Một vị cán sự bên cạnh Gaspol bước lên trước mặt bà ta, trải ra một mặt giấy
thuật pháp đồng thời đưa ra một chiếc bút lông ngỗng, Gaspol bắt đầu viết thư
mời, viết xong sau lại lấy ra một cái con dấu, đóng vào phía trên.
Sau đó, bà ta đưa tờ giấy này sang cho cán sự, cán sự bước ra khỏi phòng thẩm.
Ở trên ghế dự thính, ông Deron đứng lên.
Tuy nhiên thì Gaspol cũng không có trực tiếp tuyên bố hoãn phiên tòa để bố trí
trận pháp, bà ta đang chờ thư hồi âm.
Bởi vì dựa theo kinh nghiệm của mình, bên phía của Không Gian Phong ́n cũng
rất khó để tiếp xúc, bọn hắn cũng cực kỳ bài xích loại công hàm yêu cầu lâm
thời này, cho nên công hàm có tỉ lệ rất lớn sẽ bị bác bỏ.
Nhưng mà vị cán sự kia vừa ra ngoài đã trở lại, nhưng công hàm trong tay cũng
đã biến mất.
Cán sự chạy tới trước mặt Thẩm phán trưởng, bẩm báo nói: "Văn phòng Trưởng
khu nói bên phía của Không Gian Phong ́n đã chủ động liên lạc đồng ý, hiện tại
mời chúng ta nhanh chóng chuẩn bị trận pháp."
Nghe nói như thế, ánh mắt Gaspol trực tiếp rơi vào trên người Karen, khóe
miệng bà ta lộ ra ý cười.
Phiên tòa tiến hành đến lúc này, nếu như nói lúc trước trong lòng Gaspol không
tức giận thì đó đương nhiên là chuyện không thể nào, bà ta là Thẩm phán trưởng
của Đòn Roi Kỷ Luật, thứ bà ta coi trọng nhất đó là truyền thống của Tòa Án
Trật Tự, nhưng hết lần này tới lần khác bà ta nhất định phải liên tục nhượng bộ
thế lực địa phương của đại khu.
Bây giờ, bà ta rốt cục có cơ hội có thể để tát lại vào mặt của bọn họ!
"Bốp!"
Tiếng roi vang lên.
Gaspol mở miệng nói: "Ta tuyên bố, vì chuẩn bị cho công tác bổ sung vật chứng
lâm thời, phiên tòa tạm nghỉ."
Không ít người trên ghế dự thính nghe nói như thế đều đứng lên, những người
đang ngồi quan sát hình ảnh phiên tòa thông qua trận pháp tiếp sóng tất cả đều
há mồm ra, bởi vì bây giờ Thẩm phán trưởng tuyên bố phiên tòa tạm nghỉ cũng
mang ý nghĩa rằng Thần khí thật sự sẽ bị mời đến làm vật chứng!
Bernie đi vào trong phòng thẩm phán, trực tiếp đi về phía Deron, mang một bức
công hàm mà đưa đến.
Deron mở công hàm ra xem xét, là trống không.
Bernie nhỏ giọng giải thích nói: "Đang viết, lập tức bổ sung sau, trước hết ngài
cứ hỗ trợ."
"Được rồi, ngươi phái người thông báo một chút, để thuộc hạ của ta vào đây,
mặt khác, ta còn cần để người vận chuyển thêm một chút dụng cụ từ trong bộ
môn đến."
Deron không do dự chút nào mà trực tiếp đáp ứng, bất kể là ai, chỉ cần hắn có
khả năng giúp đỡ mình chơi đổ người nhà Naton, vậy nhà Guman chắc chắn
phải giúp đỡ.
Lúc này, một tên chủ nhiệm thuộc hạ của Deron đi tới, bẩm báo nói: "Bộ
trưởng, bây giờ đã có thể bắt đầu bố trí, trận pháp khí cụ liên quan đã vận
chuyển tới."
"Vận chuyển tới?" Deron kinh ngạc một chút, "Lúc nào đã chuyển tới rồi?"
Lúc này, thần bào của bộ môn ở trên người Eisen xuất hiện, dẫn theo một nhóm
người tiến đến, mang theo khí cụ trận pháp cần thiết.
Deron lập tức đi đến trước mặt con trai mình, hỏi: "Sao lại đến đây thế?"
"Nhận được thông báo." Ngài Eisen trả lời cực kỳ không rõ ràng.
"Con tới làm cái gì?"
"Vì con trẻ." Tiên sinh Eisen trả lời vẫn cực kỳ không rõ ràng như cũ.
"A, đúng." Ông Deron vỗ vỗ bả vai con trai, "Phụ ta một tay, chúng ta cùng đi."
Bắt đầu bố trí trận pháp tiếp dẫn Thần khí, trên tay của Deron và Eisen đã tự
mình cầm một khối khối rubic mà ra lệnh cho những người ở phía dưới.
Trên ghế dự thính, Philomena hỏi: "Ngươi không đi lên hỗ trợ họ à?"
Richard gãi đầu một cái, nói: "Không cần đến ta."
Mặt Philomena không chút thay đổi nói: "Phóng viên bên kia đang ghi hình."
"Ý của cô là, để cho tôi đi lên chụp ảnh gia đình à?"
"Ta muốn chụp thì cũng không có chỗ nào để chụp."
"Được rồi, tôi đã biết."
Richard đứng người lên, lúc chuẩn bị bước đến còn kêu cả Mas.
Mas sớm đã ngứa tay, đi theo Richard cùng nhau bước xuống.
Deron và Eisen trông thấy cháu (con trai) của mình xuống tới, nhưng không một
ai thèm phản ứng cậu ta.
Đàn ông nhà Guman, đều không hiểu cách biểu đạt tình cảm, nhất là ở trước
mặt của người ngoài.
Cho nên loại hình tượng ông cha cháu ba đời đứng chung một cùng xoay khối
rubic cũng không xuất hiện, Richard và Mas rất hiểu chuyện mà đứng ở dưới hỗ
trợ bố trí.
"Một hình ảnh ấm áp dường nào, đúng không?"
Trong phòng khách nhà Guman, một quả cầu đang lơ lửng ở nơi đó, chiếu ra
hình ảnh cảnh tượng trong phòng thẩm phán.
"Đúng vậy, thưa mẹ." Kaixi vừa gật đầu vừa dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng lau
đi khóe mắt, nhưng sau khi bị cảm động sau, cô vẫn không quên nghi ngờ mà
hỏi thăm, "Thế nhưng mà tại sao ở chỗ của mẹ lạicó thể có thu được tọa độ của
trận pháp phát sóng, cái này chỉ có ở trong các bộ môn cấp bậc cao mới có."
Sử dụng trận pháp riêng trong nhà để kết nối với trận pháp cao cấp của Trật Tự
Thần Giáo, đây chính là tội lớn.
Phu nhân Đường Lệ lơ đễnh nhìn con dâu mình một chút, hỏi ngược lại: "Thế
nào, ta đều sinh cho Trật Tự Thần Giáo ba tên thần quan, còn có thể đi làm gián
điệp sao?"
"Mẹ, con không phải là có ý này, con chỉ là cảm thấy cực kỳ kinh ngạc, cha thế
mà lại..."
Phu nhân Đường Lệ nằm nghiêng người trên ghế sa lon, mỉm cười nói: "Biết vì
sao ta lại gả cho ngươi cha chồng của con không?"
"Vì cái gì?"