Điểm thứ nhất: Thần thoại tự thuật của Trật Tự Thần Giáo và Pamirez giáo tiến
hành dung hợp, bất quá sau khi dung hợp, thần Pamirez không phải là thuộc hạ
của Thần Trật Tự, mà là bạn của Thần Trật Tự, đi theo Thần Trật Tự.
Đãi ngộ này tốt hơn rất nhiều so với phiên bản "Thần chi nhánh" ban đầu, ít
nhất trên cấp bậc của hai vị thần thì, thần Pamirez là bình đẳng với Thần Trật
Tự.
Karen ngồi ở dưới lắng nghe tiến trình đàm phán, một lần nữa cảm nhận về
chân lý của câu nói "Lịch sử là cô bé mặc cho người ta thay đổi trang phục".
Thứ gọi là cơ cấu lại thần thoại tự thuật, giống như một sự xuyên tạc lịch sử.
Ở trong kỷ nguyên trước, hai vị Chân Thần vốn dĩ chả gặp nhau bao giờ, có lẽ
trong thần thoại tự thuật của hai giáo hội sau một kỷ nguyên sẽ biến thành hai
người bạn tốt không có gì giấu diếm nhau.
Bất quá loại cảm giác này cũng không để cho người ta cảm thấy hoang đường,
bởi vì dưới hệ thống tín ngưỡng của thần giáo, thần mà mình tín ngưỡng là tối
cao vô thượng, cho nên, nếu như không xử lý tốt quan hệ giữa các vị thần, thì
cũng không thể nào xử lý được quan hệ giữa người trong giáo hội.
Cũng ví như nếu vị Tà Thần nào, bỗng nhiên trỗi dậy, cuối cùng trở nên lớn
mạnh dưới sự chèn ép của các thế lực khác, như vậy, thần giáo từng phán định
vị thần ấy là Tà Thần, cần phải tự sửa chữa lại thần thoại tự thuật của giáo hội
mình, từ vị Tà Thần bị Thần của giáo hội mình phán định, sửa chữa thành cả hai
bên có chút mâu thuẫn nên chỉ đùa một chút mà thôi.
Tóm lại, muốn làm việc, nhất định phải trước giải quyết vấn đề trên phương
diện hình thái và ý thức, nếu như vấn đề này không giải quyết, sẽ chỉ làm phía
sau càng thêm rối loạn, sớm muộn cũng sẽ xuất hiện thêm vấn đề.
Điểm quan trọng của điều ước thứ hai: Trật Tự Thần Giáo tôn trọng tất cả tính
tự chủ của Pamirez giáo, bao gồm ngoại giao, kinh tế, truyền giáo, các phương
diện khác, không chỉ có như thế, Trật Tự Thần Giáo sẽ còn tăng cường tại hợp
tác trên những phương diện này với Pamirez giáo.
Nếu như nói điểm quan trọng đầu tiên là nể mặt, vậy điểm quan trọng của điều
thứ hai là để làm nền.
Karen rõ ràng, mình thu mua Phiếu Không Gian Bảo Thạch với giá thấp vào
ngày hôm qua, sau khi cuộc hội đàm này kết thúc, lập tức sẽ tăng vọt mấy lần,
tăng tới giá trị vốn có trên thị trường cũng khó mà nói, lần mua bán sang tay
này của mình chắc cũng kiếm lời vài chục nghìn Phiếu Trật Tự.
Bất quá, của mình chỉ là trò trẻ con, đội trưởng mới là vốn lớn, sáng nay chắc
chắn Phiếu Luân Hồi sẽ rớt giá bởi vì chiến tranh, sau khi đầu hàng, lại căn cứ
theo tình hình đàm phán mà sẽ còn tiếp tục rớt giá trong một khoảng thời gian.
Cũng không biết được tiền tích lũy của đội trưởng trong tấm thẻ thứ hai rốt cuộc
là có bao nhiêu.
