Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe được câu này, Neo liếm môi một cái, ngồi xổm xuống, đưa tay chỉ về

Connor, trêu chọc nói:

"Tuổi nhỏ như thế mà đã hiểu chuyện sớm như vậy rồi sao?"

Connor hé miệng, khẽ cắn về phía trước.

Tốc độ của Neo càng nhanh hơn, kịp thời rút về trước khi ngón tay của mình bị

cắt đứt.

Trong ánh mắt Connor, xuất hiện thêm vẻ âm trầm.

"Tính tình thật là xấu, chú chỉ là chỉ đùa một chút." Neo đứng người lên, hắn có

thể cảm nhận được con Cốt Long này thật sự sẽ liều mạng, quả quyết kết thúc

việc trêu chọc.

"Nó chán ghét ngươi." Pall nhảy tới trên ghế sa lon, duỗi bàn chân ra, nhẹ

nhàng sờ lên cánh tay Connor.

Connor được Pall trấn an, vẻ âm trầm bên trong đôi mắt tán đi.

"Vì cái gì?" Neo nhún vai, "Trên người ta có thứ gì để nó cảm thấy không thoải

mái à?"

"Cũng không phải bởi vì cái này, có thể là từ lúc ngươi bước vào cửa nhìn thấy

nó, thì nó đã chán ghét ngươi, bởi vì ngươi dùng một loại ánh mắt như kiểm tra

hàng hóa mà nhìn nó."

"Được rồi, cái này là lỗi của ta." Neo không tiếp tục giải thích cái gì, vừa lúc

trông thấy Kevin đi ra, hắn dứt khoát ngồi xuống trên mặt thảm trước mặt

Kevin, "Đến đây, ngài Tà Thần, chúng ta tới chơi đùa."

Neo đặt bàn tay của mình trên mặt thảm, Kevin cũng rất vui mừng mà ngồi

xuống, đặt một cái chân chó của mình lên trên mu bàn tay của Neo, Neo giơ

một cái bàn tay khác lên rồi nhanh chóng đập xuống.

"Bộp!"

Kevin rụt chân chó về, Neo đập lên trên mu bàn tay của mình.

Kevin cười, Neo cũng cười, một người một chó chơi rất vui vẻ.

Khoảng chừng mười lăm phút sau, Karen đi tới từ trong phòng sách, anh vừa

mới tiến hành phân giải nội dung bên trong quyển trục trận pháp, để khâu chuẩn

bị cuối cùng cho thao tác tiếp theo.

Neo chỉ chỉ về Kevin, nói: "Karen, cậu nhìn xem động vật trong phòng của cậu

đều như vậy, ta cảm thấy mình vốn là cấp trên của cậu..."

Khóe miệng Karen mỉm cười.

"Ta cảm thấy mình là tiền bối của cậu, trên điều kiện tiên quyết là có khả năng

thì cần phải giúp đỡ cậu một chút, ví như, giúp cậu nuôi chó?"

"Nếu như Kevin đồng ý, nó có thể đi qua nhà của ngài."

"Cậu biết rõ nó sẽ không đồng ý."

"Vậy ngài nói cái này với ta cũng không còn tác dụng gì nữa, ta không có khả

năng ép buộc nó, trừ phi bây giờ ngài đứng lên, ngưng tụ ra một mảnh Thần

cách, bất kể là Trật Tự hay là Ánh Sáng, nếu thực sự không được thì khôi phục

một ít huyết mạch Thủy tổ Dị Ma Khát Máu, như vậy thì nó sẽ đồng ý đi với

ngài về."

"Vậy thì sao cậu không trực tiếp biến thành Thần Trật Tự giáng thế, ta sẽ giúp

cậu lẻn vào trong Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất để thức tỉnh Kỵ Sĩ Đoàn lại, trực tiếp

thống nhất Trật Tự Thần Giáo?"

"Ta sợ mình bước đi quá nhanh, làm ngài chịu áp lực, để tâm tình của ngài hoàn

toàn mất cân bằng, có đôi khi vì lo lắng cho cảm nhận của ngài, ta không thể

không chậm bước lại một chút."

"Ta không sợ bị cậu tạo áp lực, thật ra ta ngược lại rất nguyện ý không cần làm

gì nằm yên một chỗ mà dựa vào ân tình trước kia để thòa thích chơi đùa, vấn đề

là mặc dù bây giờ cậu bước đi rất nhanh, nhưng muốn đi đến vị trí kia còn có

một khoảng cách rất dài, mặt khác thì hệ số nguy hiểm cũng lớn hơn, ta sợ ta

nằm sớm quá sẽ bị xem thành đồng đảng của cậu sau đó bị cậu liên lụy chết."

"Bên trong những phiên bản trước đây của Ánh Sáng Trật Tự thế nhưng cũng có

ghi chép, là Ánh Sáng đánh thức Trật Tự, cho nên không thể làm loạn tiết tấu,

vẫn là chờ ngài biến thành Ánh Sáng trước đi.

Nếu như ngài vẫn luôn không thay đổi, đó chính là ngài đang hạn chế sự phát

triển của ta, đều là vấn đề của ngài."

"Ta và cậu đang nói đến hiện tại, cậu lôi lịch sử ra để làm gì?"

"Lịch sử là một tấm gương, có thể chiếu rọi ra hiện tại."

"Vậy cậu dạy cho ta một cái phương pháp có thể lập tức hóa thân thành Ánh

Sáng, ta cam đoan sẽ lập tức chấp hành, không trì hoãn cậu một chút nào nữa."

"Ta thực sự biết một phương pháp, tín đồ Ánh Sáng trong lúc hy sinh vì tín

ngưỡng, không phải đều hóa thân thành Ánh Sáng sao, mặc dù chỉ là chớp mắt,

nhưng trong thời khắc đó thì thật sự vô cùng chói mắt.

Về sau có cơ hội, ngài có thể đứng trước mặt ta, thay ta chết một lần, chắc là sẽ

tạo ra hiệu quả rất tốt."

Neo phủi tay, nói: "Lần sau lúc tên nhóc cậu bị thương nặng hơn, ta sẽ bắt cậu

trò chuyện với ta ba ngày ba đêm, để cậu đừng hòng ngủ."

Ánh mắt của Connor ngồi trên ghế sa lon bên cạnh nhìn về phía Neo, xuất hiện

một chút thay đổi so với lúc trước.

Bởi vì trong lúc hắn tán gẫu với Karen, bọn họ không có chút kính sợ nào đối

với Thần, ngược lại sẽ cố ý mang Thần ra để nói đùa, cái này khiến ấn tượng

của cô bé đối với Neo được cải thiện.

Connor bây giờ cũng không biết thứ mà cô bé kiên trì là gì, cũng không hiểu

suy nghĩ lý tính là gì, cho nên cảm giác trực quan hiện tại của cô bé đó là ai

không thèm để ý Thần, ai khinh nhờn Thần, cô bé sẽ có ấn tượng tốt đối với

người đó.

Alfred đã từng nhắc nhở thiếu gia nhà mình như vậy, nói Cốt Long trên thực tế

cũng không phải là chung một con đường với phía mình.

Cô bé chỉ là xem việc phản đối sự trói buộc là thứ mình muốn, có lẽ lúc trước

đã có người dẫn dắt, hoặc là trong khoảng thời gian ngắn ngủi bị chăn nuôi

trong Địa Huyệt Thần Giáo, nhìn thấy những tín đồ kia thành kính đối với

"Thần" mà cảm thấy phản cảm.

Nếu so sánh, cô bé chỉ đơn giản là phản đối ai làm chủ phía trên mình, ai dám

đứng trên đầu thì sẽ phản đối người đó, là vì phản đối mà phản đối, vì phản

nghịch mà phản nghịch, không có lý luận và căn cứ, chỉ có cảm xúc yêu ghét

của bản thân.

Nhắc nhở xong, Alfred nhận được sự phê bình cực kỳ ngắn gọn đến từ thiếu

gia, nhưng sau khi bị phê bình, Alfred lại cảm thấy vô cùng tự hào và hưng

phấn.

Bởi vì Karen trả lời Alfred:

"Vậy thì việc anh làm là gì?"

Alfred cho rằng, đây là sứ mạng mà thiếu gia giao cho mình, bên trong bao hàm

cả sự tín nhiệm tuyệt đối.

Đêm đó, Alfred sau khi làm sổ sách, thuận tiện lên kế hoạch một chút để truyền

giáo Long Thần, giáo dục Long Thần – tranh vẽ trên tường của Thần chi nhánh!

"Tốt, bây giờ chúng ta có thể xuất phát." Karen nhìn về phía Pall, "Trong thư

phòng đã bố trí xong trận pháp tăng cường khả năng liên lạc của khế ước linh

hồn, ta đã chuẩn bị xong trà chiều ở bên trong, vất vả cho cô."

"Yên tâm đi, meo!"

Lần hành động này, không thích hợp để mang theo quá nhiều người, bởi vì

Daan có ý xử quyết bí mật.

Cho nên, Karen chỉ tính toán kêu thêm Neo, Alfred, Philomena, Ventura,

Connor và Kevin.

Mang Kevin đi là bởi vì, nó là một cái máy thăm dò rất tốt.

Loại năng lực thăm dò xuất sắc này đã không chỉ được thể hiện một lần, khi ở

trên đảo tế tự, lần trước khi sát thủ đến nhà, hồi trước trong rạp hát cũng là

Kevin cảm giác được sự tồn tại của bộ xương kia trước.

Trước mắt mặc dù năng lực chiến đấu của Kevin gần như có thể bỏ qua, nhưng

nó giống như là một quý tộc sa cơ, không có tiền không có tư sản, nhưng nếu

như đem nó mang đến tiệm đồ cổ, nó có thể nhanh nhạy mà phân tích ra đồ cổ

hàng thật hay dỏm cho ngươi, không cần phải học tập, mà là trước đây trong

nhà nó trưng bày những thứ này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK