Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn xem cái vẻ vui sướng bỏ chạy kia, cô gái cảm thấy đối phương là đang cố

ý, con Cốt Long kia đang cố ý nhục nhã mình, trêu đùa mình.

Sự thật cũng đúng là như thế, cảm giác của cô gái này cũng không sai, bởi vì đó

là sự trào phúng đến từ một cô bé khác.

Connor rất tức giận, bởi vì cái người phụ nữ của Lôi Đình Thần Giáo kia cũng

dám "Đụng vào" đuôi rồng của mình.

Chị Pall đã từng dậy Connor rằng vị trí cái đuôi này không thể để người ta tuỳ

tiện đụng vào.

Trong nhận thức của Connor, vị trí cái đuôi này, ngoại trừ Karen ra, những

người khác không thể đụng vào, bởi vì cô bé thường xuyên nhìn thấy chị Pall cố

ý dùng cái đuôi quấn quanh ngón tay Karen.

Cuối cùng, Sofreya chẳng những không có giữ lại được con Cốt Long kia, còn

dẫn đến cây gậy phép mà mình ưa thích nhất này bị hư hao, cây gậy phép này

đối với cô cực kỳ quan trọng, lại cực kỳ quý giá, lúc biết mình được lựa chọn để

tham gia cái đoàn quan sát này, cô giáo đã cho mình mượn để tạm dùng.

Một khi bị cô giáo của mình biết cây gậy phép này bị hỏng, chắc chắn sẽ xem

đây là cái cớ để yêu cầu mình ngủ cùng cả tháng.

Sofreya cũng đã hết chịu nổi cô giáo của mình rồi, dù sao thì mình vẫn là người

bình thường, lại bởi vì là cô giáo của mình sau khi bị đàn ông làm tổn thương

nên bắt đầu bài xích đàn ông, lại phải bị buộc đi phối hợp để đáp ứng nhu cầu

của bà ấy.

Đúng lúc này, Sofreya cảm giác được một luồng khí tức quen thuộc đang hướng

đến gần mình, cô ta cất cây gậy phép của mình vào, chủ động hướng đến gần.

Chỉ chốc lát thì hai bên gặp nhau, sau khi nhìn thấy nhau, Sofreya trông thấy

đối phương cắm đầu ngã xuống, vùi vào trong làn cát vàng.

Sofreya đi đến bên cạnh, cô ta trông thấy Darien đang bị thương nặng, vết

thương ở ngực rất là kinh khủng.

Lúc này, sắc mặt Darien trắng bệch, bờ môi khô nứt, hắn rất suy yếu mà nói với

Sofreya:

"Cứu … cứu ta … "

Một cái tay của hắn bắt lấy giày của Sofreya, một cái tay khác thì nắm chặt cái

mầm cây kia của mình.

Sau khi nói xong câu đó, Darien cũng hôn mê.

Ánh mắt của Sofreya thì hướng về phía cái mầm cây kia.

Cô ta biết, cái người trẻ tuổi đầu trọc này từng có cơ hội để vào Vườn Sinh

Mệnh rèn luyện, nghe nói hắn mang ra một mảnh lá cây của Cây Sinh Mệnh,

đem nó nuôi dưỡng trong cơ thể của mình.

Cái cây gỗ kia không biết vì lý do gì mà biến thành cái mầm cây mảnh khảnh

này, nhưng nó vẫn cực kỳ quý giá như cũ, là vật liệu tuyệt hảo dùng để chế tạo

gậy phép.

Có nó, không chỉ có gậy phép bị hư hao có thể được chữa trị, mà phẩm chất lại

có thể tăng lên một bậc lớn!

Quan trọng nhất là khác với thuốc lá thơm đặc biệt của Lôi Đình Thần Giáo,

mặc dù trên danh nghĩa không cho phép bán ra phía ngoài, thế nhưng ở trên chợ

đen, thuốc là thơm của Lôi Đình Thần Giáo tuyệt đối là một đống tiền mạnh.

Nhưng thân cành lá của Cây Sinh Mệnh, chỉ có thể muốn mà không thể cầu, cho

dù là bên trong cao tầng Sinh Mệnh thần giáo, cũng rất khó có được.

Chớ nói bây giờ gậy phép của mình bị hỏng, cho dù không bị hỏng, Sofreya

cũng rất muốn cái mầm cây này.

Trước đó lúc mọi người tụ họp, những người khác mặc dù rất lạnh lùng đối với

cái tên thanh niên đầu trọc của Sinh Mệnh Thần Giáo, trong âm thầm sẽ gọi hắn

ta là "Con hoang", rốt cuộc thì bí mật của các Thần Giáo cũng rất khó giấu được

bọn hắn.

