Pall nắm lấy hai tai Kim Mao và kéo về phía sau. Hai chân trước của Kim Mao
giơ lên vì đau, trông giống như vó ngựa chiến.
"Nó vậy mà lại là Tà Thần, Tà Thần đại nhân!"
"Có liên quan gì đến nó sao?" Karen hỏi.
"Tất nhiên là có liên quan." Pall giương móng vuốt ra, Kim Mao mang theo Pall
bắt đầu đi đi lại lại trên tấm thảm trước bàn làm việc, "Ta đã nói với cậu rằng
tịnh hoá giống như là dọn dẹp sạch sẽ căn phòng."
"Ừm."
"Điều này tương tự như việc trước khi đi bán hàng, cậu sẽ tắm rửa sạch sẽ
trước, sau đó đứng ở cổng vẫy tay, quý khách, người đến vui vẻ. Nếu trên người
cậu bẩn thỉu, khách hàng sẽ nguyện ý tới sao?"
"Tôi có thể hiểu những gì cô đang nói, nhưng cô có thể sử dụng phép ẩn dụ bình
thường một chút không?"
"Ồ, được rồi. Bên trong giáo hội, người hướng dẫn cho người mới gia nhập gọi
là người dẫn đường, thánh khí là một loại thủ đoạn phụ trợ. tịnh hoá cấp thấp là
rửa sạch sẽ, chuẩn bị thân thể kỹ càng.tịnh hoá cao cấp có nghĩa là Thần đã chú
ý tới sự sạch sẽ, trong trẻo của cậu, Thần đã nhìn thấy cậu. Bây giờ Ngài đã
nhìn thấy cậu, liệu Ngài có sẵn lòng đến gia tộc cậu, cùng nói chuyện với cậu
một chút? A, đây chính là sự mặc khải của thần thánh. Khi nói chuyện với cậu,
nhìn làn da mịn màng và mùi xà phòng thơm mát, không phải tự nhiên sẽ cảm
thấy rất muốn vào nhà ngồi một lát sao? Đây chính là thần mục. Cho nên, việc
tịnh hoá có thể trở thành bước đệm tốt cho cậu trong hai giai đoạn tiếp theo! Nó
sẽ giúp cậu rút ngắn thời gian tu luyện mà không gây ảnh hưởng đến kết quả.
Trong quá trình tịnh hoá, người dẫn đường và Thánh khí đóng vai trò hướng
dẫn. Nhưng cậu cũng có thể hiểu rằng người dẫn đường giống như tú bà thâm
niên luôn đứng trước cửa, còn thánh khí tương tự như những món điểm tâm
được cửa hàng điểm tâm bày bên ngoài. Có được thánh khí tốt, giống như việc
nhà người ta bày những món điểm tâm mốc meo, còn cậu lại là bánh gato
Mousse vừa ra lò. Thần sẽ càng dễ chú ý đến cậu hơn."
Karen cầm tách trà lên, nhấp một ngụm, nói: "Nếu để những lời miêu tả của cô
lọt ra ngoài, khẳng định cô sẽ bị rất nhiều giáo hội đuổi giết."
"Ha ha ha ha meo…" Pall cười đến mức thân hình run lên.
"Miêu tả như vậy nội dung mới sâu sắc, lời lễ mới dễ hiểu, cậu cũng sẽ dễ dàng
lựa giải hơn, sau đó sẽ càng muốn phối hợp với công việc tiếp theo. Bởi vì,
Karen, cậu không tin vào Thần, Dis cũng không tin Thần. Ta chỉ đang cải tiến
cùng trình bày lại lý luận rằng Thần Kỷ Luật được gái điếm nuôi lớn của Dis
mà thôi, đây là sự bổ sung cần thiết."
"Thánh khí của cô, à không, cô, đủ để thu hút sự chú ý sao?" Karen hỏi.
"Tin tưởng ta, tuyệt đối không có vấn đề gì. Không biết đêm mai sẽ có bao
nhiêu người tịnh hoá thu hút được ánh mắt của Thần, nhưng cậu hãy tin ta, cậu
sẽ vì ta mà trở thành người chói mắt nhất."
