bởi vì giữa Karen và Neo đều để ý đến đối phương, tỉ lệ cả hai người cùng nhau
nhìn lầm hoặc là cùng nhau bị kéo vào trong ảo cảnh, thật sự là quá thấp.
Ngay sau đó, hai người thần quan nam sau lưng người phụ nữ kia, một người
vác trên lưng một thanh đại kiếm, một người vác trên lưng một thanh trường
thương, hai món vũ khí này gần như đồng thời run rẩy.
Karen và Neo cũng bắt đầu lui lại, muốn kéo giãn khoảng cách.
"Ông!" "Ông!"
Trường thương và đại kiếm đều bay lên, bị chủ nhân của chúng cầm trong tay,
lập tức, hai người kia biến mất tại chỗ, trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Karen và
Neo.
Một thanh đại kiếm, trực tiếp bổ xuống trước mặt của Karen với áp lực kinh
khủng, cùng với đó còn có lực hút vào cực mạnh đến từ lưỡi kiếm, để Thiên Mị
biến thành cánh cũng không cách nào kịp kéo Karen ra khỏi phạm vi mà thanh
kiếm chém đến, chỉ có thể chuyển cánh ra đằng trước, bảo vệ Karen.
"Ầm!"
Karen bị đập xuống trên đầm cát, giống như là một quả tạ bị dùng lực ném
xuống.
Nhưng rất nhanh, Karen vỗ cánh bay ra từ bên trong đầm cát, anh không có vội
vã tiếp tục giao thủ với người cầm kiếm ở trên mà là đi tới sau lưng người cầm
thương bên phía Neo.
Karen vươn tay phải về trước, cánh sau lưng nhanh chóng tiến lên, trong tay
Karen ngưng tụ ra một thanh đao, mà lòng bàn tay trái Karen thì nhanh chóng
xuất hiện một luồng ánh sáng, trong lúc mình bị đánh vào trong đầm cát đã
chuẩn bị sẵn thuật pháp, bây giờ đã ngưng tụ hoàn toàn thành công.
Lập tức, Karen vọt người tới trước, chặt một nhát đao vào phía sau người cầm
thương, luồng ánh sáng trong lòng bàn tay trái được thả ra, vị trí dưới chân của
người cầm thương trong nháy mắt hóa đá, từng cái gai ngược to lớn nhanh
chóng mọc ra từ bốn phía, toàn bộ các mũi gai nhọn đều nhắm ngay vào người
cầm thương.
2 đánh 2, không cần thiết cứng nhất mà phải nhất định chia ra một người đánh
một người.
Có đôi khi dùng cơ hội để tạo ưu thế, như vậy thì cục diện mới trở nên dễ dàng.
Thanh trường thương trong tay của người cầm thương bỗng nhiên ngừng lại, cổ
tay đang nắm lấy cán thương dùng sức xoay một cái, trong chốc lát, với thanh
trường thương của hắn ta làm tâm điểm, một luồng sóng khí mạnh mẽ xuất
hiện.
Những chiếc gai nhọn khi tiến vào phạm vi gần hắn toàn bộ đều bị nghiền nát.
Ngay sau đó, trường thương trong tay nhấc lên, quơ về hướng phía sau mình,
một vách chắn xuất hiện.
Đao của Karen chém vào trên vách chắn, vách chắn vỡ tan, nhưng hiệu quả lần
đánh lén này của Karen cũng kết thúc tại đây.
Vốn dĩ khi Neo đang đánh nhau với người cầm thương thì cũng không cần
Karen phải ra tín hiệu, lúc Karen bị đánh vào trong biển cát thì Neo đã chuẩn bị
phối hợp, lúc Karen ra tay, Neo hơi chậm trễ một chút, vào lúc này, cuối cùng
Neo cũng vọt lên.
Người cầm súng chú ý tới cử động của Neo, sau khi hắn quét trường thương ra
sau để ngăn cản thì trường thương tiếp tục đâm về phía trước, ba chùm sáng
khiếp người màu đen tạo thành một hình tam giác mà đánh về hướng của Neo.
