Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những người bình thường này có khí tức của Ánh Sáng ở trên người, bọn họ sẽ

bị xem như là tàn dư Ánh Sáng, những người chịu ảnh hưởng của các ngươi mà

bắt đầu ca ngợi Ánh Sáng, bọn họ sẽ bị xem là tín đồ của tà giáo.

Bọn họ sẽ bị xử lý... Bị xử lý bằng đủ loại phương thức, giống như là một vùng

đất bị hỏng, sàn nhà vấy bẩn, sẽ bị diệt trừ triệt để.

Cho nên, không nên luôn cảm giác mình chịu uất ức, không nên khờ dại cho

rằng mình có thể vẫy vẫy tay lựa chọn trực tiếp tránh né.

Hoặc là, các ngươi đi sâu vào biển cả, tìm kiếm những hòn đảo nơi mà sức

mạnh của giáo hội yếu đi để truyền giáo;

Nếu đã lựa chọn hoạt động ở trong thành thị, thì phải xứng đáng với việc mà

mình đã làm ra, xứng đáng... Với những người đã chân thành tin tưởng vào các

ngươi."

Vernon cùng Helen đều trầm mặc, trước đó bọn hắn thật sự không nghĩ tới

những điều này, người được mình giúp, cuối cùng có lẽ vì sự trợ giúp của mình

mà chết, thậm chí là mọi người trong nhà của những người kia, hàng xóm, đồng

nghiệp.

Pháp luật của quốc gia thế tục có lẽ còn có thể thảo luận với ngươi một chút

rằng có phải có liên quan hay không, nhưng ở trong giới giáo hội, chuyện này

cũng chẳng cần tranh luận, phương thức đơn giản và có hiệu suất cao nhất để

ngăn cản tín ngưỡng của ngươi cháy lại từ đống tro tàn đó chính là cố khả

năng…Giết sạch tín đồ của ngươi.

Lúc trước sau khi vụ án của Zich lộ ra ánh sáng, cái gia tộc vốn là nô bộc kia đè

ép trang viên Ellen đến mức không thở nổi, trong khoảnh khắc đã bị Trật Tự

Thần Giáo tiêu diệt chính là ví dụ chứng minh tốt nhất.

Vernon hỏi: "Ngươi sẽ đi báo cáo sao?"

"Câu hỏi này của ngươi thật rất ngu ngốc, đương nhiên, nếu như các ngươi

không đồng ý đề nghị của ta trở thành thành viên của văn phòng bí mật, ta cam

đoan với ngươi, ngày mai nơi này sẽ xuất hiện một đám thần quan Trật Tự tiến

hành tổng vệ sinh."

"Thế nhưng mà nếu như chúng ta đi theo ngươi, ngươi có thể bảo đảm bọn họ

sẽ an toàn sao?"

"Không riêng gì bọn họ, nếu như tiếp theo các ngươi muốn tiếp tục trợ giúp

những người khác, ta cũng có thể bảo vệ được những người kia."

"Ta dựa vào cái gì mà tin tưởng ngươi?"

"Dựa vào bây giờ Đòn Roi Kỷ Luật của đại khu thành phố York là do chúng ta

quản lý."

Vernon: "..."

Neo đi trở về trước bàn, rót cho mình một ly nước, bên trong không có bỏ thêm

lá trà, sau khi uống một ngụm, hắn tiếp tục nói: "Ta có thể hiểu được ý nghĩ bây

giờ của ngươi, có lẽ ngươi cảm thấy, ngươi đã tìm được đến chân lý của Ánh

Sáng, ngươi chán ghét tranh đấu, chém giết, bị lợi dụng, bị thủ tiêu, ngươi khát

vọng sự tự do và bình tĩnh.

Ta đã từng có một người bạn, cũng giống như các ngươi, nhưng ta không cảm

thấy các ngươi có thể trở thành người như hắn.

Mặt khác, trong nhận thức của ta, chỉ có phân chia mạnh yếu, nhưng nó vẫn

luôn kiên trì một đường thẳng."

Vernon và Helen bắt đầu nghiền ngẫm câu nói này của Neo.

"Ta cho các ngươi thời gian một ngày để kết thúc công việc ở nơi này, ngày mai

đến quán cà phê mà ta đã nói với các ngươi, ta sắp xếp cho hai ngươi công việc

chính thức.

