chút."
Sau khi Neo nói xong, cúi đầu xuống bắt đầu ăn mì, vốn nguyên liệu nấu ăn còn
thừa không nhiều, tất cả đều cho hắn ăn.
Vernon và Helen liếc nhau, sau đó hắn mở miệng nói ra: "Việc này đối với
chúng ta mà nói, thật sự là quá đột nhiên, xin ngài cho phép chúng ta lại..."
"Hô..." Neo húp một hớp nước mì cà chua, buông thìa xuống, "Ngươi có vẻ có
chút sai lầm rồi đấy, ta chỉ muốn nghe ý kiến của các ngươi một chút, mà không
phải muốn đến để trưng cầu các ngươi có đồng ý hay không."
Helen nhìn Neo nói: "Ngay cả quyền lựa chọn mà chúng ta cũng không có
sao?"
Neo nhẹ gật đầu, nói: "Ngươi có thể lựa chọn đêm nay trong nước dùng mì có
thả cà chua vào hay không, còn về lựa chọn về con đường cuộc đời, tin tưởng
ta, trên đời này, cũng không có bao nhiêu người có được quyền được tự do lựa
chọn thật sự đâu."
Vernon nói: "Cho nên, chúng ta có thể cho rằng đây là một kiểu bức ép sao?"
"Nói nhảm, ta vốn là đang bức ép các ngươi, các ngươi chẳng lẽ còn không
nghe ra được à?"
Vernon lắc đầu nói: "Ta rất khó tiếp nhận người như ngươi lãnh đạo."
Neo không khách khí chút nào mà nói: "Đúng vậy, người lãnh đạo thân thiết
trước đó chết rồi."
Vernon: "..."
Neo: "Hắn vì chặn đường để các ngươi thoát khỏi sự vây bắt của Trật Tự Thần
Giáo, không tiếc trước khi chết trước giơ một tòa tháp Ánh Sáng lên để hấp dẫn
sức chú ý, ta nghĩ rằng các ngươi sau khi trải qua chuyện đó sẽ giảm bớt sự
ngây thơ không cần thiết, nhưng cực kỳ đáng tiếc, các ngươi cũng không có.
Mặt khác, ta cảm thấy, thân là thuộc hạ, thân là học trò, để lãnh đạo hoặc là thầy
của mình vì bảo vệ các ngươi mà chết, đây là do các ngươi thất trách, trên khía
cạnh thì cho thấy hai ngươi là phế vật."
"Ta không cho phép ngươi nói thầy của chúng ta như vậy!"
"Xoạt!"
Neo xối toàn bộ nước mì còn trong bát lên trên mặt của Vernon, mặc dù ngày
bình thường sẽ lén lút dùng thuật pháp Ánh Sáng để giúp bệnh nhân trị liệu,
nhưng trên bản chất Vernon đã rất lâu không có ra tay, dần dần quên đi việc
mình đã từng là một võ sĩ Ánh Sáng, cho nên hắn chưa kịp ngăn chặn, trực tiếp
bị dội từ trên xuống dưới.
"Ngớ ngẩn, ta đang mắng ngươi, không phải thầy của các ngươi!"
Alfred ngồi ở bên cạnh vẫn luôn không lên tiếng, Alfred yên lặng lấy ra một
chiếc khăn tay sạch sẽ đưa cho Helen, ra hiệu cho cô giúp Vernon lau một chút,
sau đó tiếp tục trở lại tư thế trước đó.
Vernon đẩy tay Helen đang muốn giúp mình lau ra, chỉ vào mặt mình, nói:
"Ta biết ngươi dự định làm cái gì, ta rất rõ, nhưng ta đã chán, ta không muốn lại
bị người khác lợi dụng, không muốn lại làm thanh đao trong tay người khác,
cuối cùng bị người khác bán còn không biết một chút gì!"
"Được thôi, ta thu hồi lời mà ta vừa nói, các ngươi là có tiến bộ, nhưng tiến bộ
chả bao nhiêu."
Neo lấy khăn tay mà Helen nhận được từ Alfred, gấp một hồi, cẩn thận xoa xoa
khóe miệng của mình, sau đó đứng người lên, nhắm chuẩn vào người Vernon,
trong nháy mắt bắn ra.
Vernon thấy thế, trên người lúc này ngưng tụ ra một lớp áo giáp Ánh Sáng,
nhưng Neo chỉ là đưa tay về phía trước, áo giáp Ánh Sáng trên người Vernon
trực tiếp tan rã, hóa thành một luồng sức mạnh Ánh Sáng thuần túy bị Neo hút
vào trong lòng bàn tay.
Ngay sau đó, Neo đẩy tay bắn ngược về.
"Ầm!"
Sức mạnh ánh sáng hóa thành một cái roi da màu đen đánh văng Vernon nằm
sấp trên đất.
Helen bên cạnh thấy thế vô thức giang hai tay chuẩn bị ngưng tụ thuật pháp,
nhưng Neo quét mắt tới, hai tay Helen cứng ngắc lại, vẫn dừng việc phản
kháng.
Trong đôi mặt của Neo mang theo uy hiếp, ý là nếu dám tiếp tục trêu chọc hắn,
hắn sẽ thật sự xuống tay.
Trên phương diện uy hiếp người khác, Neo là dân chuyên nghiệp, một động tác
một ánh mắt của hắn đã có thể mang đến hiệu quả rất tốt;
Nếu không ban đầu ở bên ngoài tòa nhà tổng bộ của Đòn Roi Kỷ Luật, Karen
cũng không cần đến hiện trường để bắt chước hắn.
Dù sao thì Neo là một con chó săn, giới hạn ở giữa việc thích tìm thú vui và
thích nổi điên rất mơ hồ, mà thứ mọi người kiêng kỵ không dám kịch động đến
nhất chính là một tên điên.
Vernon cũng không có lựa chọn tiếp tục phản kháng, ra tay một cái, hắn đã cảm
giác được sự chênh lệch to lớn của thực lực hai bên.
Neo từ trên cao nhìn xuống Vernon đang nằm dưới đất, mở miệng nói: "Ta đã
nói rồi, thật ra ngươi không có quyền để lựa chọn, ngươi cho rằng sự yên ắng
trong khoảng thời gian này là vĩnh viễn hay sao?
Ngươi cho là mình sống ở chỗ này giống như người bình thường thì tất cả mọi
hỗn loạn sẽ có thể rời xa ngươi rồi sao?
Đừng có ngây thơ.
Ngươi dùng thuật pháp Ánh Sáng để trị liệu cho những người kia, trên người
bọn họ tất nhiên sẽ có khí tức của Ánh Sáng, không chừng có một ngày thì thần
quan của giáo hội nào đó phát hiện rồi báo cáo lên trên.
Mặt khác, mặc dù ngươi không có truyền giáo, nhưng truyền giáo cũng không
nhất định cần phải giống như đám thầy bói kia mỗi ngày không ngừng bắt đầu
diễn giảng lặp đi lặp lại lời nói tương tự để tiến hành tẩy não, hành vi và nhận
thức của ngươi tiến thêm một bước đối với Ánh Sáng, thật ra còn sắc bén hơn
so với việc dùng ngôn từ để truyền giáo, trong lòng bọn họ sẽ bắt đầu từ từ được
gieo rắc hạt giống của Ánh Sáng, bọn họ bắt đầu hướng tới Ánh Sáng, cuối
cùng, treo cái câu ca ngợi Ánh Sáng ở ngoài miệng.
Nghe đến đó, trong nháy mắt Vernon nhớ tới hôm nay lúc nhìn thấy Arif, đối
phương có nói: "Ta có dự cảm rằng ngài hôm nay sẽ tới, bởi vì buổi sáng lúc rời
giường, ta là bị ánh sáng từ khe hở trên nóc nhà làm tỉnh giấc, haha."
Neo thì tiếp tục nói: "Không gạt được, vốn không thể nào gạt được, một đoạn
thời gian trước thì Đòn Roi Kỷ Luật và Ban quản lý đại khu nội đấu kịch liệt, đã
buông lỏng quản lý một chút, không để ý đến một ít tình báo. Nhưng bây giờ,
tranh đấu đã kết thúc, Đòn Roi Kỷ Luật sẽ nghênh đón thời kỳ phát triển thật sự,
nó sẽ đưa đến tác dụng trông chừng bốn phía xung quanh.
Ngươi có biết một khi chuyện nơi đây bị phát hiện, sẽ có hậu quả như thế nào
sao?
Ngươi và em gái Helen của ngươi, có lẽ có thể cảm giác được trước, thử chạy
trốn.
Nhưng các ngươi có thể mang theo những người ở nơi này cùng các ngươi chạy
trốn sao?