"Tôi bị tạm cách chức, trong thời gian tạm cách chức này tôi bị cấm sử dụng
thân phận Quan thẩm phán của Trật Tự Thần Giáo, để tôi ở nhà tự kiểm điểm
bản thân.
Đến cùng thì cũng phải nói ra tôi sai ở chỗ nào chứ, nếu không thì tôi đi kiểm
điểm cái gì đây?"
Lật giấy;
"Annie khuyên tôi cẩn thận một chút, thậm chí đề nghị tôi có thể tạm thời từ bỏ
việc điều tra, bởi vì bà ấy cảm thấy tôi đang có nguy hiểm về tính mạng, bà ấy
biết tình trạng của tôi, cũng rõ ràng việc tôi báo cáo lên trên đổi lại những lần
cảnh cáo và sau đó là cách chức;
Bà ấy nói, tầng trên của Trật Tự Thần Giáo đã bị thối nát, chắc chắn có liên
quan đến việc này, bà ấy lo lắng cho dù tôi có điều tra ra được gì, cũng sẽ không
có kết quả tốt đẹp.
Không, người bạn tốt và người cộng sự đáng kính của tôi Annie, sự việc cũng
không phải là như vậy!
Trực tiếp giết chết một vị quan thẩm phán, một vị quan thẩm phán bỗng nhiên
chết bất đắc kỳ tử, dù là cái chết có vẻ tự nhiên như thế nào, cũng sẽ khởi động
quá trình điều tra của Trật Tự Thần Giáo.
Bọn chúng vì sao không chọn phương pháp trực tiếp nhất đó chính là giết tôi
diệt khẩu?
Bọn chúng vì cái gì mà dựa theo quy trình cảnh cáo tôi rồi sau đó tiến hành cách
chức?
Bởi vì bọn chúng không dám trực tiếp giết tôi à,
Vậy bọn chúng vì cái gì không dám trực tiếp giết tôi?
Bởi vì bọn chúng sợ hãi, bọn họ sợ hãi sự điều tra từ phía trên, bọn họ sợ hãi
bởi vì cái chết của tôi, sẽ làm cho âm mưu đen tối của bọn chúng bị rò ra một
khe hở!
Cho nên, tôi còn có thể sống được đến bây giờ, tôi bị tạm thời cách chức, cũng
vừa lúc nói rõ, có thứ làm cho bọn chúng e ngại, vừa vặn nói rõ, bên trong Trật
Tự Thần Giáo mặc dù có thịt thối, nhưng Trật Tự Thần Giáo vẫn như cũ là Trật
Tự Thần Giáo!
Tôi sẽ không lùi bước,
Tôi sẽ không e ngại,
Tôi muốn tiếp tục đi điều tra,
Không riêng gì vì những cô gái đáng thương đang bị giam cầm kia,
Còn là vì tính ngưỡng trong lòng của tôi,
Vì Thần Trật Tự vĩ đại tối cao trong lòng của tôi!
Mặc kệ gặp phải sự chèn ép như thế nào,
Bất kể gặp phải đối đãi ra sao,
Dù là tự mình đeo xiềng xích lên hai tay của tôi, tôi vẫn như cũ sẽ chân thành
mà hô lên:
Ca ngợi trật tự,
Tôi một lòng tin rằng,
Thần Trật Tự, sẽ nghe được lời cầu nguyện của tôi!"
Đọc đến đây, Karen ngừng lại, cầm lấy ly nước, lại phát hiện ly nước đã trống
không tự bao giờ.
Anh bưng ly nước ra khỏi phòng sách, rót thêm một ly nước khác, lại lấy một
viên đá từ trong tủ lạnh bỏ vào.
Lúc quay trở về phòng sách, anh trông thấy Pall đang ngồi ở cửa phòng ngủ:
"Karen, cậu không đi nghỉ ngơi sao?"
"Buổi chiều có điện thoại gọi tới sao?" Karen hỏi.
"Không có." Pall lắc đầu.
"Vậy thì có nghĩa ngày mai không có lịch hẹn trước, thậm chí ngày mai tôi cũng
không cần phải đi làm."
"A, Karen thân mến của tôi, cậu quả thật đã tìm được một công việc làm không
biết bao nhiêu người khác phải hâm mộ đâu."
"Ha ha, đêm nay tôi phải đọc vài thứ, có thể sẽ ngủ hơi muộn, cô và Kevin hôm
nay cũng mệt mỏi rồi, nghỉ ngơi sớm một chút. Mặt khác, thứ mà tôi viết ở trên
bàn, ngài mai hai người cũng vào xem đi."
