"Đúng vậy a, lúc trước Irina chính là như vậy, nam nữ vào lứa tuổi đó, trong
lòng đều vẫn là có mộng."
"Đội trưởng, ngài hẳn là vẫn luôn biết rõ thái độ của tôi đối với tình cảm."
"Đúng vậy, ta vẫn luôn biết, nhưng cậu chắc hẳn cũng luôn biết về thái độ của
ta, dù sao ta cũng thích xem chuyện vui, sự việc càng lớn thì ta càng thấy vui
vẻ, ta cũng không có ý định cân nhắc cho cảm nghĩ và sự lựa chọn tình cảm của
cậu.
Chỉ bởi vì ta cảm thấy việc này thú vị, chơi vui, đặc sắc, ta cứ làm như vậy
thôi."
"..." Karen.
Đội trưởng nói nghe ngay thẳng như vậy, Karen thật đúng là không có cách nào
phản bác.
"Thật ra, cậu cũng giống vậy." Neo nhìn Karen, "Cho rằng mình rất trưởng
thành, cho là mình trải qua rất nhiều chuyện, cho là sự già dặn của mình có thể
so sánh với phần lớn những người trầm ổn, hiểu được nên lấy hay bỏ, lúc đầu ta
cũng giống vậy, thật đấy.
Sau đó, ta hối hận.
Đừng giống như ta, thật, đừng giống như ta."
"Đội trưởng, đáp ứng tôi, lần sau nếu ngài lại muốn làm vậy, có thể ám chỉ hay
cho tôi một ký hiệu trước."
"Nếu cho ám chỉ trước thì vai diễn sẽ không được chân thật, tiểu thư Ophelia
cũng không phải là người có thể dễ dàng lừa gạt, cô ta rất thông minh, đã muốn
diễn kịch, thì phải diễn bằng phương pháp chân thật nhất, mới sẽ không xuất
hiện bất cứ lỗ hổng hay sai sót nào."
"Thế nhưng dùng phương pháp này, không phải cảm thấy có chút quá..."
"Quá bỉ ổi rồi à?" Đội trưởng cười cười khinh thường, "Cố ý sắp xếp sự ngẫu
nhiên được xem là sự bỉ ổi hay sao? Cố ý chuẩn bị trước quà trước lễ sinh nhật
của người khác được xem là bỉ ổi sao? Cố ý uống say để tạo cơ hội cho đối
phương được xem là bỉ ổi sao?"
Đội trưởng vuốt vuốt vết thương đang dần dần hồi phục lại như cũ của mình,
tiếp tục nói:
"Chuyện về tình cảm như này, ở đâu ra nhiều sự tự nhiên như vậy, tất cả yếu tố
tự nhiên đều không thể rời khỏi nguyên do là từ một bên cố ý tạo ra, có đôi khi
vẫn là do cả hai bên cùng ăn ý với nhau mà tạo nên.
Chỉ có điều phần lớn người cũng không có điều kiện để có thể chơi lớn như
chúng ta vừa rồi mà thôi
Chờ đến lần sau gặp lại tiểu thư Ophelia, cậu sẽ có thể cảm nhận được sự khác
biệt của cô ta, cậu là điểm sáng đầu tiên xuất hiện trong nội tâm, lại liều mình
mà cứu mạng cô ấy, dấu ấn này là không thể nào xóa đi."
"Tôi cảm thấy tôi gặp lại cô ấy có vẻ không ổn lắm."
"Có gì mà ngượng ngùng, lúc cậu đâm một nhát kiếm xuyên qua người ta, cậu
có biết là ta đang giả vờ lạc lối không?"
"Tôi..."
"Ít ra vào thời điểm mà cậu tạo cơ hội cho cô ấy chạy trốn, cậu là thật lòng,
không phải sao?
Cũng không cần phải cảm thấy có gì áy náy, cũng không cần cảm thấy ngượng
ngùng, cậu quả thật từng liều mạng mình vì cô ấy và cũng đã cứu được cô ấy,
đây là sự thật.
Đương nhiên, cậu cũng có thể lựa chọn đối đãi với cô ấy một cách thẳng thắng,
nói ra hết tất cả sự thật.
Nói cho cô ấy biết, kẻ vừa muốn giết cô ta chính là đội trưởng của cậu, là do đội
trưởng của cậu vì cố ý tạo cơ hội cho hai người, cậu thử làm vậy xem thử xem
cô ta có vì sự thẳng thắn của cậu mà cảm thấy cảm động không?
Sau đó thân phận tàn dư Ánh Sáng của đội trưởng cậu vì vậy mà bại lộ;
Sau đó, thân phận của cậu cũng sẽ bại lộ."
"Thân phận của tôi vì sao lại bại lộ?"
"Cậu tố giác ta, còn nhờ ta giúp cậu giấu diếm bí mật à, làm người cũng không
nên vô sỉ giống như cậu chứ."
"Đội trưởng..."
"Yên tâm đi, chúng ta đã giao kèo xong với nhau, cũng nắm chắc tâm lý lẫn
nhau, trừ phi một phía cố gắng phản bội, nếu không thì đối phương cũng sẽ giữ
kín bí mật này bất cứ lúc nào."
"Đội trưởng, ý của tôi là, tiếp theo chúng ta nên làm cái gì?"
"Làm sao bây giờ à? Cậu cũng chỉ có thể ngầm thừa nhận sự việc lần này, cô ta
nói cậu cứu cô ta, ngươi cũng chỉ có thể cho là mình cứu được cô ta, mà lại
không cách nào giải thích, cũng không thể giải thích.
Sau đó thì sao, cậu có thể tiếp tục cư xử theo cách đúng mực của cậu, tiếp tục
dựa theo phương thức đối xử với cô ta giống lúc trước của cậu, xa lánh cô ta,
không đi theo hướng kia.
Nhưng cô ta cũng sẽ không bởi vì sự lạnh lùng của cậu mà muốn bóp chết loại
cảm giác này, ngược lại sẽ thể hiện ra một góc nhìn khác biệt, cậu càng làm như
thế, cô ta càng không thể nào quên được cậu, ấn tượng cũng càng được khắc
sâu."
"Đội trưởng, ngài lạc đề, việc mà tôi muốn hỏi đó chính là bây giờ chúng ta
phải kết thúc việc này như thế nào."
"Kết thúc à, rất đơn giản, trận pháp kia không phải là trận pháp dịch chuyển về
Đảo Ám Nguyệt, trận pháp dịch chuyển về Đảo Ám Nguyệt thật sự ở một bên
khác, còn có một cái đài khác."
"Cái gì!"