Philomena dẫn bọn họ đến nơi này, cô ta nói nơi này chính là nơi ẩn thân của
người kia, có điều bên trong nông trường này có bố trí rất nhiều con rối phòng
ngự, sợ hắn chạy trốn, nên cô ta vào trước một mình để bắn hắn ra.
Karen đồng ý.
Eisen hỏi: "Ngài thật sự tin tưởng cô ta sao?"
"Ừm." Karen nhẹ gật đầu, "Tôi từng tiếp xúc với cô ta trong lúc tham gia tuyển
chọn, tình huống của cô ta, cũng có chút đặc biệt."
"Ừm?"
"A, không phải."
Eisen nói: "Tôi cảm thấy, đúng vậy, cô ta cũng giống như tôi, trên phương diện
tinh thần đều có chút vấn đề."
"Ý của tôi không phải như vậy."
"Tôi vẫn luôn rất tò mò về một chuyện." Eisen nhìn xem Karen, "Tôi vẫn cảm
thấy, ngài có chút quá tôn trọng tôi, việc này khiến tôi cảm thấy cực kỳ khó
hiểu, cũng làm tôi cảm thấy rất bất an."
"Bởi vì ông là một người chính trực."
Eisen lắc đầu với câu trả lời này, rất rõ ràng, ông ta không tin vào lý do này.
"Cô ta cũng miễn cưỡng có thể xem như thế."
"A, thì ra cái từ Chính trực này ở trong ngữ cảnh này sẽ có ý như vậy, tôi hiểu
được, cô ta không thích nói láo."
"Đúng rồi, có chuyện tôi muốn hỏi ông, đối truyền thuật pháp Quạ đen truyền
tin này, ông có bí quyết gì không?"
"Bí quyết? Xếp xong có thể bay còn chưa tốt sao, chẳng lẽ còn muốn phải xếp
nó đẹp một chút?"
"Ừm, ông nói đúng."
"Con diều hâu kia, tôi cảm thấy có thể điều tra một chút." Eisen nói, "Để tôi đến
phụ trách việc này?"
"Bối cảnh sau lưng của cô ta có chút vấn đề, ông không nên đi điều tra, để tôi tự
mình đi được rồi."
"Được rồi, tôi đã biết."
Một con diều hâu bỗng nhiên xuất hiện, trong nháy mắt thay đổi thái độ của
Philomena, Karen mơ hồ cảm thấy, có lẽ phía sau chuyện này có liên quan đến
bà ngoại mình.
Lần sau lúc mình đến nhà Guman, có thể thử hỏi bà ấy một chút.
Đương nhiên, nếu như bà ấy nguyện ý chủ động nói chuyện với mình, cũng sẽ
gọi điện thoại để mình qua nhà, hoặc là để Richard đến mời mình, dù sao thì
chân của Richard, hồi phục cũng rất nhanh.
"A, đúng, ở phía trên gần đây sẽ có chỉ thị, tôi sẽ thành lập một tiểu đội Đòn
Roi Kỷ Luật mới, tôi cũng đã nói với Richard, đến lúc đó cậu ta cũng sẽ gia
nhập, nhưng mà tình cảm của cậu ta và Memphis rất tốt, nên cậu ta xin tôi để
cho Memphis cũng gia nhập, bằng không thì cậu ta sẽ không gia nhập.
Ông cảm thấy thế nào?"
Eisen nghiêm túc nói: "Nó cũng dám dùng sự ban ân của ngài để ép buộc ngài
sao?"
"Đây là do cậu ta không đúng, chờ sau khi trở về ông có thể lại cẩn thận giáo
dục cậu ta một chút, nhưng còn về việc của tiểu đội mới?"
"Tôi có thể gia nhập sao?" Eisen hỏi, "Ý của tôi là, ngài sẽ không cảm thấy
phiền phức chứ?"
"Sẽ không, tôi hi vọng ông có thể gia nhập, ông và Richard vốn chính là đội
viên ngoài biên chế, chuyển chính thức qua phía tiểu đội của tôi là được rồi."
"Được rồi, tôi gia nhập, cảm tạ ngài."
"Không có việc gì."
Karen cảm thấy, người cậu này của mình, chắc ông ấy cũng thích cuộc sống
trong Đòn Roi Kỷ Luật, cũng thích cảm giác làm đồng đội với con trai mình.
Lúc này, Philomena đi ra, trong tay mang theo một người đàn ông mập mạp.
"Phù phù!"
Philomena vứt tên mập mạp xuống trên mặt đất.
"Ông dẫn hắn ta về bảo tàng gốm, để Lemar nhìn xem, nếu như không có vấn
đề gì, xem thái độ của Lemar mà giải quyết."
"Tôi đã biết."
Eisen đi đến trước, nhấc cái tên mập mạp này lên, sau khi thấy ánh mắt xác
nhận của Karen, trước hết mang theo người rời đi.
Philomena nhìn xem Karen, hỏi: "Ngươi vì sao không đi cùng hắn?"
"Mặc dù việc này có một chút khó khăn và trắc trở nảy sinh, nhưng đứng trên
lập trường của ta, ngươi giúp ta giải quyết một việc phiền phức, ta cũng nên nói
với ngươi một tiếng cám ơn."
Cũng không thể dùng chuyện chưa xảy ra để định tội Philomena, dù là lúc trước
cô ta được tên mập mạp kia mời đến làm "Tay chân".
"Bảo tàng gốm kia cũng chế tạo con rối sao?"
"Đúng vậy, tay nghề rất tốt, ngươi có thể trực tiếp đi tìm chủ cửa hàng Lemar để
đặt hàng trước, báo tên của ta, có thể được giảm giá."
"Ta đã biết." Philomena nghiêng đầu một chút, "Ngươi biết bà nội của ta sao?"
"A, ta cũng không biết, ta cũng không có điều tra bối cảnh của ngươi."
"Vậy ngươi muốn điều tra sao?"
"Nếu như về sau có cơ hội, ta sẽ tới cửa chào hỏi trưởng bối của người." Karen
nói lời khách khí.
Philomena hỏi: "Vậy bây giờ ngươi có bận không?"
"Cái này được quyết định bởi việc tiếp theo ngươi muốn ta làm cái gì?"
"Ta muốn dẫn ngươi về nhà, gặp bà nội của ta một chút, bà ấy nghe ta kể những
việc liên quan đến ngươi, cho nên rất thưởng thức ngươi."
"Thật có lỗi, ta không muốn đi."
Philomena nhẹ gật đầu.
Karen tiếp tục nói: "Không phải là nhằm vào ngươi."
"Không có việc gì, nhà ta cũng không phải là một nơi thích hợp để đến viếng
thăm."
"Ta không ý xúc phạm gì."
"Ta đã quen nên cũng không để ở trong lòng."
Nói xong, Philomena trực tiếp quay người rời đi