Hôm nay Pall lại đi rửa chén và giặt quần áo, chắc chắn rất mệt mỏi
"Thứ gì?" Pall tò mò hỏi.
"Tôi muốn một mình xem xong, hai người ngày mai hẵng xem."
"Được rồi." Pall gật nhẹ đầu, "Vậy cậu cũng đừng xem quá muộn nha."
"Ừm."
Karen một lần nữa đi vào phòng sách, ngồi xuống, tiếp tục lật xem nội dung
"Nhật ký" của ngài Pavaro.
"Tìm tới được manh mối rất xác thực, Annie tìm được một người phụ nữ phát
điên, trên người cô ta bốc mùi hôi thối, sắc mặt trắng bệch, bị thiếu máu nghiêm
trọng, đáng tiếc, lúc tôi vừa chạy đến, cô ta đã tử vong.
Annie nói, lúc phát hiện ra thì cô ta đang nằm ở ven đường, trên thân đều là vết
bẩn, nhưng người của chính quyền trông thấy cô ta, bởi vì mái tóc màu tím của
cô ấy nên không thèm quan tâm, ai..."
Karen yên lặng nhéo nhéo mi tâm của mình, tiếp tục đọc:
"Tôi sử dụng thức tỉnh đối với cô ấy, cô ấy ngồi dậy.
Nhưng không may, bởi vì khi còn sống có lẽ đã phải chịu sự tra tấn trong thời
gian quá dài, sau khi cô ấy thức tỉnh, ý thức cũng rất hỗn loạn, sau đó, rất nhanh
đã vào trạng thái nổi điên, tôi không thể không trấn áp cô ấy.
Nhưng rất may mắn chính là, cho dù trong lúc ý thức của cô ấy hỗn loạn, cũng
hô lên mấy cái từ đơn, theo thứ tự là:
Máu;
Lam;
Kiều; "
Đầu ngón tay Karen khẽ nhúc nhích, Lam Kiều?
"Khu dân cư Lam Kiều, trời ạ, cái hang ổ ma quỷ này, vậy mà rất có thể đang
nằm trong khu dân cư của tôi!
Ta muốn điều tra từng nơi một trong khu dân cư này, tôi tin tưởng, sẽ rất nhanh
tìm được cái hang ổ ma quỷ kia!"
"Nhật ký", ngừng ở đây.
Bởi vì trọng tâm của công việc tiếp theo dừng ở đây, cho nên ngài Pavaro cũng
không có ghi chép gì khác thêm;
Rất hiển nhiên chính là, ông ấy còn chưa kịp tìm được vị trí chính xác, thì đã bị
bắt giữ, nếu không Annie cũng không có lý do mà không nói kết quả cho mình
biết.
Nói theo cách khác đó là, trước khi ông ấy tìm đến vị trí chính xác thì phía trên
đã tiến hành ra lệnh bắt giữ ông ấy.
Lam Kiều,
Ngay tại khu dân cư Lam Kiều,
Cũng là khu dân cư chỗ mình ở bây giờ.
Karen nhìn lướt qua cái tên ghi chép trên tờ giấy kia, ngoại trừ vị giáo sư tín đồ
của Nguyên Lý thần giáo kia ra, những người còn lại, kém nhất cũng là một tên
quan thẩm phán, còn có quan phán quyết, tiểu đội trưởng của Đòn Roi Kỷ Luật;
Bọn chúng, không phải là toàn bộ, cũng sẽ không phải là toàn bộ.
Karen không rõ ràng, ngài Pavaro bị bắt giữ sẽ gặp phải chuyện gì, ông ấy có
quyền biện hộ cho chính mình hay không? Đối phương, lại có lẽ sẽ cho ông ấy
cái quyền này hay không?
Như vậy, trong quá trình bị giam giữ, kết cục đang chờ đợi ngài Pavaro, sẽ là
cái gì chứ?
Lưng Karen tựa vào phía sau ghế, hai mắt nhắm nghiền, anh muốn chợp mắt
một chút, cũng muốn yên lặng một chút.
Nội bộ của Trật Tự Thần Giáo, thì ra cũng đen tối như thế này a.
Mình tiếp nhận cái túi văn kiện này, tiếp theo phải tiếp tục quá trình điều tra còn
đang dang dở của ngài Pavaro, tìm tới hang ổ ma quỷ đang nằm trong khu dân
cư Lam Kiều này sao?