Neo kể lại việc lúc mình ở trên quần đảo Meppers.
"Người phụ nữ và cô bé kia đâu, ngài mang họ về à?"
"Mẹ nó, không phải cậu nên hỏi ta trước là ta đã thể hiện thân phận gì cho tên
quan chỉ huy Luân Hồi Lango kia sao? Cậu cũng nên hỏi thăm ta đã bình tĩnh
thể hiện thân phận Đội Quan Sát của mình cho hắn ta biết như thế nào chứ? Cậu
thậm chí có thể hỏi ta những việc liên quan đến Ryan, và cái gì mới gọi là Ánh
Sáng thật sự.
Tại sao cậu phải hỏi tới một đứa bé mới mấy tháng tuổi và một người phụ nữ
bình thường thế?"
"Bởi vì tôi cũng cảm thấy không quá hứng thú với những việc kia, chỉ muốn
biết ngài sắp xếp cho hai mẹ con kia như thế nào."
"Ta sắp xếp họ ở nhà của ta, đáp án này đã khiến cậu hài lòng chưa?"
"Làm vậy có vẻ không giống với phong cách của ngài cho lắm."
"Ta có rất nhiều nhà, mặc dù không có mua biệt thự lớn, bởi vì quản lý rất phiền
phức, nhưng chung cư có mấy căn, có một căn ở lầu trên của Fanny, ta sắp xếp
cho hai mẹ con họ ở nơi đó, cho một khoản Rael, Fanni sẽ giúp ta chăm sóc bọn
họ một chút, bình thường thì ta cũng không ở đó."
"Làm vậy cũng không giống như là phong cách của ngài." Karen uống một
ngụm nước đá lớn, "Chỉ là tên giống nhau thôi mà."
"Ta cảm thấy lúc này mới là phong cách của ta, cố ý không quan tâm thì mới
nghiêm túc để ý và cố gắng, ta xem như cô ta may mắn, đứa con cùng tên với
Irina, ta vì Irina của ta mà chăm sóc cho họ một chút."
"Ừm, cũng đúng." Karen lại uống tiếp một ngụm nước đá, tiếp theo anh bắt đầu
kể về những việc mình đã trải qua trong chuyến đi lần này.
"A, tại sao ta có cảm giác cái tên Marvalho kia có vẻ hơi thích cậu nhỉ?"
"Thưa ngài trung đội trưởng, ngài cũng không cần thiết phải nói như vậy, trước
đó lúc kể chuyện thì tôi dùng là hắn chứ không phải cô ta."
"Những dục vọng siêu việt vượt qua giới hạn kia của Thần, đối với thứ gọi là
Yêu và Thích này, hoàn toàn không có giới hạn giới tính, bọn họ đã vượt ra khỏi
ràng buộc bình thường của đạo đức và luân lý.
Ví như ông nội của Marvalho, sẽ còn gọi hắn là ngài."
"À."
"Nhưng mà ông nội của cậu cũng rất lợi hại nhỉ, quen biết người cũng rất ghê
gớm, ngài Tahisen, chậc chậc, nếu đặt ở Wien, tương đương với bộ trưởng sau
khi về hưu?"
"Đó cũng là một chuyện rất bình thường."
Neo nhẹ gật đầu, nói: "Cũng đúng, về sau nếu như ta gặp con trai của cậu lúc
trưởng thành, nếu như ta nhận ra được nó mà nói, ta cũng sẽ chiếu cố nó."
Karen phụ họa nói: "Đúng, sau đó thì con của tôi sẽ kể với bạn của nó về việc
một người bạn của cha nó đã từng thua sạch toàn bộ gia sản, người bạn kia của
nó sẽ cảm khái rằng, oa, người mà cha ngươi quen biết thật ghê gớm."
"Ha ha ha ha!"
Hai người đều cười phá lên.
Neo sửa lời: "Con trai cũng quá sớm, vẫn nên là cháu trai đi, cảm giác lâu hơn
một chúng, cũng phải cho ta thêm một chút thời gian để trèo lên chứ."
"Tôi vẫn luôn rất không hiểu, một tên tàn dư Ánh Sáng như ngài vì sao phải cố
gắng trèo lên cao trong hệ thống của Trật Tự như vậy, chả nhẽ ngài đang muốn
đạt được thành tựu trèo lên trên vị trí cao cấp nhất trong đám tàn dư Ánh Sáng
sao?"
"Ta cảm thấy ta đang chứng minh sự vĩ đại của Trật Tự, cậu nhìn ta xem, cả
người đều là Ánh Sáng, nhưng vẫn thờ phụng Trật Tự như cũ."
"Tôi sợ sau khi ngài trèo lên thật cao, sẽ bỗng nhiên có một ngày thay đổi."
"Ta đâu có điên, Philias cũng không thay đổi được tín ngưỡng của ta, ta còn có
thể tự mình thay đổi sao? Nếu thật sự có thể thay đổi thì ta đã sớm cúi đầu trước
Philias rồi."
"Cũng thế."
"Đúng rồi, đội trưởng..."
"Gọi ta là trung đội trưởng."
"Được rồi, trung đội trưởng..."
"Gọi ta đoàn trưởng."
Karen mím môi, gật gật đầu, phối hợp nói:
"Được rồi, đoàn trưởng..."
"Gọi ta đại đội trưởng."
"Được rồi, đại đội trưởng..." Karen dừng một chút, nhìn về phía Neo.
Neo cười,
Hô:
"Gọi ta chủ nhiệm!"
"Chủ nhiệm?"
"Ai!"
"Ta muốn để ngài giúp tôi điều tra một người, ông nội của hắn là Chủ giáo của
đại khu thành phố York, tên là Vicole."
"Cậu muốn giết hắn?"
"Tôi muốn sưu tập một chút chứng cứ phạm tội của hắn."
"Cậu muốn giết hắn?"
"Tôi muốn căn cứ theo « Điều Lệ Trật Tự » để trừng phạt hắn."
"Cậu vốn là muốn giết hắn, mà cậu lại muốn tìm một lý do vững chắc để giết
hắn, để lúc giết hắn thì cậu sẽ cảm thấy trong lòng thoải mái hơn."
"Đúng vậy, không sai."
"Ha ha." Neo cười cười, sau đó xe ngừng lại.
Nơi này, là tổng bộ của Đòn Roi Kỷ Luật ở thành phố York, một nơi rất quạnh
quẽ, bây giờ cũng rất quạnh quẽ, trong ấn tượng của Karen chỉ là nơi phụ trách
thu phát văn kiện và đóng mộc.
"Vậy chúng ta đi điều tra hắn đi, món ăn đầu tiên của chúng ta, cháu trai của
một tên Chủ giáo, một món ăn khai vị rất không tệ."
"Món ăn đầu tiên?"
"Sau khi trở về thì ta vốn được thăng nhiệm lên đại đội trưởng, nhờ phúc của
cậu, người đại đội trưởng như ta vừa làm được vài ngày thì đã lại lên chức, bây
giờ là chủ nhiệm, sau đó bây giờ cậu là đại đội trưởng dưới quyền quản lý của
ta."
"Chủ nhiệm của cái phòng ban nào thế?"
Neo hắng giọng một cái, nói: "Khụ khụ, nghe cho kỹ đây."
"Được rồi." Karen đổ một ít nước từ trong cốc ra, lau lau lỗ tai của mình, biểu
thị mình sẽ lắng nghe nghiêm túc.
"Mẹ nó!"
"Làm sao vậy, chủ nhiệm?"
"Không có gì, chỉ là hành động “rửa tai” của cậu làm cho ta cảm thấy rất sảng
khoái, lần sau khi Bernie tìm ta bố trí công việc, ta cũng mang một bình nước
đến để rửa rửa xem, hiệu quả chắc chắn sẽ rất tốt, ta tin tưởng Bernie cũng kêu
lên một cách kích động giống như ta."
"Ừm, cho nên, chủ nhiệm, chúng ta cuối cùng là phòng ban nào thế?"
"Văn phòng ủy ban thanh tra kỷ luật thuộc Tổng bộ Đòn Roi Kỷ Luật tại đại
khu thành phố York!"