ra về để thăm dò.
Cái gọi là tản đội hình ra thì chỉ đơn giản là đưa Triệu Hồi Sư, Trận Pháp Sư và
Mục Sư vào trong khu vực trung tâm, những người còn lại thì ở ngoài đội hình,
dù sao mối nguy hiểm không phải hướng về phía mình, mọi người không cần
thiết phải quá căng thẳng.
Karen và Muri đi ở phía trước nhất, cuộc chém giết chắc hẳn là bắt đầu ở trên
bến tàu, bởi vì trên bến tàu có rất nhiều quần áo và vũ khí rơi vãi, có thể tưởng
tượng thành "Từng bộ thi thể đang nằm ở nơi đó".
Bởi vì đặc tính thể linh hồn của cư dân ở nơi này, sau khi tử vong thì cơ thể sẽ
biến mất, sẽ chỉ để lại vật ngoài thân.
Đương nhiên, trong không khí sẽ tràn ngập ra một mùi nhàn nhạt giống như mùi
của nước khử trùng, chỉ có điều thứ mùi này cũng không phải thật sự tồn tại,
người bình thường là không thể ngửi thấy được, chỉ có thần quan mới có thể
cảm giác được, giống như "Mùi máu tươi" của linh hồn sau khi bị tiêu biến.
"Quần áo và vũ khí trên mặt đất đều giống như nhau, cho nên đâu phải là chém
giết lẫn nhau, rõ ràng là một bên đang truy sát bên còn lại."
Karen oán trách Muri một tiếng, thật ra là đang chỉ trích tên đội viên Dehmel
này miêu tả mơ hồ trong lúc báo cáo.
Có điều chắc hắn ta cũng không phải cố ý, mà chỉ là do trình độ nghiệp vụ
không được tinh thông, tựa như là lúc Naphthalene nhìn xem bọn họ giống như
một đám gấu trúc vậy, bọn họ nhìn thổ dân ở nơi này cũng giống như là đang
nhìn bầy thú hoang dã trong sở thú.
Một đám ngựa vằn đánh nhau ở phía xa, người bình thường cũng rất khó phân
biệt rõ ràng bọn chúng cuối cùng là đang chém giết lẫn nhau hay là một bên bị
bên còn lại truy sát.
Muri mở miệng nói: "Về sau để đội trưởng mới của hắn dạy dỗ đi."
Nghe nói như thế, Karen sửng sốt một chút, Muri đang muốn bỏ việc?
Muri tiếp tục nói: "Nếu như có thể còn sống ra ngoài, tôi sẽ viết đơn xin đến đại
khu thành phố York, hi vọng anh có thể thu nhận tôi."
Đến chỗ của ta?
Chuyện vui bất ngờ như vậy sao!
Con cháu ưu tú thế hệ này của gia tộc Benda, đã chứng minh thực lực của mình
sau cuộc tuyển chọn cuối cùng, gia nhập vào tiểu đội của mình?
Dựa theo ý muốn lúc đầu của Karen, chờ đến sau khi tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật
của mình được thành lập, tất nhiên sẽ trực tiếp trở thành tiểu đội sáng giá của
đại khu thành phố York, tiểu đội như vậy sẽ có một ưu thế đó là dễ dàng nhận
được các nhiệm vụ béo bở nhờ vào danh tiếng của mình.
Ví như những "nhiệm vụ bảo an" mà đội trưởng vẫn luôn nhòm ngó thèm
thuồng.
Loại nhiệm vụ phiếu điểm nhiều mà công việc ít này, mỗi lần đội trưởng Neo
cũng phải cần đánh cược thể diện của mình để tranh đoạt, lúc trước vì để tăng
độ nổi tiếng của tiểu đội mà đội trưởng của mình cũng không ngại mà tung tin
đồn xấu về mình ra ngoài.
Gia tộc Benda thế nhưng là gia tộc có truyền thống làm trưởng đội cận vệ cho
Đại Tế Tự, nếu như trong tiểu đội có cậu ta, vậy thì gần như có thể xác định, về
sau tất cả khách quý đến đại khu thành phố York, chỉ cần bên phía Karen có thời
gian rảnh hoặc trong tay không có chuyện gì khác bận bịu, muốn nhận nhiệm vụ
bảo an nào thì đều là việc nắm chắc trong tay.
Cái này cứ như là nằm yên có phiếu điểm rơi trên trời xuống, đội trưởng Neo ở
sát vách đoán chừng phải thèm đến khóc.
Thấy Karen trầm mặc, Muri nghĩ là Karen đang từ chối đề nghị này, lập tức nói:
"Tôi cảm thấy bản thân tôi cũng không thích hợp để làm đội trưởng, tôi cũng
đồng ý để anh lãnh đạo."
Cậu ta đang sợ Karen lo lắng rằng mình chuyển đến sẽ cướp đi quyền lãnh đạo.
Thứ mà trong lòng Muri thật sự cần đó là sau lần thí luyện này, cậu ta hi vọng
rời khỏi đại khu Dinger, rời khỏi phạm vi thế lực của gia tộc, cậu ta muốn trốn
tránh và thoát ly.
Karen đưa tay vỗ vỗ bả vai Muri, nói:
"Chúng ta là bạn bè, đừng nói những lời khách sáo như thế, nếu quả như thật sự
có cơ hội có thể cùng làm cộng sự với cậu thì đó cũng là vinh hạnh của ta."
Đáng tiếc hoàn cảnh không thích hợp, nếu không đoán chừng Karen thực sự sẽ
làm cái khế ước, mọi người dùng linh hồn mà thề thốt, xác lập ra hợp đồng công
nhân-nô lệ gì gì đó.
Tiếp tục mò mẫm mà từ từ tiến lên, khắp nơi trên đường đi có thể thấy được
"Thi thể", lại thêm phía trước là một vùng trũng vây quanh bởi ba mặt núi, nếu
không có gì bất ngờ xảy ra, đám người bị đuổi giết kia chắc hẳn đã bị dồn đến
bước đường cùng.
Quả nhiên, phía trước xuất hiện bóng dáng của một đám người, quy mô gần một
trăm, hai bên còn có bọn có ngươi của bọn họ bọc đánh, nhân số cộng lại cũng
có chừng hơn một trăm người.
Mà phía bãi đất trũng chỉ có hơn mười người đã bị vây kín ở nơi đó, một ông
lão dẫn theo mấy thiếu niên đứng ở hàng thứ nhất, bảo vệ những người ở phía
sau.
Vòng vây đã bố trí xong, cuộc truy sát này cũng đã tiến đến hồi cuối.
Karen và Muri chọn một vị trí ẩn nấp ở gần đó, những đội viên còn lại cũng đều
từ từ mò mẫm tiến lên, hiển nhiên, mọi người ai cũng cảm thấy tò mò, lúc này
đều muốn nhìn xem chuyện náo nhiệt bên trong Cổng này một chút.
"Bây giờ các ngươi đều đã bị bao vây, ta khuyên các ngươi tranh thủ thời gian
nhanh chóng đầu hàng."
Karen vừa dứt lời, trong đám người truy sát có một người đàn ông bước ra, linh
hồn tản ra sự phách lối:
"Các ngươi đã trốn không thoát, từ bỏ đi, quỳ xuống xin hàng, ngoan ngoãn
cùng chúng ta trở về tiếp nhận sự thẩm phán, chỉ cần các ngươi thành kính sám
hối, ta có thể giữ lại mạng của các ngươi."
Karen tiếp tục nhỏ giọng nói: "Chúng ta tuyệt đối sẽ không đầu hàng, ngươi
nằm mơ đi."