Pall chui từ dưới bản đồ ra, nhảy lên trên đùi Karen.
Karen đưa tay vuốt ve phía sau lưng con mèo đen, vuốt vuốt cái đuôi.
"Ta cũng không có cách nào, nếu như chỉ là một mình ta, ta mắng Pierre thì
cũng mắng thôi, nếu thực sự không được thì khiêu chiến một trận quyết đấu
cũng không có vấn đề gì, nhưng bây giờ ta phụ trách cho cả quân đoàn."
"Đây chính là nguyên nhân Dis thích làm một Thẩm phán quan, hắn không
thích tham dự vào những việc này, hắn cảm thấy phiền phức. A, đương nhiên,
nếu như Dis không sợ phiền toái, bây giờ con đường của cậu sẽ bằng phẳng hơn
rất nhiều, ngay cả cái con mọt sách đeo kính kia như Tahisen đều có thể ngồi
lên bàn tròn của Trật Tự Giáo Đình.
Nếu Dis vẫn luôn phát triển trong giáo hội, haha, ở trong Trật Tự Thần Giáo,
cậu hẳn là đứng đầu trong số những người đời thứ ba, có thể giống như Dinah
mà gọi Đại tế tự và Người Cầm Roi là chú bác.
Mà lại, khẳng định bọn hắn sẽ dành cho ngươi nụ cười càng nhiệt tình hơn so
với Dinah."
Karen nói: "Nếu như Dis lựa chọn ở phát triển giáo hội, tất cả mọi việc sẽ lấy
giáo hội là trọng, cũng sẽ không cử hành Nghi Thức Đón Thần siêu quy cách,
cũng sẽ không có ta."
"Đúng nhỉ, meo."
Tahisen đẩy cháu mình là Marvalho lên làm Thần tử, thật ra đây là hành vi vì
thần giáo dứt bỏ tình cảm cốt nhục để kính dâng, người ông nội như ông ta,
nhìn thấy cháu trai cũng chỉ có thể gọi “Ngài”.
Pall cảm thấy, Dis là không muốn tiếp nhận chuyện tương tự, ông ấy rất thích
nghe Karen gọi mình là “Ông nội”.
Karen vừa tiếp tục vuốt ve đầu Pall vừa nhắm mắt lại, trên đời này, nào có nhiều
chữ nếu như vậy, lại làm sao có nhiều giả thuyết đến thế, chính là bởi vì Dis lựa
chọn gia đình, giữ vững sự nghi ngờ đối với Thần Trật Tự, lúc này mới có
mình.
"Gâu gâu gâu!"
Bên ngoài có tiếng chó sủa, ý của nó chỉ là thông báo nó đang đến.
Sau đó không cần gọi, Kevin tiến vào, phía sau là Darien và ba người trẻ tuổi
đầu trọc.
Phu nhân Gandiro với mái tóc dài đứng giữa một đám đầu trọc, vậy mà trở nên
có chút thần thánh.
Darien giơ tay lên với ba người Ike ở sau lưng, sau khi ba người hành lễ với
Karen thì lui ra khỏi lều.
Karen mở miệng hỏi: "Chuyện gì?"
Pall hồi đáp: "Là đảng đầu trọc muốn ép cậu thoái vị đấy, meo!"
Darien lập tức nở nụ cười, chỉ chỉ phu nhân Gandiro bên người.
Phu nhân Gandiro lấy từ trong túi ra ba cái tượng bùn, đặt chúng nó ra trên bàn
làm việc của Karen, nói:
"Thiếu gia, đây là phương thức liên lạc đặc biệt của Đại Địa Thần Giáo, chúng
ta tịch thu được trong bộ chỉ huy của đối phương, loại phương thức liên lạc này
có thể không chịu ảnh hưởng của thuật pháp ngăn cách, cực kỳ ổn định, cũng
cực kỳ an toàn.
Tối hôm qua, Saman hỗ trợ chữa trị một vài bức tượng bùn, ngài Ranedal cũng
chỉ điểm phương hướng, để Trận pháp sư bù đắp thêm đường vân, lại để ta tự
mình thử điều khiển…"
Karen nhớ lúc trước mình xuống dưới cổ mộ dưới lòng đất, trông thấy một đám
"Người xem" đang phối hợp với phu nhân Gandiro diễn xuất.
Phu nhân Gandiro cực kì am hiểu thuật pháp con rối, không phải loại rèn đúc
như Lemar, bà ta là sử dụng.
Karen hỏi: "Thành công sao?"
Phu nhân Gandiro đáp lời: "Thưa thiếu gia, thành công, mà chúng ta thành công
tiếp nhận được tin tức được phát ra từ trong căn cứ hậu cần của kẻ địch, ta còn
cảm ứng được tọa độ phương hướng của đối phương."
Nghe được lời bẩm báo này, Karen vô ý thức ngồi thẳng người.
