Luther ngồi ở giữa, Elanga và Mickey ngồi ở hai bên.
Karen thì một mình ngồi đối diện với bọn họ.
Bởi vì sự ma sát khi nãy trong ngôn ngữ, không khí trong xe có vẻ hơi kìm nén.
Nhiều lần Elanga muốn để bầu không khí linh hoạt một chút, mở chuyện, nhưng
Karen cố ý không tiếp lời, cúi đầu, nhìn xem móng tay của mình.
Thật không phải Karen đang cố ý để sắc mặt cho bọn họ nhìn, mà là đàm phán
vào lúc này thật sự cũng đã bắt đầu, thái độ cứng rắn của phía bên mình, cũng là
vì làm nền cho hội nghị tiếp theo sau.
Anh chỉ là đang dựa theo chương trình làm việc.
Khi xe đi được nửa đường, Luther bỗng nhiên mở miệng nói: "Bộ trưởng
Karen, ngươi thật là dễ nhìn."
Karen dừng lại một chút, không có đáp lời.
Ngay sau đó, Luther quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ xe, lúc này đội xe đang
chạy trên đường lớn dọc bờ biển, tiếp tục chạy trên con đường này thì có thể
đến được khách sạn Ankara.
Nhưng mà vào đúng lúc này, trên mặt biển bỗng nhiên xuất hiện sóng năng
lượng dữ dội
Cát trên bãi biển sôi trào lên, một người khổng lồ cát ngưng tụ, lao về phía con
đường.
Nhưng mà không cần Karen chỉ huy, trong bóng tối ở hai bên lập tức có mấy
tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật xuất hiện, tiến hành chặn đường tên khổng lồ cát này
lại, mà đội xe thì vẫn tiếp tục di chuyển.
Elanga mở miệng nói: "Là sát thủ do Hoang Mạc Thần Giáo phái tới, đáng chết,
bọn hắn quả nhiên không để yên cho chúng ta!"
Xem như đứng trên sân khấu mà diễn kịch, phương thức biểu diễn của ông lão
này cũng có chút quá gượng ép.
Karen không đáp lời, thổi thổi móng tay của mình.
Bây giờ cũng không biết rõ được sát thủ là do ai phái đến đây đâu.
Sau khi lại chạy được thêm một đoạn, đoàn xe tiến vào đường rẽ.
Leon khởi động trận pháp ẩn nấp trên xe, sau đó một chiếc xe limousine khác
lái vào đoàn xe, thay thế vị trí, đoàn xe ban đầu tiếp tục đi tới, mà xe limousine
của Karen lái vào đường rẽ, ở đó có một đội bảo an vẫn đang chờ đợi, hoàn
thành đánh tráo.
Luther cười nói: "Thật xinh đẹp."
Giống như là để tránh Karen hiểu lầm, hắn lại bổ sung, "Chuyên nghiệp."
Karen cúi người, mở tủ lạnh nhỏ trên xe ra, lấy từ bên trong ra một ly nước đá,
cũng nói: "Chư vị cứ tùy ý."
Nói xong, anh cũng phối hợp mà uống nước.
Mickey bỗng nhiên mở miệng nói: "Ta biểu hiện thái độ khinh thường Trật Tự
Thần Giáo..."
"Bà Mickey, xin đừng nói chuyện!" Elanga quát lớn người phụ nữ đi cùng
mình.
Còn đang chơi trò kẻ xướng người hát sao?
Lúc trước mình cũng để ý đến động tác nhỏ khi người phụ nữ này ngồi lên trên
xe, bà ta biểu hiện có vẻ vô cùng lỗ mãng, nhưng lại có một loại bản năng lễ
nghi quý tộc.
Leon báo cáo: "Bộ trưởng, đội xe thế thân đã bị tập kích."
Karen nhẹ gật đầu, nói: "Ra lệnh cho bọn họ không được phép phá vòng vây,
phòng ngự tại chỗ, đồng thời ra lệnh quân tiếp viện đến."
"Vâng, bộ trưởng."
Elanga cười nói: "Bộ trưởng Karen sắp xếp thật thỏa đáng."
Karen mở miệng nói: "Nếu như các ngươi có thể lựa chọn phương thức càng ổn
thỏa hơn để đến thành phố York, chúng ta sẽ càng thỏa đáng."
"Chúng ta cũng là có nỗi khổ tâm riêng của mình, xin ngài hiểu cho."
"Ta tỏ ra là đã hiểu, nhưng chờ đến sau khi các ngươi vào trong khách sạn
Ankara, ta không cho phép các ngươi phá hư điều lệ bảo an của ta, bởi vì sự
kiên nhẫn của ta là có giới hạn, ta cũng cần phụ trách về sự an toàn cho thuộc hạ
của mình."