Nói cho cùng thì người cầm thương vẫn là bị Karen đánh lén phía sau làm cho
bị hạn chế bớt, chiêu đấu cấp bậc này có đôi khi chỉ một chút phân tâm cũng
không được cho phép, huống chi là trực tiếp bị kiềm chế?
Còn phía bên Neo không chỉ không bị đánh lui, ngược lại lúc nửa đường lại
tăng tốc lên thêm một bậc, bởi vì không có tránh né, cho nên lồng ngực của Neo
trực tiếp bị một vệt sáng xuyên thủng qua.
Nhưng ở trong khoảnh khắc ngực bị xuyên thủng đấy, Neo lại gia tốc một lần
nữa, mà chính là lần này gia tốc đã để cho người cầm thương ý thức được mức
độ nghiêm trọng của sự việc.
Neo tiếp cận thành công, hai tay vươn về phía trước, người cầm thương thì bắt
đầu lui lại, nhưng Neo lao tới quá nhanh, không cho hắn thời cơ lui lại, mười cái
móng tay trực tiếp đâm vào lồng ngực của người cầm thương.
Thế nhưng là khi Neo chuẩn bị thuận thế mà mổ tung lồng ngực của người cầm
thương ra, móng tay của Neo lại như bị kẹt cứng lại, không có cách nào xé rách
ra.
Đáng chết, phía dưới thần bào còn có giáp bảo vệ!
Trong chốc lát, thậm chí Neo không biết mình rốt cuộc là nên vui mừng hay là
nên tức giận.
Vui mừng là vì trên người đối phương có thật nhiều đồ tốt, chuyến này đi không
uổng công;
Tức giận chính là nếu như mình không thể thừa cơ hội mà giải quyết trước một
tên, nhanh chóng mở ra cục diện, để cho cuộc đấu này đi vào ngõ cục... Nên
nhớ rằng phía bên kia còn có rất nhiều tên còn chưa nhúc nhích, có trời mới biết
nếu bọn họ chờ thêm chút nữa thì toàn bộ có cùng đứng lên hay không?
Cho nên, nếu một chiêu này của mình không thành công, mình rất có thể sẽ gặp
chuyện.
Vẫn may là do Neo có kinh nghiệm trèo lên sân thượng phong phú, vẫn luôn có
nhận biết rất sau sắc về khái niệm "Thấy tốt thì lấy" và "Dừng kịp thời để giảm
tổn thất", có lẽ trên phương diện chơi cổ phiếu thì chưa làm được, nhưng ở
trong hiện thực, Neo cũng rất rõ ràng.
"Răng rắc! Răng rắc!"
Mười cái móng tay chủ động đứt lìa.
Neo lách người qua bên cạnh người cầm thương, biến bản thân thành một chân
của cây compa, tiếp tục lách qua thay đổi vị trí.
Mười cái móng tay cắm vào trên lồng ngực của người cầm thương trong nháy
mắt nổ tung, người thương bị vụ nổ đánh bay ngoài, không có cảnh tượng máu
thịt bắn tung tóe, chỉ có một làn khói nồng nặc bao phủ.
Mà sau khi lách qua người cầm thương thì Neo cũng không dừng lại chút nào,
đánh về hướng của Karen.
Hai tay Karen vung xuống phía dưới, từ phía dưới mặt cát ngưng tụ ra từng sợi
Xiềng Xích Trật Tự.
Người cầm kiếm vốn bị Karen cho leo cây xuất hiện ở sau lưng Karen, khi đại
kiếm của hắn lại chém đến một lần nữa, Neo xuất hiện, mười cái móng tay vừa
mọc ra lại kẹp vào trên đại kiếm, một chuỗi đốm lửa nhỏ bắn ra, ngón tay của
Neo bắt đầu nhanh chóng méo mó biến hình.
Karen nâng hai tay lên, từng sợi Xiềng Xích Trật Tự phóng ra từ dưới lớp cát,
giết về phía người cầm kiếm.