Đối với chiến tranh mà nói, tầm quan trọng của việc cung cấp hậu cần cũng
không cần nhiều lời, mà trong chiến tranh Thần Giáo, trụ sở hậu cần tiếp tế
nhiên liệu mang ý nghĩa là có trận pháp dịch chuyển cấp bậc cao vĩnh viễn hoặc
bán vĩnh viễn.
Giống như là cái trụ sở nơi mà khi mình vừa dẫn quân đoàn đến chiến trường,
cái trụ sở kia là có thể di chuyển, nhưng di chuyển phải trả giá rất lớn, dựng lại
cũng phải trả giá rất lớn, mà nó lại cực kì yếu ớt, dễ bị uy hiếp;
Cho dù không trực tiếp tiến hành tiến đánh, điều động một con yêu thú phi hành
khổng lồ quấy nhiễu trên không thì có thể ảnh hưởng sự vận hành của nó, mà
một khi vận hành mất cân bằng, cũng rất dễ khiến cho người hay vật tư vận
chuyển qua trận pháp dịch chuyển bị ném vào trong chiều không gian nghịch.
Cũng bởi vậy, trụ sở hậu cần tiếp tế nhiên liệu cách tiền tuyến rất xa, bảo vệ
nghiêm mật, chấp nhận để người và vật tư cung cấp cho tiền tuyến thông qua
một đoạn đường vận chuyển tương đối dài cũng quyết không đưa nó đi cùng với
quân đoàn.
Giống như là trước đó khi quân đoàn mình phát động tấn công hẻm núi, cho dù
quân địch đặt căn cứ hậu cần phía dưới lòng đất, chỉ cần cứ cách mấy giờ bên
mình bắn một phát Pháo Ma Tinh về phía hẻm núi, tạo ra dư chấn thì có thể để
trận pháp dịch chuyển không cách nào sử dụng bình thường.
Còn nếu như có thể xác định toạ độ căn cứ hậu cần của quân địch trên tiền
tuyến, đánh rụng nó, như vậy, sẽ để quân địch trực tiếp rơi vào tình thế bị động
trên chiến tuyến này.
Nhưng mà, Karen cũng không quá mừng rỡ, mà là hỏi:
"Là trước đó ngươi gửi tin tức đến hay là nó gửi tin đến?" Darien đáp lời: "Là
đối phương gửi tin trước, đối phương có lẽ còn không biết hẻm núi Kyas bị
chúng ta công phá, quân phòng ngự gần như bị chúng ta tiêu diệt hết, nhất là bộ
chỉ huy, bị chúng ta tiêu diệt ngay đầu tiên, lúc ấy chắc chắn bọn hắn không kịp
phát tin tức đi, bởi vì khi đó bọn hắn khởi động thuật pháp di chuyển mặt đất,
trong hoàn cảnh khi đó, ngay cả quyển trục trên người các thành viên tiểu đội
đột kích cũng không cách nào kích hoạt."
Kevin chìm vào suy tư.
Phu nhân Gandiro thì gật đầu phụ họa với Darien.
Karen lại lắc đầu, nói: "Tổ thông tin ở ngay đằng sau lều, các ngươi có thể đến
đó xem xét trạng thái làm việc của họ, không phải nói chỉ trong thời điểm có
việc mới truyền tin ra ngoài, mà là gần như cách mỗi nửa tiếng, không, là cách
mỗi mười lăm phút đồng hồ, sẽ tiến hành đồng bộ thông tin.
Từ lúc các ngươi phá huỷ bộ chỉ huy, đến khi chữa trị lại tượng đất, khoảng
cách thời gian cách nhau gần cả một đêm, thông tin liên lạc giữa căn cứ hậu cần
và hẻm núi Kyas bị cắt đứt hoàn toàn, làm sao kẻ địch có thể không biết hẻm
núi đã xảy ra chuyện?"
"Gâu gâu gâu!"
Pall phiên dịch nói: "Con chó ngu nói, lúc chúng ta chữa trị tượng đất thành
công, đối phương hẳn là đã nhận được cảm ứng, cho nên trên lý thuyết, vẫn là
do chúng ta ra tay trước, đối phương lại truyền tin lại đây."
"Khoảng cách bao lâu?" Karen hỏi, "Sau khi hoàn thành việc chữa trị đến khi
tiếp nhận truyền tin của đối phương cách bao lâu."
Phu nhân Gandiro đáp: "Một giờ."
"Một giờ… " Karen nhẹ gật đầu, "Thời gian một tiếng, đã rất lâu rồi, lâu đến
nỗi đủ để đối phương mở một cuộc hội nghị, thương thảo đối sách để truyền tin
đáp lại.”
Darien sờ lên cái đầu trọc của mình, hỏi: "Cho nên, thiếu gia, ý của ngài là cái
truyền tin này, cái toạ độ căn cứ hậu cần này, nhưng thật ra là….”
"Là một cái bẫy."