"Đúng vậy, đây là điều đương nhiên."
Vừa dứt lời, trong bầu trời phía trước bỗng nhiên xuất hiện một vùng bụi cát,
bụi cát nhanh chóng ngưng tụ ra một vòng tròn lớn, bên trong vòng tròn giống
như là có một vùng sấm chớp đang lóe lên.
Rất nhanh, một cái cánh tay to lớn cuốn lấy sấm chớp mà đấm về phía xe
limousine.
Leon lập tức mở phòng ngự của xe lên, vào lúc này cũng tăng tốc.
"Ầm!"
"Oanh!"
Một đấm này cũng không đánh trúng chiếc xe mà đánh vào phía sau, sức mạnh
sấm sét đánh văng hai chiếc xe hộ tống phía sau nhưng lại không có thể tạo ra
được ảnh hưởng gì với chiếc xe limousine này.
Dù sao thì cũng là bản cấp cao mà Neo bỏ tiền ra làm, quả thật cực kỳ rắn chắc.
"Thông tri cho ban quản lý đại khu, mặt khác lại phát tin hiệu cho Người Thủ
Hộ đại khu, giao cho bọn họ đến xử lý."
"Vâng, bộ trưởng."
Leon tiếp tục lái xe.
Sau đó một khoảng thời gian rất dài, cũng không gặp tập kích, ở đằng xa, thậm
chí đã có thể trông thấy bóng dáng kiến trúc của khách sạn Ankara.
Theo lý thuyết, đã hoàn toàn tiến vào phạm vi an toàn, nhưng tập kích, lại xuất
hiện vào lúc này.
Chỉ nghe "Ầm" một tiếng, trên đường xuất hiện sóng rung động của trận pháp,
tốc độ xe lập tức bị hạ xuống mức thấp nhất.
Cùng lúc đó, ở trước và sau, đều xuất hiện trận pháp ngăn cách, ngăn chặn xe
hộ tống trước và sau, kẹp chiếc xe limousine ở giữa.
Đây là một loại tập kích chính xác vô cùng, người được bảo vệ và lực lượng bảo
an hoàn toàn bị ngăn cách, nhưng mà Karen cũng không cảm thấy kinh hãi gì,
bởi vì cái này hoàn toàn là do anh sắp xếp làm nền.
Đúng vậy, Karen sắp xếp một vụ ám sát, vì chờ đến khi mệnh lệnh thật sự được
đưa ra, sẽ không bởi vì thiếu việc làm nền mà có vẻ đột ngột.
Hai bên, đều có một đội người tập kích mặc thần bào Ánh Sáng đeo mặt nạ xuất
hiện, bọn hắn nhanh chóng tới gần xe limousine.
Karen cầm thanh kiếm Diamance lên, kéo cửa xe ra, nói một tiếng: "Phòng
ngự!"
Mickey lập tức cầm một cây đao đi theo Karen cùng nhau xuống xe, trông thấy
bọn tàn dư Ánh Sáng này xông đến, trên mặt bà ta lộ vẻ nụ cười khinh thường,
nói:
"Một đám rác rưởi."
Vậy ngươi lên trước đi!
Karen trong lòng cười lạnh một hồi, dựa theo tính cách mà ngươi biểu hiện ra
không phải là lập tức lao lên đánh ngã cái đám rác rưởi kia sao, sao còn đứng ở
đây chờ?
Mickey là đang chờ Karen ra tay, nhưng rất nhanh, bà ta đã nhìn thấy Karen
đem đại kiếm cắm xuống đất, giang hai tay bắt đầu bố trí lên trận pháp phòng
ngự, đồng thời, còn nghe thấy Karen ra lệnh:
"Giúp ta tranh thủ một chút thời gian để bố trí trận pháp."
Mickey: "..."
"Nhanh lên!"
Đối mặt với lời thúc giục của Karen, trên người Mickey ngưng tụ ra một bộ áo
giáp cát, sau đó xông ra ngoài.
Nhưng bà ta vừa lao ra, một đám tàn dư Ánh Sáng nhìn có vẻ vô cùng rác rưởi,
bên trong bỗng có một tên trên người phát ra ánh sáng chói mắt, áo giáp của Kỵ
Sĩ Ánh Sáng bao phủ, trực tiếp đánh bay Mickey đang vội vàng không kịp
chuẩn bị.
Hắn còn cố ý để lại cho Karen một cái bóng lưng.
Còn có thể là ai,
Đương nhiên là vị Bộ trưởng điều tra bởi vì cuộc sống ở Trật tự ép buộc cho
nên phải chạy đến chỗ tàn dư Ánh Sáng làm thuê để kiếm thu nhập thêm