Điểm quan trọng thứ 3: Trật Tự Thần Giáo và Pamirez giáo liên minh, giữa hai
bên, vô bất kể ai bị tuyên chuyến hoặc tuyên chiến với ai, đều sẽ cùng nhau
hành động nhất trí
Đây coi như là Trật Tự Thần Giáo bảo vệ Pamirez giáo dưới cánh chim của
mình, đối với một giáo hội tầm trung mà nói thì loại đãi ngộ này, quả thực là
nằm mơ đều sẽ cười tỉnh.
Trong không khí mà nhân viên thần quan của hai đoàn đàm đều đứng dậy mà vỗ
tay nhiệt liệt, đàm phán thuận lợi kết thúc.
Ba người Karen hộ tống Derius trở về phòng, sau khi sắp xếp xong cơm trưa,
Karen cũng trở về đến phòng của mình, bước vào gian phòng, đã nhìn thấy Peia
và Fanny đang thu dọn quần áo.
"Sao rồi?" Karen hỏi, "Chúng ta sắp phải trả phòng rồi à?"
Fanny cười nói: "Chúng ta phải rời phòng, để lại cho tiểu đội tiếp theo."
"Có ý gì?" Karen nghi ngờ mà hỏi.
"Có nghĩa rằng, nhiệm vụ bảo vệ mục tiêu đàm phán lần này của chúng ta cũng
đã hoàn thành, mà vị thần tử kia xin phép trở về muộn hơn, xem bộ dáng là phải
ngồi lại để ký kết một vài chi tiết của điều ước đàm phán.
Cho nên, nhiệm vụ béo bở nhất, chúng ta đã làm xong, sau đó chỉ đợi Thần
Giáo phát phần thưởng cho nhiệm vụ lần này.
Sau đó, là nhiệm vụ bảo vệ yếu nhân bình thường, cấp độ của nhiệm vụ sẽ bị hạ
xuống rất nhiều, ban thưởng cũng sẽ hạ xuống rất thấp, mà việc cần làm cũng sẽ
không ít, rốt cuộc thần tử có thể rời tửu điếm để tham qua các nơi gì đó, rất mệt
mỏi và hành hạ người khác, đội trưởng đã từ chối nhận nhiệm vụ sau này,
chuyển nhiệm vụ này sang cho tiểu đội của Gendi."
Thịt đã ăn, sau đó để xương cốt lại cho người khác gặm, Karen biết cái tiểu đội
Gendi này rất nhanh thì trở thành đội hai của tiểu đội mình.
"Vậy chúng ta bây giờ đã có thể giải tán rồi sao?" Karen hỏi.
"Đúng vậy, giải tán, bất quá dựa theo truyền thống, phải liên hoan, chúng ta tập
hợp ở ngoài khách sạn, ăn một bữa ngon."
Dựa theo truyền thống của tiểu đội, mỗi lần sau khi nhiệm vụ kết thúc, tất cả
mọi người sẽ tụ tập ăn uống.
"Tôi đi nói lời tạm biệt với ngài thần tử đây."
"Đi thôi đi thôi." Fanny khoát khoát tay, "Vali hành lý của cậu và hộp đựng
kiếm tôi mang đi trước dùm nhé?"
"Được rồi."
"Cái hộp kiếm này của cậu lớn đến như vậy, mỗi lần đều phải mang đến mang
đi cũng quá phiền phức."
"Khẩu súng trường của cô không phải cũng rất dài hay sao?"
"Khẩu súng trường của tôi có thể tháo ra từng mảnh, còn kiếm của cậu có thể
tách ra từng khúc sao?"
"Về sau cũng không cần phải phiền phức như vậy."
Lần này thu nhập cũng rất dồi dào, có thể trải nghiêm một lần cảm giác dùng ba
nghìn Phiếu Trật Tự để triệu hồi thanh kiếm Lưu Tư.