Bình thường cũng sẽ không bề bộn nhiều việc, các ngươi thậm chí có thể mở

một phòng khám bệnh, giúp người ta xem bệnh, đây là sự bao dung cuối cùng

của ta đối với hai đứa ngu ngốc các ngươi."

Neo đẩy cửa, đi ra ngoài, Alfred đứng dậy, cùng đi theo hắn ra ngoài.

Sau khi hai người ngồi vào trong xe, Neo cảm khái nói:

"Có đôi khi thật cảm thấy rất khó mà tưởng tượng nổi, rõ ràng tàn dư Ánh Sáng

đã bị chèn ép gần nghìn năm, nhưng vẫn không thiếu những người ngưỡng mộ

và tín ngưỡng vào nó, ngược lại căn cứ theo quan sát của ta, tỉ lệ tín đồ thuần

túy, đang càng lúc càng lớn.

Giống như là tiếp tục chèn ép suốt nghìn năm, ngược lại đã giúp loại bỏ tạp chất

ở bên trong, dần dần chỉ còn lại sự thuần túy nhất đang lấp lánh."

Alfred lái xe, không nói lời nào.

Neo tiếp tục cảm khái nói: "Việc càng không thể tưởng tượng nổi chính là Thần

Giáo giống như vậy, thế mà lại diệt vong, ai."

Alfred nhìn thoáng qua Neo, sau đó tiếp tục lái xe.

Neo rút ra một điếu thuốc, châm lửa, hút một hơi: "Cho nên, đề nghị nhằm vào

việc xử lý tàn dư Ánh Sáng mà vị Tahisen kia trước khi chết đã nói với Đại tế

tự, thật lợi hại. Một thời đại chèn ép đã kết thúc, nếu còn tiếp tục chèn ép thật sự

là đang giúp bọn hắn rèn đúc tinh hoa, cho nên muốn chậm lại một chút, chủ

động trộn lẫn sỏi cát vào bên trong.

Việc này, không phục không được, dùng ngạn ngữ của Wien để nói thì chính là

trong lọ tương cũ, cái gì cũng có."

Alfred rốt cục mở miệng nói: "Mời ngài chú ý một chút lập trường tình cảm của

ngài."

"Ha ha ha." Neo cười ra tiếng, quay đầu nhìn xem Alfred, "Chết cười ta mất,

ngươi thế mà nói lời như vậy với ta, ngươi cũng không kéo kính chiếu hậu

xuống để tự nhìn mình mọt chút."

"Ta chỉ là nhắc nhở ngài, lập trường của thiếu gia đều vẫn chưa từng thay đổi,

ngược lại càng trở nên sâu hơn."

"Vậy ngươi còn giúp ta như vậy? Xem như Karen lên tiếng, thật ra ngươi cũng

hoàn toàn có thể qua loa một chút cho xong việc."

"Không, ta cảm thấy bất cứ một lực lượng độc làm nào xuất hiện có thể hạ

xuống sức mạnh của Trật Tự Thần Giáo, đều cực kì quý giá, đây là bài học từ

trong sự kiện lần trước.

Chúng ta có lẽ có thể phụ thuộc vào Trật Tự Thần Giáo, nhận được lực lượng

nhìn có vẻ như vô cùng mạnh mẽ, nhưng trên thực tế khi thật sự đối đầu với

mâu thuẫn, tất cả những lực lượng kia đều sẽ rời bỏ ngươi.

Giống như là bọn người Harry Bernie vậy, phát ra một mệnh lệnh, bọn hắn liền

phải tiếp nhận kết cục bị điều đi nơi khác."

"Ngươi muốn trở thành kiểu giống như Bern?"

"Bern không phải cũng đã giao quyền chỉ huy trú quân rồi hay sao? Ta muốn,

cũng là thứ mà thiếu gia muốn, là hoàn toàn nắm giữ tại lực lượng trong tay của

mình, mục tiêu chủ yếu tiếp theo chính là phát triển những thứ này."

Neo nhẹ gật đầu, đưa tay duỗi ra ngoài cửa sổ gạt tàn thuốc rơi xuống, mắng:

"Vẫn luôn nói ta giống như kẻ điên, nhưng thật ra ngươi mới là cái người điên

kia, ta nói này, có mặt trên tranh vẽ trên tường thật sự có sức hấp dẫn đến vậy à,

tại sao ta không cảm nhận được thế?"

"Vậy thì không chừa chỗ lại cho ngài nhé."

"Ngươi dám à!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK