Karen đứng bên cạnh dòng biển đen ngòm, nhìn xem nước biển màu đen ào đến
trước mặt mình, rồi lại lui trở về, rồi lại ào lên, không biết mệt mỏi.
Nơi này rõ ràng không có gió, cũng không có những lực khác ảnh hưởng nhưng
nó vẫn duy trì từng đợt sóng vỗ, cứ như bên trong nó có một quả tim khổng lồ
đang dần dần khôi phục.
Một tiểu đội kỵ sĩ chim ưng tuần tra đến nơi đây thì giảm thấp độ cao, trông
thấy Karen cúi người chuẩn bị dùng tay không chạm vào nước biển, đội trưởng
dẫn đầu đội kỵ sĩ chim ưng lập tức phát ra tiếng nhắc nhở:
“Thưa ngài, xin không nên trực tiếp dùng tay chạm vào nó.”
Karen thu tay lại, mỉm cười gật đầu đối với hắn, móc từ trong túi ra một gói
thuốc lá, ném lên.
Đối phương đón được:
“Cảm tạ ngài, nào, mọi người đến chia đi, đại nhân mời chúng ta hút thuốc lá,
ha ha.”
Karen đã từng làm quân đoàn trưởng tiền tuyến, mặc dù không chỉ huy Kỵ Sĩ
Đoàn, nhưng danh tiếng ở trong Kỵ Sĩ Đoàn cũng không thấp, mọi người cũng
nguyện ý xem Karen như người một nhà.
Chờ sau khi đội kỵ sĩ chim ưng này đã rời đi, Karen lại xoay người, nhúng hai
tay xuống mặt nước vài lần, còn vốc nước lên đặt ở mặt trước, nhìn kỹ một
chút.
Nước biển vô vị, lại tự mang theo thuộc tính làm cho linh hồn người ta cảm
thấy khó chịu, loại cảm giác khó chịu này vượt qua cả thứ mùi hương tanh hôi
nhất.
Mà sau khi kiểm tra thì bên trong còn có ô nhiễm với nồng độ thấp, trên tế đàn
ở gần đó thì những thần quan làm việc và kỵ sĩ tuần tra đều cởi thần báo và áo
giáp trên người ra dùng trận pháp thanh tẩy để phòng ngừa mình bị ô nhiễm mà
không biết.
Đương nhiên, loại ô nhiễm này đối Karen mà nói cũng không là gì.
Khu vực trung ương của vùng biển đen, hai khúc gỗ vẫn đang đứng sừng sững ở
đó, lù lù bất động trong ngọn sóng giữa biển.
Sau lưng Karen là Darien và Alfred.
Ở đằng xa hơn thì Connor ngồi trên một tảng đá mà viết bài tập.
Ngày hôm trước khi dùng trận pháp truyền tin về nhà, Connor rất phóng đại mà
nói với Pall rằng:
“Ôi, trời ạ, chị Pall có biết không, Thần sắp trở về rồi đấy!”
Pall đáp lại là:
“Cho dù Thần linh có trở về sớm hơn nữa thì cũng không ảnh hưởng đến việc
ngươi hoàn thành bài tập vào đêm nay.”
Karen vung nước biển đi, nhận lấy khăn tay mà Alfred đưa đến lau lau tay.
Darien mở miệng nói: “Nói một lời trong lòng, ta thấy rất cảm động, giống như
thu hoạch duy nhất của Trật Tự Thần Giáo khi đánh trận chiến này là để cho
người một nhà của ta có thể đoàn tụ?”
Alfred sửa lời: “Xem xét tình thế phát triển thì nhóm Thần linh này nếu vì trở
về mà tự giết lẫn nhau, chúng ta vẫn có lời.”
“Được rồi.” Dali Wenluo nhún vai, “Chẳng qua là ta cảm thấy chuyện bây giờ
có hơi phiền phức.”
Alfred không phản bác, sự thật thật là như vậy.
Căn cứ kết quả quan sát sơ bộ thì ngày trở về trên toạ độ này sớm đến nỗi khiến
cho người ta phải giật mình.
“Thiếu gia, là do Thần Trật Tự và Thần Ánh Sáng không chịu nổi sao?”
Karen lắc đầu: “Dạo gần đây ta không có cảm giác gì rõ ràng, Neo ở đâu?”
“Hôm qua thuộc hạ cẩn thận hỏi thăm tình hình chỗ Neo, hắn cũng không có
cảm giác đặc biệt gì cả, cho nên thuộc hạ cảm thấy, có lẽ khả năng mà hai vị
Thần kia cùng sụp đổ sẽ không quá lớn.”
Darien suy đoán nói: “Chẳng lẽ là Thần linh tàn sát lẫn nhau lại có tác động rõ
ràng như vậy?”
Alfred suy tư nói: “Tóm lại là lượng có sự biến đổi, nhưng lượng biến đổi là
phân chia giai đoạn, sau khi Neo thức tỉnh truyền thừa Ánh Sáng, Thần Ánh
Sáng hỗ trợ đã chia sẻ không ít áp lực với Thần Trật Tự, cho nên lúc đó tiến
trình trở về của Ogurev chậm lại.
Trật Tự Thần Giáo công phá Vườn Sinh Mệnh, đẩy ngã Cây Sinh Mệnh, việc
này vốn nên kéo dài thêm một bước, không, hẳn là phải ngắt quãng quá trình trở
về của Ogurev mới đúng.
