Karen bẻ một khối băng bỏ vào trong lý, lại xoay bàn tay còn lại xuống, che ở
trên miệng ly. Một ngọn lửa màu đen mang theo khí tức của Ánh Sáng, đang
nhẹ nhàng xoay tròn trong ly.
Rất nhanh, băng tan thành hỗn hợp nước đá, hiệu quả kích thích mãnh liệt của
loại băng này đối với linh hồn bị năng lượng Ánh Sáng trung hòa tạo thành một
loại cân bằng vô cùng tuyệt diệu, sau khi uống một ngụm, không cách nào có
thể dùng ngôn ngữ để hình dung ra sự vui vẻ của tinh thần và thể xác.
Đáng tiếc, những tảng băng này mình cũng không chở đi được, mà muốn chế
tạo chúng ở bên ngoài cũng phải tốn chi phí rất đắt đỏ. Karen bưng cái ly, ánh
mắt thì vẫn nhìn lên cảnh tượng trên màn hình ở trước mặt.
Rylisa đột nhiên phải tự nổ bản thân, điều này dẫn đến lãnh chúa Dal đi cũng
cực kỳ đột nhiên, cũng không kịp thu dọn hang ổ này, thậm chí ngay cả con rối
được phái ra để xem xét tình huống kia, bây giờ vẫn còn đang tiếp tục phát sóng
lại tình huống ở gần Cánh Cổng.
Khi nhìn thấy Rylisa xông vào trong Cổng, trực tiếp đánh về phía của lãnh chúa
Dahl, khóe miệng Karen nhịn không được mà nở một nụ cười.
Mặc dù biết lúc này cười sẽ không được tử tế cho lắm, nhưng anh vẫn là nhịn
không được.
Anh đã từng nhắc nhở lãnh chúa Dal, mà lại không chỉ một lần, nhưng đối
phương vẫn luôn không nghe lọt tai, kiên trì phải dùng mặt của mình. Mình lại
không thể tiến thêm một bước để nhắc nhở vì sao mặt của mình không thể sử
dụng, chỉ có thể để hắn đi mà thôi.
Bên trong hình ảnh, thần sắc vẻ mặt của Lãnh chúa Dal vô cùng kinh ngạc, hắn
không biết Rylisa vì sao lại hận thù mình mãnh liệt tới mức độ này, nói cho
cùng thì hắn cũng chỉ là một công nhân bốc vác phong ấn mà thôi.
Mặc dù đây cũng là một sự mạo phạm đối với Rylisa, nhưng cũng không phải là
thù hận không thể nào điều hòa chứ!
Lãnh chúa Dal không biết là lúc trước khi Karen dẫn theo cả đội đi đến gần
Đầm Nước Tưởng Niệm, trong lúc ngủ say đã bị Rylisa đánh dấu.
Rylisa ngay từ đầu để ý đến Karen là vì dấu vết của Ranedal để lại trên người
của anh, đợi đến sau khi Karen lại có thể xuyên thấu qua Ngai Vàng Trật Tự,
Rylisa (Lynda) lập tức ý thức được "Thân phận thật sự" của Karen.
Thậm chí có thể nói, bởi vì Karen, còn dẫn đến Rylisa thức tỉnh trước thời hạn.
Điều này đủ để có thể thấy được thù hận vô tận của Rylisa đối với Thần Trật
Tự.
Mà bây giờ lãnh chúa Dal, một là trên người có được hơi thở y hệt Ranedal, hai
là có khuôn mặt giống như đúc Karen, vừa lúc phù hợp!
Karen lại nhấp một ngụm nước đá, trong khoảng thời gian này đến nay, vẫn
luôn là mình chịu trách nhiệm cho con chó nhà mình, lúc này, rốt cuộc cũng trả
lại được một lần.
Tuy vậy còn có một điểm đáng được ăn mừng đó là, sau khi Rylisa quay trở vào
trong cửa thì mới bắt đầu gào thét, Lãnh chúa Dal cũng là gặp Rylisa ở trong
Cổng, một Cánh Cổng Luân Hồi, ngăn cách bên trong và bên ngoài, nếu quả
như thật là ở ngoài cửa quát lên hoặc là Lãnh chúa Dal dùng mặt mình mà xuất
hiện ở ngoài cửa, bị các đại thần giáo đang quan sát ở bên ngoài bắt gặp được,
nhất là bị bên phía Trật Tự nhìn thấy, sẽ còn mang đến phiền phức không nhỏ
cho mình.
Còn bây giờ thi cũng không cần lo lắng về vấn đề này vấn đề, Lãnh chúa Dal có
thể chơi đùa thoải mái cùng với Rylisa. Không còn trì hoãn thêm, Karen đi ra
khỏi không gian này, tìm các đội viên của mình.
Lúc trước Karen và Lãnh chúa Dal vừa uống nước vừa ngồi xem “phát sóng
trực tiếp” ở trong cái không gian băng đá này, nhưng những đội viên này, thì
mỗi người trên mặt có vẻ thanh thản nhẹ nhàng như trong lòng lại đều đang
nơm nớp lo sợ.
Cảm giác của bọn họ thật ra cũng không sai, vốn dĩ lúc đầu thì Lãnh chúa Dal
xác thực dự định đem giết chết bọn họ rồi sau đó chế tạo ra các tiêu bản để
nghiên cứu.
Karen phủi tay, nói: "Mọi người thu dọn đồ đạc một chút, chúng ta phải đi về."
Thật ra, cũng không thứ gì để thu dọn, mọi người rất nhanh tụ tập lại đi theo
Karen tới không gian băng đá, tìm đến vị trí của trận pháp dịch chuyển.
Có thể thấy được, đám người cảm thấy rất tò mò với cái không gian này, nhưng
không ai dám đi đụng vào, bởi vì mọi người cũng không biết Lãnh chúa Dal đã
rời đây, hơn nữa còn đang bị Rylisa đuổi giết.
Karen cũng không giải thích hay nói rõ gì, dưới sự trợ giúp của Mas thì rất
nhanh cũng tìm đến được trận pháp dịch chuyển đến tế đàn, trận pháp mở ra,
tổng cộng 12 người, trực tiếp biến mất khỏi nơi này.
Đợi đến khi ánh sáng của trận pháp biến mất, tất cả mọi người xuất hiện ở trên
một đầm lầy, trước mắt, là một vùng phế tích, mà ở sau lưng mọi người, thì là
Cánh Cổng Luân Hồi uy nghiêm đang đứng sừng sững.
"Nơi này là nơi nào?" Ventura hỏi.
Karen trả lời: "Vị trí trung tâm của Luân Hồi Thần Giáo trong Cổng, có thể
tưởng tượng thành Luân Hồi Cốc trong Cổng."
Những kiến trúc bị phá hủy đều do lúc trước Rylisa tạo thành, cơ thể khổng lồ
như vậy, chung quanh còn kèm theo các loại hiện tượng, những nơi đi qua, tất
nhiên sẽ biến thành phế tích.
Muri nghi ngờ nói: "Vì cái gì nơi này chỉ có phế tích, nhưng không trông thấy
dấu vết chiến đấu?"
"Bởi vì Luân Hồi Thần Giáo trong Cổng vốn không có ý định ngăn cản Rylisa
đi ra ngoài."
Lúc này, cách đó không xa xuất hiện một con chim lớn màu đen, phía trên có
không ít người đang đóng. Hai nhóm người sau khi phát hiện lẫn nhau, lập tức
riêng mình chuẩn bị sẵn tư thế phòng ngữ.
Karen giơ tay lên, ra hiệu các đội viên dưới tay mình không nên chủ động tiến
công, con chim lớn màu đen kia cũng chỉ lượn vòng quanh ở phía trên
Chốc lát, một bóng người giáng xuống từ trên trời, là một người trẻ tuổi, gương
mặt trông cực kỳ phổ thông, nhưng phía sau lưng hắn có treo hai thanh đao
trông có vẻ rất đặc biết, mặt khác đó là trên người hắn phát ra một loại khí chất
thong dong, đều đang nói cho đám người biết rằng hắn ta không đơn giản.
"Ta là Lango, người tham gia thí luyện của Luân Hồi Thần Giáo, các ngươi là
người tham gia thí luyện của Trật Tự Thần Giáo?"
Thần bào trên người của hai bên đã cho thấy rõ thân phân.
Karen mở miệng nói: "Ta là Karen, người tham gia thí luyện của Trật Tự Thần
Giáo, chúng ta bây giờ dự định rời khỏi nơi này."
"Rất trùng hợp, chúng ta cũng thế, vậy thì cùng đi đi."
"Được rồi."
Lango phất tay với phía trên, con chim lớn màu đen ở phía trên kia đáp xuống,
từ phía trên có năm người đi xuống, Peder cũng ở trong đó