Tên đầu trọc này cũng không thích chủ động gia nhập vào bọn hắn, vẫn luôn tỏ

ra vẻ cực kỳ không thích sống chung; chỉ có cô ta, mấy lần chủ động tìm hắn

nói chuyện, mục đích đúng là hi vọng có thể lấy được một chút mầm cây.

Vì thế, cô ta thậm chí chủ động bỏ thuốc vào trong rượu của hắn, hi vọng có thể

thừa dịp tinh thần hắn mê loạn mà nảy sinh chút gì đó, từ đó nhận được đền bù,

chỉ tiếc rằng, thuốc của mình bỏ vào có vẻ không có tác dụng đối với hắn, cái

năng lượng sinh mệnh tràn trề trong cơ thể hắn kia, vậy mà hoá giải toàn bộ

thuốc kích thích.

Bây giờ cơ hội để hiện ra trước mắt mình.

"Này, ngươi đã gặp được cái tên Karen kia rồi à, ngươi bị hắn đánh thành như

thế này sao?"

Sofreya tra hỏi cũng không được Darien đáp lời lại.

"A."

Sofreya không do dự nữa, tay phải mở ra, xuất hiện một thanh dao găm màu

tím, cô ta muốn tiễn hắn đi, tiện tay lấy đi cái mầm cây này, dù sao thì cũng có

thể để tên Karen của Trật Tự Thần Giáo kia chịu tội thay.

"Xoạt!"

Lưỡi dao đâm vào lồng ngực, nhưng vào lúc này, không biết từ khi nào mà cái

mầm cây kia đã sinh trưởng xuyên xuống mặt cát, trồi lên phía trên, trong nháy

mắt xuyên thủng cơ thể Sofreya.

"Sao lại…."

Sofreya cúi đầu xuống, nhìn xem cành lá đang chui ra từ trong ngực mình, mặt

mũi tràn đầy sự khó tin.

Darien mở mắt ra, từ từ ngồi dậy, mặt không thay đổi mà nhìn cô ta, đồng thời

đầu ngón tay chìa ra, mầm cây bắt đầu hấp thu sức sống của Sofreya để tự chữa

trị bản thân.

Cái cây gỗ lúc ban đầu kia, xem như hình thái tốt nhất của nó, nhưng hình thái

tốt nhất trong lúc chiến đấu cùng Karen thì đã bị phá huỷ, hiện tại nếu muốn

chữa trị, cần phải bổ sung một lượng lớn năng lượng sinh mệnh.

Darien còn cố ý thử tự mình hấp thu một ít, phát hiện quả thật có thể mang đến

tác dụng khôi phục thật sự đối với cơ thể mình, nhưng cũng không có ảnh

hưởng gì với cái hệ sinh thái nhỏ được tạo thành từ cái thứ giống như mảnh vỡ

quy tắc được Karen để lại trong cơ thể của mình.

Nói cách khác cho dù xung quanh mình có một lượng lớn năng lượng sinh

mệnh, một khi cái hệ sinh thái nhỏ này dừng lại, như vậy mình vẫn phải đứng

trước kết cục tử vong.

"Hô … ha ha, ta quả thật không cách nào thoát khỏi lòng bàn tay của hắn."

Darien khi lầm bầm lầu câu lời này, không có chút nào mất mác nào, ngược lại

mang theo một ít cảm giác hưng phấn và may mắn, hắn thật đúng là sợ rằng

mình có thể thoát khỏi sự khống chế, sợ cái dây xích buộc mình này không

được bền chắc!

"Ngươi … "

Sofreya muốn phản kháng, nhưng lại không phản kháng được, bởi vì cây giống

đã mọc rễ nảy mầm trong cơ thể cô ta, đảo loạn lực lượng linh tính trong cơ thể

cô ta, để cô ta không cách nào thi triển được thuật pháp.

Cô ta rất giống với Dimotri, là một Thuật pháp sư, mà khi một tên Thuật pháp

sư bị đánh lén ở khoảng cách gần, thường có nghĩa rằng trò chơi đã kết thúc.

Nếu như muốn hỏi lúc bị đánh lén vì sao cô ta không có chút phòng bị nào?

Ừm, bởi vì lúc ấy cô ta đang chuẩn bị đánh lén người khác. Lúc Sofreya đang

chuẩn bị giết Darien, vốn cũng không ngờ đến việc đối phương đang đặt bẫy

muốn giết mình, mình giết hắn là để lấy được cái mầm cây quý giá kia, hắn giết

mình là vì cái gì?

Đến bây giờ Sofreya cũng đều không rõ, tại sao đối phương muốn giết mình,

hắn điên rồi sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK