Dùng xong bữa sáng, Karen tự mình lái xe, chở Dinah đến sân huấn luyện, hai
con rồng xem như nhân viên bảo vệ mà đi theo cùng.
Sau khi tiến vào sân huấn luyện, Dinah cực kỳ tự giác mà đến khu vực của mình
để chuẩn bị huấn luyện, cô ta muốn nhận được ưu đãi từ Karen, nhưng Karen
không đồng ý, cho nên bây giờ vẫn là thân phận của một dân binh bình thường,
vị trí trong đội là đao phủ cận chiến. Ở trong đội hình, đứng phía sau lính khiên
và lính mâu, cầm vũ khí cận chiến phụ trách giữ liên kết ổn định cho đội hình,
tỷ lệ thương vong cực kỳ cao.
Karen đến, để quan huấn luyện đang trực dẫn theo phụ tá đến tiếp đón, mấy vị
này là do Bern đề cử tới, lúc trước là huấn luyện viên của trú quân.
Đi cùng với bọn họ, Karen thị sát tình hình huấn luyện và chỉnh đốn của trại
huấn luyện, sau khi quan sát xong, mấy vị huấn luyện viên chờ đợi Karen đưa ra
chỉ thị.
Nhưng Karen không có cái gì để mà chỉ thị, mặc dù anh là người ngoài nghề,
nhưng cũng vẫn như có thể thấy được toàn bộ tiến trình huấn luyện tử tế.
Đoàn dân binh của các đại khu khác có lẽ là lấy phương thức đắp vào chỗ trống
để bổ sung lực lượng, nhưng bên mình thì không phải, hạng mục của những
đám “Tân binh” này mỗi ngày ngoại trừ tiểu đội huấn luyện ra, còn có nhiều
tiểu đội phối hợp huấn luyện.
Huấn luyện thay phiên ba ca, có nghĩa rằng những gì mình thấy trước mắt bây
giờ là một phần ba, nhưng lúc chỉnh thể hợp lại huấn luyện, lại cho Karen cảm
giác của một quân đoàn hoàn chỉnh.
Cái này có nghĩa sau khi những tân binh này được đưa đến tiền tuyến, có thể rất
dễ dàng phân tách bổ sung vào các tiểu đội, hầu như không tồn tại vấn đề mất
cân đối hoặc không phối hợp tốt với nhau.
Bởi vì bọn họ đã bị khuôn mẫu hóa.
Karen khen ngợi nói: "Các ngươi làm rất tốt."
Quan huấn luyện Senese lập tức nói: "Thật ra, chúng ta cũng là dựa theo sổ tay
của quan huấn luyện tiền nhiệm để lại mà tiến hành thao luyện, hiệu quả quả
thật rất tốt."
"Ồ?"
Quan huấn luyện tiền nhiệm, không phải vốn là Neo sao.
"Thưa ngài Trưởng khu, loại hình thức huấn luyện này có ưu và khuyết điểm rất
rõ ràng, ưu điểm là có thể tăng cường hiệu suất chiến đấu và giảm độ khó rèn
luyện xuống, thuận tiện cho việc chỉ huy và thích ứng với sự biến hoá của cách
tình hình chiến sự. Khuyết điểm là … có yêu cầu tương đối cao đối với trang bị
và tố chất của binh sĩ."
Muốn để mỗi tiểu đội đều có năng lực chiến đấu khá mạnh và khả năng thích
ứng nhanh để cùng tác chiến, như vậy mỗi tiểu đội đều nhất định phải trang bị
cao cấp một cách toàn diện, đây là một khoản chi phí vô cùng đắt đỏ, cũng may,
hiện tại mỗi một đại khu Đòn Roi Kỷ Luật đều được phân công công việc hậu
cần, đây cũng không phải là vấn đề.
Tiếp theo là tố chất của binh sĩ, nhất định phải dùng lão binh và tinh anh làm
chủ chốt, nếu không thì hệ thống này cũng không vận hành được, nhưng mà đây
cũng không phải là vấn đề, dù gì thì lần này được bổ sung bởi một lượng lớn
các tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật từ Không Gian Khai Thác, bọn họ thực sự đều là
tinh nhuệ.
Bởi vì biên chế của mỗi cái tiểu đội có hạn, cho nên vì thích ứng với các nhiệm
vụ có thuộc tính khác nhau, trong tiểu đội thường phân công vai trò chuyên môn
riêng, càng toàn diện càng tốt, cái này cũng thuận tiện để lúc huấn luyện tân
binh đỡ phải tháo rời rồi tái thiết lập lại.
Xem ra, hình thức huấn luyện này của Neo, thật đúng là dành riêng cho Đòn
Roi Kỷ Luật.
Karen vừa tuần sát xong thì nhận được báo cáo, Đại chủ giáo Bern cũng tới, hai
người gặp nhau ở sân huấn luyện.
"Chúc mừng." Bern cười nói.
"Ha ha." Karen nhẹ gật đầu, ở trước mặt Bern, cũng là không cẩn khiêm tốn.
"Lúc nào lên đường?”
"Cũng sớm thôi, chờ đến khi trang bị được chuẩn bị kỹ càng thì sẽ lên đường."
"Ừm, ở tiền tuyến cẩn thận một chút.”
"Câu này cũng không giống là lời được nói ra từ miệng của ngài."
"Thật vất vả mới trông thấy một ngôi sao mới đang nhanh chóng vươn lên, tạm
thời ta còn không muốn nhìn thấy nó ảm đạm mà rơi xuống."
"Ta hiểu rồi."
"Chuyện trong nhà, ngươi cũng không cần lo lắng, an tâm đi tiền tuyến đi."
"Lời này của ngài có ý là dù sao thì khủng hoảng tài chính đang ở trước mắt, ta
có ở nhà hay không thì cũng không gì có ảnh hưởng sao."
"Câu này là do ngươi nói, cũng không phải ta nói."
"Vậy thì xin hay thúc giục con của ngài thêm đi."
"Yên tâm, mỗi ngày ta đều đe dọa nó."
"Ha ha." Karen nhịn cười không được, "Thật ra cũng không cần nhất thiết phải
như vậy, tuổi tác của ngài cũng cũng lớn, cơ thể của ngài cũng không tốt."
"Ta biết ngươi có ý gì, ta sẽ sắp xếp cho nó kết hôn thông gia, sắp xếp một
người trong giáo, ta đối với Derius không thể nào lại sinh ra tình cảm gì, ta sẽ
không cho phép mình làm như vậy, nhưng cháu trai hoặc là cháu gái thì cũng
không nhất định."
"Ta đề nghị tốt nhất ngài đừng nhắc đến ý nghĩ này trước mặt con của ngài, ta
sợ hắn sẽ bị ngài kích động mà liều mạng với ngài đấy."
"Sẽ không, thực chất bên trong của nó là hèn yếu, nội tâm sẽ dày vò, nhưng
hành vi chắc chắn sẽ vì đại cục, một người có thể sửa đổi tín ngưỡng, đã định
sẵn là sẽ không dám đi lật bàn để cư xử cực đoan, về sau ngươi tùy tiện áp bức
nó là được, đừng cho nó cơ hội thở dốc, càng cho nó nhiều không gian, thì nó
càng dễ nảy sinh tâm tư khác."
"Được rồi, ta đã biết."
Hai người vừa nói tán gẫu vừa đi ra khỏi kết giới, lúc chuẩn bị ngồi lên xe của
mình, Bern bỗng nhiên mở miệng nói: "Karen, bây giờ ta rất chờ mong, rốt
cuộc ngươi có thể đi bao xa."
"Ta cũng không biết."
"Nói vậy là không được, mục tiêu phải rõ ràng."
"Có thể là do đi quá nhanh, khiến cho ta có cảm giác mình đang leo núi, dưới
chân, cũng càng ngày càng không vững vàng."
"Người khác nói câu này, ta sẽ cảm thấy là đang khoe khoang, nhưng ta biết
ngươi không phải, có cần ta cho ngươi vài lời đề nghị không?"
"Vậy thì cũng không cần."
"Không cần?"
"Ta về nhà xem thêm Điều Lệ Trật Tự là được rồi."