt trên cả Giáo Đình."
"Vậy ngài biết làm sao để mở ra cánh cổng lớn của Trật Tự Thần Điện không?"
"Rất xin lỗi thưa ngài Karen, ta để ngài thất vọng rồi, khoảng cách đến lúc ta
ngưng tụ ra mảnh vỡ thần cách còn rất xa xôi."
"Ách... Đội trưởng ngài sau này cho dù có ngưng tụ thành công mảnh vỡ thần
cách, đoán chừng cũng không phải đi Trật Tự Thần Điện, nhưng cũng không
biết được Ánh Sáng thần điện có còn tồn tại hay không."
"A, ta nghe ra được, câu này mới là lời trào phúng."
"Tóm lại, sau khi ngưng tụ ra mảnh vỡ Trật Tự thần cách, cổng lớn của Trật Tự
Thần Điện sẽ xuất hiện ở trước mặt ngài, mời ngài tiến vào Trật Tự Thần Điện,
đây cũng là một loại trận pháp tự vận hành, Thần Điện là trận pháp dịch chuyển,
còn mảnh vỡ thần cách vừa mới được sinh ra thì là vật được triệu hồi.
Dưới loại môi giới này thì bất luận Trật Tự Thần Điện có bố trí bao nhiêu Kỵ Sĩ
Đoàn bảo vệ ở bên ngoài thì cũng không có bao nhiêu tác dụng."
"Ông nội cậu dùng cách đó để đi vào sao?"
"Đúng thế."
"Còn lúc đi ra thì sao?"
"Ông ấy kích nổ mảnh vỡ thần cách."
"Ông nội của cậu bị ô uế rồi sao?"
"Không có, ông nội tôi, ông ấy chỉ có một chút mâu thuẫn và hiểu lầm đối với
Thần Trật Tự.
Sau đó ngài biết đấy, bắt đầu từ kỷ nguyên này thì chư thần đã không xuất hiện,
không có cách nào để giải quyết hiểu lầm trước mặt nhau, cho nên hiểu lầm
càng để lâu càng sâu, ông nội tôi cũng chỉ có thể sử dụng phương pháp cực
đoan nhất để giả quyết hiểu lầm."
Nghe đến đó, Neo vuốt vuốt mặt mình, hỏi Karen: "Có thuốc lá không?"
"Có."
Karen lấy gói thuốc là và bật lửa ra đưa cho đội trưởng.
Neo lấy ra một điếu, cũng không cầm bật lửa, sau đó xem điếu thuốc giống như
một thanh kẹo sô cô la vậy, cắn một cái, nhai nuốt điếu thuốc trong miệng:
"Rất lấy làm tiếc..."
Đây là một cách biểu hiện cảm giác nuối tiếc khi nói chuyện về người đã mất.
Nhưng...
"Ông nội tôi cũng không có chết, bây giờ ông ấy vẫn còn sống."
Neo phun điếu thuốc đang nhai ở trong miệng ra, nhìn xem Karen, từng chữ
từng chữ nói: "Ông nội của cậu sau khi dùng mảnh vỡ thần cách để kích nổ Trật
Tự Thần Điện, sau đó, cậu lại nói ông nội mình bây giờ vẫn còn chưa chết?"
"Đúng thế."
"Làm sao có thể, chẳng lẽ ông nội cậu không chỉ có một phần mảnh vỡ thần
cách à?"
"Không phải."
"A, ta đã nói mà, làm sao lại có việc này được chứ."
"Ông nội tôi có ba cái."
"..." Neo.
Neo ngồi dậy khỏi ghế, cho dù có ngồi cũng không yên, đi đến trước tủ trưng
bày sản phẩm, tháo từng cánh tay và đầu của mấy con búp bê xuống.