"Còn nó thì sao?" Karen chỉ vào Kim Mao, "Người dẫn đường thường do một
người lớn tuổi trong giáo hội đảm nhận, hoặc như cách cô nói… là tú bà thâm
niên."
"Hắn là tà thần!" Pall nói.
"Ừ." Karen hỏi.
"Tà Thần sở dĩ trở thành Tà Thần là vì ở cái kỷ nguyên chư thần giao đấu, hắn
thua, bị trấn áp. Nhưng ít nhất điều đó cho thấy hắn đã tự mình lôi kéo được hận
thù từ các vị Chân Thần, nếu không thì tại sao bọn họ lại muốn đối phó với hắn.
Cho nên, xét theo góc độ hấp dẫn ánh mắt, khi Thần đi qua nhìn từng nhà hàng
ở hai bên đường, cho dù lối vào đứng rất nhiều tú bà, dù là danh tiếng tốt hay tú
bà có thâm niên, cũng không thể bù lại được việc một kẻ mà bản thân chán ghét
có thể dấy lên lửa giận - kẻ thù cũ. Người khác có làm gì cũng vô dụng, vì Thần
chỉ muốn đi tới, đánh hắn!"
Kim Mao: "Huhuhu.. "
Karen chỉ vào mình và hỏi, "Liệu Thần có muốn đánh cả tôi không?"
"Tình huống này không tồn tại. Các Nguyên Lý thần giáo đã đặc biệt nghiên
cứu về vấn đề này." Cuối cùng Pall cũng nhảy khỏi người Kim Mao, Kim Mao
như trút được gánh nặng, nằm trên đất thở phì phò.
Pall nhảy lên bàn làm việc.
Trước khi cô nhảy lên, Karen lật lại tư liệu báo cáo liên quan đến việc chôn cất,
dùng một xấp tài liệu khác đè lên trên.
"Nào, cậu vẽ một cái vòng tròn ở đây." Pall không để ý đến động tác nhỏ Karen,
còn tưởng rằng Karen cùng mình tâm ý tương thông, thậm chí trong lòng cảm
thấy có chút vui mừng, đây là ý hợp tác!”
Karen vẽ một vòng tròn vào chỗ trống vừa đặt tài liệu.
"Nguyên Lý thần giáo thích nhất nghiên cứu những thứ kỳ lạ này. Có thể nói
rằng 99% những thứ bọn họ nghiên cứu ra đều là vô dụng. Ít nhất, ta đã từng
nghĩ như vậy, nhưng khi cậu thực sự cần, cậu sẽ thấy rằng những người mất trí
này quả thật là một lũ thiên tài!"
"Nói trọng tâm." Karen nhắc nhở.
"Vấn đề là, cậu vẽ một điểm trong vòng tròn đi."
Karen dùng bút vẽ một điểm.
"Dấu chấm có thể đại diện cho Thần, hình tròn cũng có thể đại diện cho Thần.
Cũng giống như có một số tín đồ thích nhân hóa Thần có hỉ nộ ái ố như con
người, mặt khác, cũng có một số tín đồ họ thích khuếch đại và coi Thần như
hiện thân của một tín ngưỡng và phép tắc. Kết quả nghiên cứu của Nguyên Lý
thần giáo là các vị thần có thể được nhân cách hóa, các vị thần có khí chất,
nhưng phần lớn thời gian, họ không có, chỉ hệt như bánh răng lạnh lẽo. Ví dụ
như, Thần đang đánh nhau, thời điểm chiến tranh của các vị thần, thần là người.
Lúc ban lời tiên tri, thần là người. Tuy nhiên, khi Thần giải quyết công việc mà
mình nên làm, Thần lại ở trong một trạng thái khác, một bánh răng máy móc
hoạt động không cảm xúc. Ở trạng thái này, Người tuyệt đối toàn trí, toàn năng,
nhưng lại không có cảm xúc hay tư duy. Giống như nhiều người trên thế giới
này đều có một ước mơ, khi đang làm việc thì không còn cảm giác gì nhưng khi
hoàn thành hết tất cả công việc, lúc tan tầm đi quán rượu, hay khi nghỉ đi nghỉ
ngơi, đó là lúc trở lại làm chính mình."