Thần Giáo, người ta bảo rằng ông ta điên bởi vì ông ta đã bất kính với Thần,
trên thế giới này thật ra có một cái tổ chức đặc biệt, bọn họ vô cùng cảnh giác
với những người có suy nghĩ giống như vậy, đám người của Philias gặp phải
thảm kịch năm xưa thì cũng có dấu tay của bọn họ đằng sau."
"Điều này cũng không cần cậu phải nhắc nhở ta, ta cũng không phải là người
ngu, làm sao để che giấu bản thân thì ta còn tinh thông hơn cả cậu, nếu như
ngày nào đó thân phận của hai chúng ta bị bại lộ thì chắc chắn là ở phía cậu có
lỗ thủng."
"Tôi chỉ có lòng tốt nên muốn nhắc nhở ngài một chút, được rồi, không có việc
gì, tôi sẽ trở về nghiên cứu bản kế hoạch."
"Cậu thực tế như vậy đấy à? Lúc nãy có phải ta nên lấy cái bản kế hoạch này ra
sau cùng không? Sao ta lại có cảm giác giống như sau khi cha mẹ già chia tài
sản cho con cái xong thì bị bỏ mặt không ai quan tâm sống chết thế?"
"Hay là để tôi giúp ngài gọi cô bác sĩ lúc nãy về?"
"Cậu có đem thuốc lá theo không?"
"Có đem theo."
Karen móc ra một gói thuốc lá mới, "Cái phổi rách của ngài được trị xong rồi à?
Có thể hút thuốc lá rồi sao?"
"Thấy không, ta biết ngay là lúc đó cậu cố ý đâm vào phổi của ta mà!"
"Tôi cảm thấy ngài hẳn là nên cảm ơn tôi vì đã cố tình tránh đi cái đầu và tim
của ngài."
"A, đúng vậy, thật sự rất cám ơn cậu nhỉ?."
"Thật ra tôi cũng rất hâm mộ đội trưởng ngài đấy, có thể thoải mái vào trong
bệnh viện giáo hội để trị liệu."
"Ta bị huyết mạch Dị Ma Khát Máu ô nhiễm, việc này cũng không tính là bí
mật gì, người ở trên cũng biết, nếu cậu muốn thì ngày nào đó có thể công khai
thận phận của mình ra, sau đó thì có thể trực tiếp đến đại khu Dinger để cho cán
bộ nồng cốt trong bệnh viện giáo hội ở đó tự tay cắt bao quy đầu cho cậu."
"Tôi hiểu ý của ngài, lần sau tôi sẽ chọn vị trí khác mà đâm."
Karen mở gói thuốc lá ra, lúc móc đếu thuốc ra thì Neo lắc đầu nói: "Không
phải cho ta, mà là ở phòng bệnh bên cạnh có một lão giáo sư của Nguyên Lý
Thần Giáo, con người cũng không tệ, hôm qua gặp phải trong lúc kiểm tra cơ
thể, ta còn nói chuyện vài câu với ông ta, ông ấy cũng bổ sung giúp ta một chút
tư liệu, vừa lúc có ích cho bản kế hoạch trộm mộ lần này."
"Tu liệu?"
"Ông ta suy đoán gia tộc này là gia tộc "Congers", một gia tộc đã tuyệt hậu hơn
một trăm năm, tư liệu cụ thể được ghi ở trong bản kế hoạch, cậu về tự mình
xem, bây giờ cậu đi qua phòng bệnh bên cạnh xem, nếu như học trò đang chăm
sóc ông ta không có ở đó, thì cậu đi vào cho ông ấy hút trộm một điếu, xem như
trả ơn lại cho ông ta, học trò của ông ta cũng không cho ông ta hút."
"Phổi của ông ta cũng bị thủng lỗ à?"
"Ừm, vượt rào bị bắt quả tang, nên bị vợ ông ta đâm, thiếu chút nữa cũng lên
đường rồi."
"A… "
"Nhưng mà ta nhìn thấy vết thương của ông ta cũng giống như vết kiếm cậu
đâm, mang theo một chút ân oán cá nhân nhưng đâm cũng rất có kỹ thuật nên sẽ
không ảnh hướng tính mạng."
"Vợ ông ta không phải người bình thường à?"
"Ngươi có phải bị ngu hay không, ông ta là người của Nguyên Lý Thần Giáo vì
cái gì mà có thể vào nằm trong bệnh viện của Trật Tự Thần Giáo? Chính là dựa
vào thân phận của vợ ông ta nên mới có tư cách vào đây khám bệnh đấy.
Cho nên đây chính là lý do vì sao Trật Tự Thần Giáo chúng ta và Nguyên Lý
Thần Giáo hay có chuyện cộng tác cùng nhau, đây là kinh nghiệm mồ hôi và
xương máu hơn ngàn năm đã tổng kết ra, những cặp vợ chồng kia đều là tài liệu
tiêu cực để giảng dạy đấy."
