ký của mình rất có thể sẽ trở thành bộ khung xương cho thần thoại tự thuật của
một giáo hội mới sau này.
Không cần thiết chỉ vì một sự suy đoán nhất thời của mình mà để cho Kevin có
một thêm một dòng ghi chép như thế, nói không chừng mấy nghìn năm về sau,
các tín đồ sẽ còn tranh luận không ngớt về vấn đề này của Ranedal.
Bởi vì một con chó si ngốc vì mê luyến Nữ Thần mà nguyện ý nỗ lực tất cả, đối
với rất nhiều người thì đề tài này rất khiến người ta nhập tâm vào.
Alfred tiếp tục viết:
"Nữ Thần Ám Nguyệt vì báo thù, nguyện ý khẩn cầu thiếu gia.
Ta biết Thần trong tưởng tượng của thiếu gia, chắc hẳn là loại quan hệ giống
như “Thiên địa và sô cẩu” kia.
Điều này đã chứng minh thêm một lần nữa rằng định nghĩa trước đây của thiếu
gia đối với Thần là chính xác.
Nếu như Thần chỉ là xưng hô dành cho những kẻ hùng mạnh đến một mức độ
nhất định, vậy hắn quả thực không cần thiết để cúng bái."
Alfred yên lặng ngừng bút,
Do dự một chút, vẫn quyết định tiếp tục viết tiếp câu nói sau:
"Ta cũng sẽ thấp thỏm, ta cũng sẽ nghi ngờ, thậm chí ta sẽ cảm thấy bất an, bởi
vì cùng với quá trình thiếu gia càng lúc càng mạnh lên, trong sự quan sát của ta,
cũng có khả năng sẽ xuất hiện tình huống mà ta không nguyện ý nhìn thấy.
Nếu có một ngày, thiếu gia đi chệch khỏi con đường mà ngài ấy đã vạch ra, ta
có nên nhắc nhở ngài ấy hay không?"
Alfred nhắm mắt lại, rơi vào trong sự trầm tư.
Qua thật lâu,
Alfred mở mắt ra một lần, nữa
Trịnh trọng viết xuống dưới bút ký:
"Kia tất nhiên là ta hiểu sai."
...
Dưới chân núi lửa có một khu quặng mỏ, nơi này vốn là nơi sản xuất ma thạch
Hỏa thuộc tính liên tục không ngừng của Hỏa Đảo, là sản nghiệp của gia tộc
Derains.
"Hạm đội của gia tộc Derains cũng đã ra, hạm đội gia tộc Castle cũng ra, a, còn
có thêm hạm đội của gia tộc Watson! Đó là ba gia tộc cướp biển cổ xưa nhất
trong Liên minh Roma Fort, cũng được công nhận là ba gia tộc có thực lực
mạnh nhất trên đảo!"
Giờ này mặc dù đêm đã khuya, nhưng bên trong quặng mỏ vẫn có rất nhiều
bóng người đang làm việc ở nơi này, không chỉ có công nhân của gia tộc
Derains, còn có công nhân đến từ gia tộc Castle và gia tộc Watson.
Ba chiếc ngựa xe chạy tới, phía sau mỗi chiếc xe ngựa đều có một đám hộ vệ
tinh nhuệ đi theo.
Lập tức, ba vị gia chủ bước xuống xe ngựa.
Hai ông lão, theo thứ tự là Wimbert. Derains, cùng với Reese. Castle, còn có
một người phụ nữ trung niên vẫn còn trông rất thướt tha, Celine. Watson, bà ta
là người phát ngôn đương thời của nhà Watson, còn gia chủ hiện tại là con trai
của bà ta, nhưng con trai của bà ta vẫn còn nhỏ tuổi.
Ba vị gia chủ dưới sự canh gác của đám hộ vệ mà đi vào quặng mỏ, cẩn thận
quan sát con đường mà bọn họ đi thì có thể phát hiện ra bọn họ không phải đi
theo con đường hầm khai thác ban đầu, mà là đi theo một con đường hầm mới
vừa được đào ra không lâu.
"Cho tới bây giờ ta đều cảm thấy kế hoạch của chúng ta rất nguy hiểm." Celine
nói, "Có lẽ chúng ta sẽ thả ra một con ác quỷ thật sự, trong truyền thuyết thì
Thần Lửa cũng bởi vì phong ấn nó cho nên mới bị thương."
"Truyền thuyết có rất nhiều dị bản, vì cái gì mà ngươi lại tin vào một bản có kết
cục xấu nhất đây? Ta thì càng muốn tin rằng là Thần Lửa đã chôn một món bảo
vật ở nơi này, chắc hẳn là Thần khí, đúng không, lão Wimbert?"
"Ha ha, mặc dù gia tộc của ta tự xưng là có được truyền thừa từ Hỏa Thần Giáo,
nhưng nếu như thật sự là truyền thừa đầy đủ thì gia tộc của ta còn cần ẩn núp ở
chỗ này để làm cướp biển với các ngươi sao?
Đi xây dựng thần giáo chẳng phải sẽ thoải mái hơn?
Ta cũng không biết truyền thuyết gì cả, ta chỉ biết là tổ tiên của gia tộc ta lựa
chọn sinh sống ở vùng đất này, chắc hẳn là có mục đích.
