Đây sao có thể xem là thành Thần… ngay cả mảnh vỡ Thần cách còn không có,
không học đi thì đã muốn chạy, đơn giản là tạo ra thêm một thứ chẳng ra sao ở
trên đời này thôi.
Loại “Ngụy thần” này cũng chẳng vào mắt Kevin, mặc dù năm đó nó cũng chỉ
là một vị Thần nhỏ, nhưng đó cũng là đi ra từng bước một, không có chút nào
mưu lợi nào.
Karen vốn không muốn quay đầu, bởi vì anh không muốn tận mắt nhìn thấy bạn
tốt của mình hóa thành một bãi “Bùn nhão”.
Nhưng vẫn ngừng bước chân, anh xoay người, nhìn về phía Neo.
Dấu hiệu suy bại đã xuất hiện, giống như là đốt một nhúm bông gòn ở trên khối
xi măng, cháy nhanh tắt cũng nhanh, sẽ chỉ để lại một ít mùi cháy khét.
Neo hô:
“Ta bảo này, còn nhớ rõ lúc trước ta thích gọi cậu là gì không?”
Karen đáp: “Ngài quân đoàn trưởng? Ngày Bộ Trưởng? Hay là…Ngài Trưởng
khu?”
“Cái tên mở tiệm tạp hoá.”
Karen đáp lại: “Nhưng ta đã đóng cửa tiệm từ rất lâu.”
“Không, là chuyển nhượng cho ta.”
Neo ngẩng đầu, kêu lên:
“Ta bảo này, nếu các ngươi còn không ra xem thì cả đám đều biến thành bùn
nhão đấy.”
Sau thoáng chốc,
Luther xuất hiện sau lưng Neo, trong miệng còn đang lải nhải: “Ngươi xem đi,
ngươi xem đi, ta nói rồi, hành vi bạo lực sẽ chỉ làm cục diện trở nên phức tạp và
càng tệ hại hơn.”
Sự xuất hiện của hắn đã khiến cho nguồn ô nhiễm bị phong ấn trong hang động
kia rung chuyển, cái hang động kia ở ngay tại Wien, cách nơi này cũng không
xa, lúc này, nguồn sức mạnh ô nhiễm kia giống như đang kêu gọi hắn.
Rất nhanh thì một vòng xoáy mới lại xuất hiện, ô nhiễm bên trong hang động bị
hút đến, dung nhập bổ sung vào trong hư ảnh tượng thần Rotini.
Ngay sau đó, một Dị Ma Khát Máu mặc lễ phục dạ hội xuất hiện, hắn duỗi lưng
một cái, cười nói:
“Cũng không biết phần sức mạnh này có thể kêu gọi đến bản thể của ta hay
không, chỉ cần có thể hình thành được liên lạc huyết tế với bản thể của ta thì ta
có thể hấp thu được sức mạnh từ bản thể để trở thành bản thể mới!”
Hư ảnh của tiểu Philias cũng xuất hiện, hắn chỉ cực kỳ hàm súc mà đứng ở một
bên, nói: “Ta chỉ ra để xem, chỉ xem thôi.”
Giáo Hoàng Điên xuất hiện cuối cùng, ánh mắt của hắn nghiêm túc, gần như
không chút do dự, sau khi ra ngoài trực tiếp đưa tay chụp vào tượng Thần
Rotini, sau đó cứ thế mà xé rách xuống một mảnh to.
Tổ tiên Dị Ma Khát Máu lúc này la mắng: “Cái tên tiểu bối Ánh Sáng này lại
dám giành ăn!”
Giáo Hoàng Điên nuốt một mảnh kia vào miệng, lúc này trên thân toả ra khí tức
Ánh Sáng nồng đậm.
Sau khi sức mạnh Thần tính dung hợp với tín ngưỡng Ánh Sáng thuần túy nhất
phát sinh hiệu quả đặc thù, bởi vì đây là lần thứ nhất trong kỷ nguyên này có
một tia khí tức thuộc về Thần Ánh Sáng hiện lên, dù nó chỉ vẻn vẹn là một tia
khí tức không có ý nghĩa gì.
“Meo meo meo?”
Pall chỉ cảm thấy phần đuôi của mình bắt đầu nóng lên, cái ngón tay Ánh Sáng
này vậy mà bắt đầu đáp lại với khí tức kia.
Các món Thần khí thứ cấp tản mát ở những tế đàn bị tàn phá trong nội bộ của
các thế lực tàn dư Ánh Sáng đang kéo dài hơi tàn rải rác ở các nơi đều xuất hiện
dị động.
Các tín đồ Ánh Sáng sau khi nhìn thấy cảnh tượng này đều vô cùng kinh ngạc,
bọn hắn biết gần đây trong mỗi Thần Giáo chính thống đều xuất hiện vô số
Thần dụ và động tĩnh, nhưng bọn hắn thật sự không nghĩ tới, Ánh Sáng đã lụi
tàn suy bại như bây giờ cũng sẽ có đãi ngộ như vậy.
Bọn hắn kích động, bọn hắn khóc rống, bởi vì bọn hắn tín ngưỡng Ánh Sáng
thật sự rất cần Thần giáng lâm để cứu vớt, dẫn dắt bọn hắn thoát kiếp sống lẩn
trốn như chuột bọ, tái tạo Ánh Sáng Thần Giáo!
...
lúc trước vẻ mặt Kevin khinh thường nhưng đến lúc này cũng không nhịn được
mà đứng người lên, nhìn về cảnh tượng đang phát sinh biến dị phía dưới.
Rotini ở trong mắt nó vốn là một thứ rác rưởi, Luther thì là một cái phế vật, cái
con tổ tiên Dị Ma Khát Máu kia cũng chỉ như thế, bao quát cả vị Giáo Hoàng
Điên kia, nó cũng chẳng vừa mắt, thế nhưng mà khí tức Ánh Sáng dập dờn toả
ra trên người Giáo Hoàng Điên, kết hợp với hoàn cảnh đặc biệt lúc này, khiến
cho trong đầu nó xuất hiện một sự phỏng đoán đáng sợ.
Kevin đã lấy lại được đầu và não, bắt đầu nhanh chóng suy nghĩ.
Vô số ký ức và ghi chép lịch sử trong quá khứ đang nhanh chóng được đọc lướt
qua trong đầu nó. Kevin trong vài điểm thì cũng rất giống với Karen, nó cũng
không tin vào những lời như “Vận mệnh định sẵn” hay “Số mệnh không cách
nào sửa đổi”, nếu không năm đó trên hòn đảo nhỏ, vị thiếu niên kia cũng sẽ
không đi đến con đường thành Thần, càng sẽ không đi nghiên cứu Thời Gian
cấm kỵ mưu toan thay đổi quỹ tích của vận mệnh đã xảy ra. Nhưng làm Thần,
nó rất rõ ràng những Chủ thần kia đáng sợ, bá chủ Thần giới đứng trên Chủ
Thần…sự hùng mạnh của bọn hắn càng kinh khủng đến nỗi khó dùng từ ngữ để
miêu tả.
Nếu như bọn hắn muốn thì bọn hắn hoàn toàn có thể dựa theo yêu cầu của mình
để quyết định vận mệnh.
Thần Trật Tự phong tỏa cái kỷ nguyên này, để Chư Thần không được trở về,
mình đang bị phong ấn bị ném ra cùng với Karen, mình vốn là Thần hoàn chỉnh,
Karen càng có được cơn nghiện đói, có thể bằng thứ này để bước lên con đường
thành Thần.
Nhưng mà trong lúc Thần Trật Tự bố trí tất cả thì thật sự chỉ để lại cơ hội thành
“Thần” cho mình và Karen thôi sao?
Vào cái ngày mà Thần Ánh Sáng biến mất, Thần Trật Tự từng tự mình tiến về
đỉnh Allamud, dùng Thanh Kiếm Hỗn Mang giơ đầu của Thần Ánh Sáng từng
bước xuống nước trước ánh mắt của Chư Thần.
Từ đó, kéo ra bức màn cho sự tranh đấu giữa Trật Tự và phe Ánh Sáng!
Trong quá trình Thần Trật Tự ngăn cách Chư Thần có phải vẫn còn bỏ sót
chăng?
Nếu như có, với tính cách của Thần Trật Tự …thì là ai có thể khiến hắn lựa
chọn phá lệ?
“Gâu gâu gâu!!!”
Kevin kích động kêu lên.
Karen như có điều suy nghĩ mà tự nhủ:
“Trong cái kỷ nguyên này, có lẽ vẫn tồn tại kẻ thứ ba có tư cách thành Thần?”