Thần linh tự giết lẫn nhau, cung cấp sức mạnh cho Cây Sinh Mệnh, đây cũng là
biện pháp bất đắc dĩ, nói một cách khách quan thì nó là có thể tạo ra sự trợ giúp;
nhưng thuộc hạ cảm thấy, loại trợ giúp này hẳn là cũng có giới hạn, nếu không
thì đám Thần linh bị ngăn cản ở ngoài kỷ nguyên kia hẳn là đã sớm thông qua
loại phương thức này để gia tốc tiến trình.
Nhưng bây giờ khi căn cứ theo các số liệu đo lường thực tế khi tất cả tác dụng
ảnh hưởng trái chiều đều đã bị lấp đầy nhưng tiến độ lại kéo nhanh hơn lúc
trước, điều này hiển nhiên không hợp với lẽ thường, càng không hợp logic.
Chỉ có thể nói hẳn là có loại biến đổi về lượng nào đó mà chúng ta không biết
đã tạo ra hiệu quả trong phương trình này, giống như là một cái tay bỗng nhiên
đẩy về phía trước mà phá vỡ sự cân bằng.”
Darien vỗ vỗ cái đầu trọc của mình, cảm thán nói: “Thật sự là một cái bàn tay
làm cho người ta phải tuyệt vọng.”
Alfred nhìn thoáng qua Darien, sửa lời một lần nữa: “Bất cứ sự vật nào cũng
đều có tính hai mặt, trước mắt còn không xác định rốt cuộc là tốt hay xấu.”
Darien hỏi ngược lại: “Sao có thể là tốt?”
Karen mở miệng nói: “Alfred nói đúng, còn không xác định là tốt hay xấu.”
Darien: “Thiếu gia ngài nói rất đúng, ta cũng cảm thấy như vậy.”
Lúc này trên màn trời xuất hiện một cái lỗ đen rất lớn, trong lỗ đen, cứ điểm
Ogurev dần dần hiện ra.
Toà cứ điểm này đang di chuyển từ chiều không gian nghịch đến đây, nếu
không có gì bất ngờ xảy ra thì nó sẽ trở thành tuyến đầu khi khai chiến.
Karen nói: “Sẽ có sự bố trí mới, 4 Kỵ Sĩ Đoàn sẽ duy trì việc đóng quân ở đây,
xây dựng công sự tiến hành chuẩn bị chiến đấu, những Kỵ Sĩ Đoàn còn lại đều
rút về.”
Hiệu quả của hội nghị được tổ chức không có tốt như trong dự đoán, nhưng mục
đích thật sự vẫn đạt được.
Lúc tất cả thần giáo đều đang mong đợi hai vị Chủ Thần Sinh Mệnh trở về, Trật
Tự Thần Giáo ta sẽ đối phó ra sao với các vùng thánh địa phía ngoài của Sinh
Mệnh, ngoại trừ một số nhỏ nguyện ý đầu hàng và thương lượng thì phần lớn
đều tiếp tục duy trì trạng thái quan sát, chờ đợi chủ của bọn hắn trở về.
Ít nhất là trong một khoảng thời gian dài trước đó sẽ không có giáo hội phát
động lực lượng uy hiếp Thần Giáo chúng ta.
Tất cả mọi người sùng kính Thần, nhưng lại đều xem Thần như một công cụ.
Đều chờ đợi xem Trật Tự Thần Giáo mở màn kỷ nguyên…không là mở màn
Thần chiến của kỷ nguyên mới.”
Alfred cười nói: “Vì tránh hiềm nghi, phương án chia cắt đã được chuẩn bị sẵn
cũng đã bị phủ quyết trên hội nghị, phần lớn các “Giáo tôn” đều từ chối việc
chia cắt di sản của Sinh Mệnh.”
Darien nói: “Bọn hắn lo lắng gặp phải trả thù, không cần thiết hấp dẫn thù hận
vào lúc này, hi vọng khi hai vị Chủ Thần Sinh Mệnh trở về thì có thể toàn tâm
toàn ý ra sức tập trung trả thù Trật Tự.”
Karen nhẹ nhàng duỗi lưng một cái, nói: “Rất tốt, người không có liên quan cứ
lui ra trước, chúng ta cũng có thể chuyên tâm đối phó những Thần linh kia.”
Darien lo lắng nói: “Ta lo lắng bọn hắn sẽ ra tay khi Trật Tự Thần Giáo khai
chiến với Thần…”
“Bọn hắn không có lý do để làm như vậy, ngươi quá ngây thơ rồi.” Alfred lắc
đầu, “Giáo hội chỉ chờ mong Chủ Thần nhà mình trở về, mà không phải thật sự
mong đợi Chư Thần đều trở về, bọn hắn ước gì Trật Tự Thần Giáo chúng ta có
thể gánh vác công việc khổ sai trước mắt này, đi hao tổn lực lượng đối phó với
Thần.”
Karen hỏi: “Lúc nào Dikno đến?”
“Rất nhanh sẽ đến, lúc này hắn đã đang ở điểm dịch chuyển. Sau khi hắn đến sẽ
do Philomena phụ trách tiếp đón, thăm dò hiện trường, đề ra phương án chiến
tranh.”
Darien nghỉ ngờ nói: “Thế nhưng thân phận của hắn cần phải giữ bí mật.”