Không lừa gạt các ngươi, trong lịch sử phát triển của gia tộc Derains chúng ta,
vẫn luôn có ghi chép về những người trẻ tuổi trong gia tộc từng tìm được cảm
ngộ mà thực lực có đột phá, nhà Derains cũng có một cái truyền thống tập tục,
hàng năm đều sẽ để cho những thiếu niên mười sáu tuổi trong gia tộc lên núi ở
một tháng.
Ta nghĩ, việc này có thể giải thích cho một số vấn đề."
"Đây chẳng phải là nói, hai gia tộc chúng ta cùng phối hợp với gia tộc Derains
ngươi, cuối cùng lấy được đồ gì đều là đang trợ giúp gia tộc Derains ngươi phát
triển sao?"
"Đúng đấy, có vẻ chúng ta hơi quá thiệt thòi rồi, ha ha ha."
Lão Wimbert cười cười, mở miệng nói: "Ở trong Liên minh Roma Fort, vốn
chính là dựa vào gia tộc Derains làm chủ, hai gia tộc các ngươi cũng là tách ra
từ gia tộc chúng ta, ta cũng không sợ nói mấy lời mà các ngươi không thích
nghe, Liên minh có thể đứng vững gót chân ở đây mà trở thành chủ của vùng
biển này đều dựa vào sự đoàn kết của ba gia tộc chúng ta.
Hai gia tộc các ngươi tín nhiệm gia tộc Derains, gia tộc Derains chúng ta cũng
tự nhiên sẽ đáp lại các ngươi, biển cả rất rộng lớn, đủ để ba gia tộc chúng ta
cùng phát triển.
Lần này, chỉ cần thức tỉnh lại vật truyền thừa, chúng ta sẽ có thể dựa vào sức
mạnh của nó để mở rộng sức ảnh hưởng và địa bàn của mình."
Ba vị gia chủ đi tới nơi cuối đường hầm, nơi này đã là vị trí rất sâu trong núi
lửa, phía trước xuất hiện một tấm màn màu đỏ.
Lão Wimbert hạ lệnh: "Mở nó ra!"
Bọn thuộc hạ bước lên trước, kéo tấm màn màu đỏ kia ra, đằng sâu tấm màn, rõ
ràng là một con mắt đang nhắm chặt.
"Rất khó tưởng tượng, nó rốt cuộc to lớn đến bao nhiêu, ta nghe nói Đảo Ám
Nguyệt đã từng bị hải thú Dorons càng quét, bây giờ xem ra, thứ được chôn
giấu dưới ngọn núi lửa này... Thể trạng so sánh với Dorons cũng không kém."
"Là người hay là thú?"
Lão Wimbert mở miệng nói: "Thứ này tất nhiên là sứ giả bảo vệ cho Thần khí,
người của phía Ánh Sáng nói không sai, dưới ngọn núi lửa này quả thật có chôn
giấu thánh vật."
"Ta cảm thấy rất tò mò, vì sao người của Ánh Sáng lại biết đến nơi này, còn chỉ
điểm con đường để cho chúng ta đào bới?"
"Chuyện này cũng không có gì phải tò mò, Ánh Sáng Thần Giáo vốn đã từng là
Thần Giáo đứng đầu, cho dù bây giờ nó đã diệt vong, nhưng nó cũng có rất
nhiều tin tức hơn so với mấy gia tộc làm cướp biển chúng ta, chúng ta so sánh
với bọn họ, quả thực là như voi và đám kiến."
Lão Wimbert lắc đầu, nói: "Nghe nói là có một vị Trưởng Lão Ánh Sáng đã
thành công đến được Nơi chôn cất của Thần, sau mấy chục năm đã trở về, tìm
được truyền thừa từ nơi đó. Ta nghĩ, Thần Lửa có lẽ cũng được mai táng ở Nơi
chôn cất của Thần."
"Nếu là như vậy thì chuyện này nghe có vẻ thuyết phục hơn, hai ngày sau chúng
ta phải nghênh tiếp một vị Trưởng Lão Ánh Sáng, chính là cái vị đã đến Nơi
chôn cất của Thần kia sao?"
"Đúng vậy, không sai, chỉ có ông ta mới có thể có biện pháp để đánh thức vị sứ
giả này."
"Thế nhưng mà đây có phải có nghĩa rằng chúng ta sẽ đối chọi quyết liệt với
những Thần Giáo chính thống khác à?"
"Ngươi điên à, cho dù chúng ta có lấy được thánh vật này, chúng ta cũng không
có khả năng khiêu chiến với những Thần Giáo chính thống kia, là con kiến,
chúng ta phải có giác ngộ của một con kiến.
Chờ đến khi sứ giả thức tỉnh, Thần khí bị Liên minh chúng ta lấy được, ta sẽ lập
tức ra lệnh truy nã tàn dư Ánh Sáng, dùng thi thể và máu tươi của bọn chúng để
thể hiện sự trung thành với các Thần Giáo chính thống.
Mặc dù việc này nghe có vẻ không có đạo đức lắm, nhưng cũng chẳng sao cả,
dù sao thì đám tàn dư Ánh Sáng kia cũng đã sớm quen với những chuyện này,
không phải sao?"
Ba vị gia chủ đồng loạt phát ra tiếng cười.
Trong lúc bọn họ không có bất cứ sự phát giác nào, thật ra ở sâu trong con mắt
khổng lồ này, có chút gợn sóng đang nổi lên.