Lão thuyền trưởng lại thở dài một hơi, hắn thật sự không hiểu tư duy của những
người này, luôn luôn lải nhải, hắn cũng không đặt bản thân vào đó mà suy nghĩ
được.
Có lẽ bởi vì mình không hiểu được thâm ý, cho nên mình mới luôn chỉ là một
tên thần bộc mà thôi.
Nhưng chuyện này cũng không thể trách hắn không đủ lòng thành kính, mà cái
giáo hội nhỏ mà hắn gia nhập kia thì không bao lâu sau cũng đã diệt vong trong
một cuộc tranh đấu giáo hội.
Phía dưới, đám thuyền viên cũ bắt nạt thuyền viên khác đến nỗi khóc lên.
Lão thuyền trưởng nghe có chút hăng hái, chuẩn bị cho thêm thuốc vào trong
cái tẩu của mình.
Đúng lúc này,
Hỏa Đảo trước mặt bỗng nhiên vang lên một tiếng nổ rung trời, đám mây trên
đảo cũng bị màu đỏ của ngọn lửa phủ lên, sau đó là một con chó ba đầu khổng
lồ với khuôn mặt hung dữ xuất hiện, cho dù vị trí của mình đã cách rất xa hòn
đảo, nhưng vẫn có thể trông thấy rõ ràng thân hình của con hung thú kia.
"Bộp" một tiếng,
Lão thuyền trưởng làm rơi mất cái tẩu, nhưng lại cầm chặt quyển bút ký.
Hắn bỗng nhiên có chút tin vào lời mà vị Alfred kia từng nói,
Có lẽ,
Vận mệnh của mình thật sự sẽ thay đổi?
...
"Thật sự là Ác Khuyển Ba Đầu, bị phong ấn trong thời gian lâu như vậy mà vẫn
còn uy thế đáng sợ đến vậy."
"Đây là đương nhiên, dù sao thì vào thời kỳ đỉnh cao của mình thì nó dám mạo
phạm Thần của chúng ta."
"Bula, Deli, giúp ta hộ pháp."
"Laura, ngươi đang muốn làm gì?"
"Laura, ngươi có ý gì?"
Laura đứng ở trên nóc nhà nhìn về con chó ba đầu ở trước mặt,
Mở miệng nói:
"Mặc dù bây giờ nó tràn đầy khí thế, nhưng ta không có cảm giác được bao
nhiêu sự phẫn nộ và ngang tàn trên người nó, phong ấn suốt bấy nhiêu lâu đã
mài đi tạp chất ở trong linh hồn nó.
Ta muốn đến dẫn dắt, cho nó trở lại cố hương, cho nó cơ hội để trờ về Vực
Thẳm
Vực sâu, mới là ngôi nhà thật sự của nó, Thần Giáo chúng ta cũng có thể vì vậy
mà có được một con hung thú hộ giáo."
"Laura, ngươi đã quên lời mà trưởng lão dặn dò trước khi chúng ta xuất phát
sao? Chúng ta được yêu cầu nghiêm khắc, chỉ có quyền đứng ngoài chứng kiến,
không có tư cách ra tay, chính sách bây giờ của Thần Giáo chúng ta, đó là co
vào và ẩn giấu."
"Ngươi không nên hành động thiếu suy nghĩ, Laura; chúng ta chỉ cần xác nhận
con chó ba đầu này không còn thù hận gì với Thần Giáo của chúng ta là được
rồi, ta không cho rằng chúng ta cần phải mạo hiểm ra tay đi thu phục nó, làm
như vậy có thể khiến cho chuyện này càng trở nên tồi tệ hơn."
"Bula, Deli, các ngươi đừng quên, ta mới là tổ trưởng của nhóm này."
"Nhưng chúng ta sẽ không cho phép ngươi tự ý làm chủ, vi phạm mệnh lệnh
của trưởng lão."
"Đúng vậy, xin ngươi đừng xúc động."
"Trong cái kỷ nguyên Chư Thần không xuất hiện này, những Thần thú và hung
thú hùng mạnh có liên quan đến Thần cũng đã càng lúc càng ít gặp, trong bối
cảnh này, nếu có được một con hung thú vừa mới khôi phục thì là một lợi ích
cực lớn đối với Thần Giáo của chúng ta.
Nếu như nó cao tuổi, nếu như nó sắp sụp đổ, nếu như nó chỉ phát ra tiếng gào
thét sau cùng, vậy ta sẽ chỉ bình tĩnh đứng ở chỗ này, xem xong thứ mà ta cần
thấy rồi rời đi.
Nhưng ta cảm giác được sự ngây thơ và non trẻ trên người nó, đây là Ác
Khuyển Ba Đầu, nhưng cũng không phải là con Ác Khuyển Ba Đầu năm xưa,
đây là hậu duệ không biết bao nhiêu đời sau của nó.
Bây giờ nó vẫn còn không khôi phục lại ký ức trong huyết mạch, tiềm lực của
nó rất lớn, nó là sự khởi đầu mới, nếu như có thể có được nó, tương lai nó có lẽ
có thể phát triển đến cấp bậc Thần Thú."
"Thế nhưng mà căn cứ theo lời tiên đoán, không phải Chư Thần sắp trở về sao?"
"Đúng vậy, bây giờ những việc đang xảy ra khắp nơi và các dấu hiệu đều cho
thấy quá trình khôi phục và thức tỉnh đang bắt đầu, thời điểm mà Chư Thần lần
lượt trở về có lẽ cũng không còn quá xa!"
Đối mặt với hai người cùng nhóm vẫn đang cố thuyết phục mình, ánh mắt của
Laura ngưng lại, trầm giọng nói:
"Chư thần trở về, vậy nếu Thần Giáo của chúng ta có thể có được một con hung
thú còn non, cũng có ý nghĩa chiếm được quyền chủ động trong quá trình này,
đây là một thời đại mới đánh dấu sự trỗi dậy của Vực Thẳm."
"Ngươi điên rồi, Laura."
"Đúng vậy, Laura, ngươi điên rồi."
"Ta không giống với các ngươi, ta có thể cảm ứng được một vài thứ mà các
ngươi không thể cảm nhận được, cũng có thể nhìn ra những thứ càng sâu xa
hơn, tin tưởng ta đi, đây là một cơ hội, ta muốn nắm bắt lấy, cho dù là trưởng
lão có mặt ở đây thì ngài ấy cũng sẽ đồng ý."
"Không, chúng ta không đồng ý."
"Đúng vậy, chúng ta không đồng ý."
"Vậy các ngươi cứ đứng nhìn ta xảy ra chuyện ngoài ý muốn khi đang sử dụng
thuật pháp đi, ha ha."
Ở trên nóc nhà, Laura bắt đầu buông lỏng cơ thể của chính mình, không còn cố
gắng khống chế bản thân, cơ thể cô ta bắt đầu lơ lửng lên không trung.
"Laura, ngươi…!"
"Ngươi sẽ phải chịu sự trách phạt!"
Laura không quan tâm đến lời hai người bọn họ nói, cô ta lơ lửng trên không
trung, nhìn thấy đám người đang hốt hoảng bỏ chạy tán loạn ở phía dưới, nghe
được tiếng khóc của trẻ con và tiếng kêu sợ hãi của những người phụ nữ.
Yên tâm đi, ta sẽ mang đến hòa bình cho các ngươi.
Laura giơ cánh tay trái của mình lên, một luồng hào quang thánh khiết tỏa ra từ
người của cô ta, ngay sau đó, màn trời phía trên giống như mở ra một lỗ hổng
nhỏ, một chùm hào quang trắng chiếu xuống tạo thành một vòng sáng, vừa đúng
lúc chiếu lên trên người của cô ta.
"Bằng vào lời thề của ta, phá giải phong ấn, nghênh đón ánh sáng thiên đường,
minh chứng ta là Thiên Sứ!"
Một vòng sáng từ từ tản ra từ dưới chân Laura, sau khi tản ra đến một mức độ
nhất định, từ vòng sáng lộ ra hình ảnh của một vị Thiên Sứ, hai tay tự ôm cơ
thể, đôi cánh trắng nõn ở sau lưng từ từ mở ra;
Bốn phía, âm thanh của những bài thánh ca vang lên, giống như là vô số tín đồ
đang tiến hành ca tụng.
Laura cũng dùng hai tay tự ôm lấy cơ thể của mình, cơ thể của cô ta bắt đầu tiến
hành dung hợp cùng với hình ảnh Thiên Sứ ở sau lưng