Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Buổi chiều, Karen ngồi xe ngựa đi tới trước cửa nhà Bern.

Đây là lần đầu tiên Connor không mang theo bài tập ra ngoài, có vẻ rất thoải

mái, vô cùng hoạt bát mà nhảy nhót xuống xe ngựa.

Nhưng mà tựa như Connor đã quen cầm theo sách vở bút viết trong tay, lúc

trước còn ở trên xe ngựa thì lật xem một tờ danh mục vật phẩm, sau khi xuống

xe vẫn còn cầm;

Phần danh mục này là danh sách bảng giá quan tài của Nhà Tang Lễ mà Karen

đã đến làm “nhân viên kỹ thuật” lần trước.

Karen nhìn lướt qua Andrew được lực lượng bảo an sắp xếp ở cạnh mình, vẻ

mặt của tên nhóc này trông rất nghiêm túc, không nhìn thấy cảm xúc gì khi sắp

đến gặp “Chú" của hắn.

Đây không phải ngụy trang bởi vì Karen đã sớm hiểu rõ tính cách của người trẻ

tuổi này ra sao.

"Ngươi đi vào cùng với ta đi."

"Ừm? Vâng, quân đoàn trưởng."

Andrew có chút ngoài ý muốn, nhưng vẫn lập tức gật đầu.

Nội thất trong nhà Bern rất đơn giản, thậm chí có thể dùng từ trống trải để hình

dung, hắn vốn cũng không phải là người chăm lo cho gia đình, cũng chẳng thèm

để ý đến cuộc sống gia đình có ấm cúng hay không.

Sau khi quan hầu chuẩn bị kỹ càng nước trà thì lui ra, Bern và Puyuse đi từ trên

lầu xuống, hai người đồng loạt hành lễ với Karen:

"Bái kiến ngài Bộ trưởng."

"Bái kiến ngài Bộ trưởng."

Vẻ mặt Andrew ngạc nhiên mà nhìn Puyuse.

Sau khi ngồi xuống thì Andrew thay thế quan hầu cắt lên mâm đựng trái cây.

Karen phát hiện, con mắt của Puyuse có chút kỳ lạ, thị lực có vẻ không tốt cho

lắm, hỏi: "Con mắt bị sao vậy?"

Puyuse hồi đáp: "Cảm tạ ngài Bộ trưởng quan tâm, cũng do ta lúc làm thí

nghiệm không cẩn thận để con mắt bị thương."

"Vấn đề có nghiêm trọng không?"

"Không nghiêm trọng, an dưỡng một khoảng thời gian là sẽ ổn."

"Ở chỗ ta có thuốc, Andrew, sau khi trở về nhớ lấy một chút để đưa qua cho

Người Bảo Vệ."

"Vâng, quân đoàn trưởng."

Karen chuẩn bị đưa cho vị Người Bảo Vệ này một ít nước tiểu chó để hắn rửa

mắt.

Bern mở miệng nói: "Chúng ta cũng không cần phải câu nệ như vậy, Puyuse,

đây là lần gặp mặt đầu tiên của ngươi và ngài Bộ trưởng phải không?"

Puyuse cười gật đầu: "Từ trước vẫn muốn gặp, nhưng lại luôn không có cơ hội,

hôm nay, cuối cùng cũng có may mắn được gặp mặt."

Karen cũng nói: "Chủ yếu vì công việc bận rộn, trong khoảng thời gian này ta

cũng không ở đại khu nhiều."

Thật ra hai người đã tiếp xúc từ sớm, không ít lần Karen và Neo bị bàn tay

khổng lồ của Người Bảo Vệ rượt đuổi.

Bern vừa hâm nóng không khí, vừa đứng dậy nói đi lấy rượu mà rời khỏi phòng

khách, Andrew đần độn tiếp tục cắt cam.

Karen không quan tâm, ngược lại là Puyuse không chịu được, nói với Andrew:

"Đi giúp Đại chủ giáo lấy rượu."

"A, được rồi."

Andrew nhìn thoáng qua Karen, sau khi thấy Karen gật đầu thì lúc này mới

đứng dậy rời đi.

Puyuse nói: "Hắn có thể học tập ở bên cạnh ngài thật sự là được thần phù hộ, ở

trên người của ngài ta cũng nhìn thấy sự rộng lượng thật sự."

"Hắn là một người trẻ tuổi không tệ."

Mặc dù trước lúc vào quân Andrew có chút hỗn ngổ ngáo, nhưng trên chiến

trường đã trưởng thành rất nhiều.

"Cha của hắn cũng nhờ ta cảm tạ ngài."

"Thay ta chuyển lời cảm ơn hắn đã nuôi dưỡng ra một chiến sĩ ưu tú."

Sau một hồi trò chuyện đơn giản, Puyuse lấy ra hai quyển trục, đặt ở trên bàn

trà.

"Một cái là lệnh khen ngợi của Thần Điện gửi cho ngài."

"Lệnh khen ngợi?"

"Ngợi khen ngài lập công huân cho Trật Tự trên chiến trường, gửi tới có hơi

chậm, ha ha."

"Ha ha."

"Còn cái này là của một vị Trưởng Lão Thần Điện gửi cho ngài, bà ấy rất xem

trọng ngài, đồng thời, bà ấy cũng là thầy của ta."

"Là vị Trưởng Lão Thần Điện nào?"

"Trưởng lão Siti, ngài biết không?"

Trưởng Lão Siti à, vậy thì cũng quá quen rồi.

Là “bạn thân” của con mèo nhà mình, cũng là bạn lâu năm của ông nội. Karen

áy náy nói: "Rất xin lỗi, Trưởng Lão Thần Điện luôn luôn thần bí, ta cũng

không có cơ hội để được tiếp xúc nhiều, ta cũng không quen biết vị Trưởng Lão

Siti này, nhưng ta cực kỳ cảm tạ sự thưởng thức từ ngài ấy."

Puyuse lập tức nói tiếp: "Ta có thể sắp xếp để ngài và trưởng lão gặp mặt."

"Thật sao, vậy thì tốt quá."

"Trưởng lão Siti ở trong Thần Điện cũng xem như còn trẻ tuổi."

Puyuse đây là đang ám chỉ vị trưởng lão này là một cái chỗ dựa rất tốt.

Bà ta là người cùng một thời đại với Pall, nhưng nếu so sánh với tuổi thọ của

Trưởng Lão Thần Điện thì bà ta xem như vẫn còn đang "Trung niên".

"Ta hiểu."

Puyuse tiếp tục nói: "Tốt nhất thì cả hai có thể xác lập quan hệ thầy trò, đây là

một sự bảo hộ ổn thỏa nhất."

Karen vừa mỉm cười gật đầu vừa tự hỏi, đến cùng là Puyuse đần độn hay vẫn là

do Siti đần độn.

Nào có người nào phụ trách tiếp xúc gửi tin nhắn lại trực tiếp công khai điều

kiện ra với người được tiếp xúc?

Nhưng nghĩ lại thì Người Bảo Vệ không chịu trách nhiệm sự vụ của đại khu,

khi sự an toàn của đại khu không bị uy hiếp thì hầu như đều tu hành ở trong

điện thờ của Người Bảo Vệ, từ trong ánh mắt và hành vi của loại người này có

để lộ vẻ ngu xuẩn và quá ngây thơ thì cũng là chuyện rất bình thường.

Về phần Siti …nếu bà ta không ngốc thì cũng sẽ không bị ông nội treo lên trên

thập tự giá.

Nên biết rằng lần giằng co xảy ra ở phố Mink, mặc dù khi ấy Dis cho nổ Thần

Điện, nhưng lại không thật sự ra tay với bất cứ thần quan Trật Tự nào, sau đó

thương tổn duy nhất được kiểm kê có lẽ chỉ là Siti bị thương ngoài da.

Thái độ của con mèo nhà mình đối với bà ta cũng giống như Connor dành cho

Auggie vậy, há miệng ra là "Cái tên Siti ngu ngốc này, Siti cái đồ đần độn".

Để cho mình đi làm học sinh của bà ta sao …chờ đến khi Pall trở về biết được

chuyện này thì sợ là phải nấu canh chua cá suốt ba ngày trời mới có thể dỗ

được.

Nhưng nếu quả như thật muốn xây dựng sự liên hệ cụ thể với Thần Điện, thì

việc có một Trưởng lão làm "Thầy" của mình thì đúng là phương pháp đơn giản

và hiệu suất cao nhất;

Mà muốn ứng phó với con người của Siti cũng đơn giản.

Gần đây khi liên tục tiếp xúc với hai vị Người Cầm Roi là Verden và Buken, hơi

một tí thì có thể bị "Nhìn ra" sơ hở chỉ bằng một cái liếc mắt, bây giờ thật đúng

là Karen muốn tìm một vài vị nhân vật lớn bình thường một chút để điều hoà lại

trạng thái.

"Như vậy, ngài đồng ý sao?"

"Ừm?"

Phải lập tức đưa ra câu trả lời sao?

"Ngài cũng rõ ràng rằng quan hệ bây giờ giữa Thần Điện và Giáo Đình có một

chút vi diệu, cho nên, chuyện này nếu như được tiến hành thì chúng ta sẽ giữ bí

mật cho ngài, xin ngài tin tưởng năng lực giữ bí mật của Thần Điện."

"Tất nhiên là ta tin tưởng."

Karen tin câu này mới là lạ, bữa sáng hôm nay mình là ăn đồ ăn được nấu từ

nguyên liệu lấy trong Thần Điện

Verden, đã sớm thẩm thấu Thần Điện thành một cái sàng vô số lỗ hổng.

"Nói như vậy thì ngài đồng ý rồi sao?"

"Đúng vậy, ta đồng ý, xin hãy sắp xếp thời gian "

"Vậy thì đêm nay đi?"

"Đêm nay sao?"

Rốt cuộc là ai muốn làm học trò của ai thế?

Puyuse nói: "Bởi vì hiện tại trưởng lão Siti vừa lúc đang ở bên ngoài, có thể sắp

xếp gặp mặt rất nhanh."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK