bá chủ kỷ nguyên.
Vẫn lạc các Thần linh ngược lại cho trở về các bá chủ đưa ra đầy đủ không
gian, để bọn hắn có thể tiếp tục bố giáo, hoặc là xây dựng mình trên mặt đất
Thần Quốc.
Mà Karen chỉ cần lui giữ Trật Tự Thần Giáo, ngồi xuống trong Thần Điện thì
cũng có thể uy hiếp Chư Thần, mặc cho kỷ nguyên mới gió thổi mây bay ra sao
thì cũng có thể che chở cho Trật Tự Thần Giáo.
Chỉ tiếc, có lẽ các tín đồ Trật Tự trời sinh thì sẽ không lựa chọn con đường tối
đa hóa lợi ích kia.
Có thể là bởi vì độ cao tín ngưỡng của bọn họ quá cao, cao đến mức bản năng
khôn khéo cơ trí của sự sống cũng không thể ngẩng đầu mà với đến được.
Cho dù có che chở được đi nữa thì cái Trật Tự Thần Giáo kia... Mặc dù tồn tại
nhưng cũng đã chết.
Bởi vậy, sau khi Karen thành Thần, không chút do dự mà phát ra lời tuyên chiến
với các bá chủ kỷ nguyên.
Tân Thần Trật Tự sẽ kế thừa lý tưởng và lập trường của Thần Trật Tự đời trước.
Hoặc là không có Trật Tự, hoặc là, không có các ngươi.
"Các ngươi trở về, trái với Điều Lệ Trật Tự."
Ở trong Điều Lệ Trật Tự không có điều khoản liên quan đến bá chủ kỷ nguyên,
bá chủ kỷ nguyên phải chăng có thể ngang bằng với thần quan bình thường và
dị ma, phải chăng có thể thoát ly khỏi khái niệm Thần linh bình thường, phải
chăng có quy tắc ước thúc tương ứng...
Những điều này đều không quan trọng, bút ở trong tay Alfred, hắn có thể sửa
đổi bất cứ lúc nào.
Từ trước Karen đã từng nghiên cứu Điều Lệ Trật Tự rất nhiều lần và cũng thuộc
lòng nó, lúc chấp pháp cũng sẽ tuyên đọc cụ thể ra quyển thứ mấy chương thứ
mấy điều thứ mấy;
Thời gian dần trôi qua, Karen bắt đầu chỉ dùng
quyển thứ nhất Chương 1: Điều thứ nhất để bao
hàm vạn vật;
Hiện tại thì điều thứ nhất đã sớm không đủ dùng, dứt khoát dùng luôn tên sách.
Không còn cách nào khác, Điều Lệ Trật Tự thật sự rất khó dùng hình thức văn
tự để thể hiện ra, nếu thật sự viết ra, không chỉ có người ngoài giáo sẽ cảm thấy
Trật Tự Thần Giáo điên rồi, sợ là ngay cả các tín đồ của Trật Tự đều có chút
không thể nào tiếp nhận được, cảm thấy... Xấu hổ.
Những mà tất cả những điều này sẽ thay đổi trong ngày hôm nay.
Điều Lệ Trật Tự có thể không viết ở trong sách, lại nhất định phải được khắc rõ
ở trên kỷ nguyên.
Karen giơ tay lên, Thanh Kiếm Hỗn Mang còn ở lại trong vùng không gian vỡ
tan kia đã trở về, lần nữa bị Trật Tự khống chế.
Mũi kiếm vun về trước một cái, phá tan không gian, Karen đi vào trong đó,
dòng không gian nghịch vốn đã từng vô cùng đáng sợ bây giờ lại giống những
làn gió nhẹ phả qua trên người anh, vậy mà cảm thấy có chút dịu dàng.
Những yêu thú hư không vốn nên hung hãn kia sau khi cảm nhận được sự xuất
hiện của Karen thì bị dọa đến nỗi tranh thủ thời gian chạy đi thật xa.
"Ầm!"
Cánh cổng bằng xương của Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất vào lúc này tỏa ra ánh sáng
thần thánh, vậy mà tạo thành một cánh cổng dịch chuyển.
Đây là lối đi dành riêng cho Thần Trật Tự, chỉ tiếc, bởi vì bị gặm ăn nên cánh
cửa này có chút lung lay sắp đổ.
Karen vừa đi đến, cánh cổng xương kia đã sụp đổ, Thần cốt vỡ vụn vẩy xuống
đầy đất.
"Ca ngợi Thần Trật Tự vĩ đại!"
Ở trong trụ sở, tất cả Thần quan thức tỉnh toàn bộ thành kính hành lễ.
Trên mặt Tasen đầy nước mắt, nhưng lúc đang tiến hành cầu nguyện ca ngợi, lại
đột nhiên cảm giác được loại cảm giác này có chút quen thuộc ngoài ý muốn.
Hai tầng cao nhất của Kim Tự Tháp đã mở ra, Karen duỗi tay, vô số Xiềng Xích
Trật Tự tràn vào.
"Đứng lên đi, tín đồ Trật Tự thành kính."
Tầng thứ hai, những người đã chết nhao nhao thức tỉnh. "Ca ngợi chủ ta!”
"Ca ngợi chủ ta!”
Sau khi hành lễ xong những Trưởng Lão Thần Điện đã từng ở thời đỉnh cao
nhất này bắt đầu thử ngưng tụ Thần cách.
Vì để nâng cao tỉ lệ thành công, bọn họ cùng thiêu đốt mình, không phải là để
thật sự thành Thần, mà là để có được sức mạnh của "Ngụy Thần" trong một
khoảng thời gian ngắn.
Bọn họ là tài nguyên tiêu hao, bọn họ vô cùng rõ ràng thân phận và định vị của
mình, đây là điều mà bọn họ chủ động lựa chọn.
"Ầm!"
"Ầm!"
Hơn phân nửa người sau khi thiêu đốt xong không thể ngưng tụ Thần cách
thành công, trực tiếp tiêu tán.
Một phần nhỏ người, thành công ngưng tụ ra Thần cách hư ảo, có được sức
mạnh của Thần trong khoảng thời gian ngắn ngủi.
Không ít người ngủ say vô số năm tháng, chỉ để trở thành phần mẫu số trong tỉ
lệ những người thành công, nhưng đây có lẽ mới là trạng thái bình thường ở
trong Trật Tự Thần Giáo.
Trước đó không lâu lúc quân đoàn cao tuổi chuẩn bị hiến tế, Thần Trật Tự giáng
lâm, nói bọn họ cũng là một phần của thế giới này, bây giờ nhìn lại có vẻ chỉ là
một cái cớ.
Karen đưa tay chỉ về tầng cao nhất trên Kim Tự Tháp:
"Đứng dậy, chiến đấu đi."
Kỵ Sĩ Phản Bội khôi phục, trong ánh mắt hắn nhìn về phía Karen không có bao
nhiêu sự tôn kính, nhưng mà tâm trí của hắn đã khóa chặt các bá chủ kỷ nguyên
đang trở về.
Karen không biết khúc mắc thật sự giữa vị Kỵ Sĩ Phản Bội này và Thần Trật
Tự, anh chỉ biết rằng nếu như không thể xác định lập trường lúc này, Thần Trật
Tự sẽ không sắp xếp để hắn ngủ say ở đây.
Thần Hỗn Mang thức tỉnh, hắn nhìn về phía Karen, như đã trực tiếp xem Karen
như là vị kia:
"Trật Tự, thế giới mà ngươi mong muốn có vẻ đang bị phá vỡ."
Karen buông tay ra, Thanh Kiếm Hