Khi xe ngựa rời đi, ánh mắt của Verden cũng càng ngày càng trầm xuống.
Bởi vậy cũng khiến cho Miegel và Auggie cùng ngồi ở trong xe ngựa đều vô
thức rụt người sang bên cạnh, nhịp thở cũng bắt đầu chậm dần, đã rất lâu bọn
hắn không có cảm nhận được tâm tình của Người Cầm Roi như vậy.
Trong lòng Verden đang rất kiềm chế.
Nếu là khi trước, Đại tế tự cho Đòn Roi Kỷ Luật càng nhiều quyền lực và lực
ảnh hưởng thì Người Cầm Roi là hắn chắc chắn cũng rất vui lòng khi thấy vậy,
nhưng quyền lực được chuyển xuống lần này thật sự là quá lớn.
Chủ nhân tiện tay vứt xuống một cục xương đã gặm, làm chó đương nhiên có
thể không cần để ý quá nhiều mà chạy đến gặm, vừa gặm vừa không quên kích
động vẫy đuôi biểu thị sự cảm kích.
Bởi vì nó biết, đây là thức ăn của mình, mình có thể ăn.
Nhưng nếu như món ăn đắt đỏ rớt xuống từ trên mâm, nếu chó chạy đến mà ăn
một cách vô cùng thản nhiên vậy thì nó cần phải suy nghĩ đến kết cục của mình.
Cũng giống như lần này … mình thật sự có tư cách để chọn sao?
Những việc chuyên môn, vì sao không giao cho những người chuyên nghiệp
làm?
Hồng Y Giáo Chủ Creed phụ trách chủ trì bày kế nhằm vào Luân Hồi Thần
Giáo, "Chiến tranh một ngày" được tiến hành thuận lợi như vậy thì vì sao lần
này khi lựa chọn đối tượng để ra tay lại bất ngờ muốn thay người?
Verden cũng không cho rằng là Creed phản bội Đại tế tự, Creed cũng không có
lý do làm như thế.
Cho nên, nguyên nhân chỉ có thể là bên phía Creed, đối với phương án này…
đối tượng mà Creed lựa chọn tấn công không phải là mục tiêu Đại tế tự muốn.
Đại tế tự cần một người khác, hiểu ý hắn rồi sau đó giúp hắn tiên phong.
Thế nhưng mà Đại tế tự cũng không có nói với mình đáp án rõ ràng, việc này
cần mình đi quan sát, đi phỏng đoán, đi lĩnh ngộ.
Ài …
Ánh mắt Verden híp lại.
Lời nói mở, phải dựa vào suy đoán, tình huống này thường xuất hiện ở trong
tình huống cấp trên cấp dưới chưa hiểu rõ về nhau, là bài kiểm tra của cấp trên
áp dụng để xem xét sự phục tùng, tính chính trị, lý tính và khả năng giác ngộ
của thuộc hạ.
Khi tình huống này xuất hiện giữa mình và Đại tế tự thì chỉ có nghĩa rằng: Đại
tế tự, không tín nhiệm nữa mình.
Dựa vào cái gì!
Vì cái gì!
Trong đôi mắt Verden hiện ra vẻ tức giận.
Mình cẩn trọng, mình trung thành tuyệt đối, đi cùng hắn từ lúc trước đến tận
bây giờ, làm việc cho hắn, giết người cho hắn, hò hét cho hắn, tấn công vì hắn,
vì hắn mà năm đó mình không tiếc từ bỏ vị trí Người Cầm Roi ngay trước mắt,
đi Không Gian Khai Thác trải qua bao nhiêu lần sinh tử, càng mắc thêm chứng
bệnh hàn độc.
Rốt cuộc là chuyện gì để bây giờ lại bắt đầu không tín nhiệm ta rồi?
Ẩn dưới môi, răng của Verden cắn chặt.
Hắn phẫn nộ, hắn uất ức, hắn không cam lòng, mặc dù làm việc cho một người
cấp trên như vậy, rất mệt mỏi, cũng rất đáng sợ, ngươi luôn cần duy trì sự cẩn
thận, nhưng từ góc độ cuộc đời và sự nghiệp, mình có thể đi theo một vị cấp
trên như thế là một sự may mắn của mình.
Cũng chỉ có hắn, có thể thu phục mình lúc còn trẻ tuổi kiêu ngạo, để cho mình
cam tâm tình nguyện đi theo hắn.
Đột nhiên,
Trong đầu Verden hiện ra cảnh năm đó khi cái đoàn đội này vừa mới hình
thành, hơn nữa lúc đó còn đang nhậm chức ở đại khu, trong một lần hội nghị
nội bộ, Đại tế tự nói lời:
"Một đoàn thể, nhất định phải kiểm tra gột rửa định kỳ, bảo đảm tính thuần
khiết của cái đoàn thể này không bị làm bẩn, bảo đảm lý tưởng của cái đoàn thể
này không bị ăn mòn, chỉ có như vậy mới có thể cam đoan sức chiến đấu của
nó, mới có thể làm nên chuyện, làm được chuyện lớn, hoàn thành mục tiêu."
Trải qua nhiều năm như vậy thì Đại tế tự vẫn luôn làm như vậy, có người gia
nhập, có người bị loại bỏ, hắn dùng thủ đoạn và năng lực chính mình, không
ngừng củng cố và tăng cường cái đoàn thể lấy hắn làm trung tâm này.
Nhưng cái tiến trình này đã dừng lại khi hắn được Giáo Đình và Thần Điện
cùng xác lập là Đại tế tự tiếp theo sau Rasma.
Mặc dù sẽ có cảnh cáo lẻ tẻ một số người, nhưng nếu so sánh với không khí
nghiêm túc trước kia, quả thực giống như là đang gãi ngứa.
Nhưng bây giờ,
Đại tế tự lại bắt đầu kiểm tra lại cái đoàn đội này.
Verden có chút kinh hãi mà ngẩng đầu,
Hắn đã là Đại tế tự, hắn đã chủ đạo Giáo Đình, hắn đã áp chế Thần Điện, mục
tiêu và lý tưởng của hắn vẫn còn chưa thực hiện sao?
Rốt cuộc thì hắn,
Muốn làm gì?
Miegel dùng đôi tay có chút run rẩy tay cầm chăn lông lên, muốn đắp lên đầu
gối cho Người Cầm Roi.
Nhưng Người Cầm Roi bỗng nhiên hướng ánh mắt nhìn về phía hắn, ngay sau
đó, trong mắt toát ra sự chán ghét rõ ràng.
Việc này khiến toàn thân Miegel như rơi vào trong hầm băng, đầu óc trống
rỗng, hoàn toàn không biết tiếp theo mình phải làm gì.
Verden thở dài, nếu như lúc này người ngồi ở trước mặt mình không phải
Miegel, mà là Karen thì tốt biết bao nhiêu.
Hắn sẽ tiếp lời mình, với tầm mắt và cách cục của hắn thì tên thư ký này của
mình không sánh bằng, không, là thuộc hạ của mình vốn cũng không có ai có
thể so với hắn.
Bởi vì thuộc hạ của mình nhiều như vậy nhưng không một ai dám giống như
hắn, chỉ có hắn chắc chắn mình sẽ xem đại cục làm trọng mà không thèm quan
tâm khiến mình tức giận.
Điều quan trọng nhất chính là,
Hắn rất giống với Đại tế tự, có lẽ mình có thể tìm được sự dẫn dắt đối với ý
muốn của Đại tế tự.
Vẫn may là hắn sắp được triệu tập về....
Richard đi vào trại quân y đế lấy báo cáo thương vong, chờ đến khi người phụ
trách trại quân y ký tên xong, Richard cầm văn kiện trong tay đi ra ngoài, đồng
thời thì ánh mắt cũng vô thức tìm kiếm giường của cha mình, rất nhanh, cậu ta
nhìn thấy Duck đang được cấp cứu ở trong.
Ở khu vực bàn giải phẫu, bên ngoài chỉ có hai tầng trận pháp đơn giản, một để
chống nhiễm trùng, một để cách ly, bảo đảm người bị thương sẽ không bị lây
nhiễm.
Bên cạnh Duck một vị bác sĩ cao cấp đang cấp cứu, bên cạnh có một vị trợ lý
đang tiến hành truyền máu, một sợi dây leo chạy dọc theo từ trong lồng ngực
Duck ra ngoài, cắm vào trong dung dịch dinh dưỡng màu đỏ sẫm cạnh bên bàn
giải phẫu.
Mà ở bên ngoài trận pháp của giường giải phẫu, cô Lucie đang ngồi ở chỗ đó,
vẻ mặt lo lắng nhìn chằm chằm chồng mình đang được cấp cứu ở trong.
Richard hít sâu một hơi, đi tới.