"Tôi cảm thấy việc vượt quá giới hạn nên bị đâm cũng rất bình thường mà."
Karen nói.
"Được rồi, chờ đến khi cậu tỉnh lại sau khi bị vị hôn thê của mình xiên cho vài
nhát thì ta cũng sẽ tới đây để dỗ dành cậu giống vậy."
Karen đứng dậy, đi qua phòng bệnh sát vách, bên trong có một ông lão đang
nằm mà không có ai trông coi, anh đẩy cửa ra đi vào. Ông lão nghi ngờ mà nhìn
xem Karen;
Sau khi Karen lấy gói thuốc lá ra,
Trên mặt ông lão lộ ra nụ cười, giống như là một đóa hoa cúc nở rộ.
Đút điếu thuốc vào trong miệng, châm lửa, ông lão rít một hơi, phun ra vòng
khói trắng.
"Thật dễ chịu a…."
Karen cười cười.
"Chàng trai trẻ, tên sát vách bảo cậu tới đây à?"
"Ừm, hắn ta là trung đội trưởng của tôi."
"Lúc trộm mộ phải cẩn thận một chút đấy."
"Ngài cũng đoán được à?"
"Đương nhiên."
"Tôi sẽ cẩn thận."
"Thêm một điếu nữa nào."
Lúc này Karen mới phát hiện điếu thứ nhất đã bị hút tới phần đầu lọc rồi, ông
lão này đâu phải đang hút thuốc, rõ ràng là đang ăn thuốc lá.
Karen lại châm cho ông ta một điếu.
Ông lão nhắc nhở: "Số thuốc lá còn lại, cậu giúp ta để sâu trong ngăn kéo ở
dưới cùng nhé, ta có bố trí một cái kết giới ngăn cách ở đo, ta sợ học trò của ta
tìm thấy, còn nữa lúc cậu ra ngoài thì thuận tay thanh tẩy mùi khó trong phòng
bệnh này rồi đi, đừng để bà ấy phát hiện ra được mùi khói."
Đúng lúc này, một ngọn gió đánh tới từ sau lưng Karen.
"Cẩn thận!" Ông lão hô lên.
Karen lập tức lắc mình một cái tránh đi, ở chỗ đó xuất hiện một bà lão mặc thần
bào Trật Tự ở trên người. Bà lão duỗi ra tay với Karen, trầm giọng nói: "Trật Tự
Lồng Giam!"
Ông lão lập tức hô lên: "Bắt ta làm con tin!"
Karen nghe vậy, không chút do dự mà mở lòng bàn tay ra, một Ngọn Lửa Trật
Tự lơ lửng ở trước ngực ông lão. Bà lão lập tức thu hồi lại Trật Tự Lồng Giam,
trừng mắt nhìn ông lão.
Ông lão bất mãn nói: "Người ta đến là do ta xin người ta điếu thuốc để hút, tính
tình của bà cứ trút lên người tôi, ra tay với người trẻ tuổi làm gì chứ, cũng
không ngại mất mặt à, dù sao thì tôi cũng vừa mới khỏi lại được một chút, bà
còn có thể đâm tôi thêm một vài nhát."
"Lão già, bác sĩ nói ông không được hút thuốc là vì cơ thể của ông, bây giờ ông
xem như gió thổi bên tay cho nên tiếp tục hút thuốc đúng không?"
"Bác sĩ kia cũng có nói cho bà nghe rằng đâm nhiều nhát lên ngực tôi cũng có
tác hại với sức khỏe của tôi hay không?"
"Đây là hai cái vấn đề không cùng một quy tắc, bất kể là ai, cho ông hút thuốc
lá thì tôi cũng sẽ không bỏ qua cho hắn!"
Karen để ý đến, tâm trạng của ông lão bắt đầu phát sinh thay đổi, đó là một loại
cảnh giới cấp cao của nghê thuật "Nắm bắt tâm lý đối phương", quả nhiên, sau
khi kết hôn càng lâu, khả năng diễn kịch càng thành thạo.
"Vậy bà trước hết đừng buông tha cho bản thân mình, lúc trước lúc chúng ta
yêu nhau thì bà còn trộm không ít thuốc lá phiếu điểm cho tôi hút đấy." Trên
mặt ông lão lộ ra vẻ hồi ức:
"Khi đó tiền trợ cấp một tháng của tôi cũng chẳng đủ để mua một gói, các đồng
nghiệp kia đều hâm mộ tôi. Khi đó bà còn giúp tôi châm thuốc, nằm ở trong
ngực của tôi, dùng diêm châm thuốc lá giúp tôi, còn nói thích ngửi mùi thuốc lá
trên người tôi nữa."
Khóe mặt của ông lão chảy ra một giọt nước mặt đục ngầu, đầy cảm khái mà
nói:
"Thuốc lá vào lúc đó, thật là thơm mà."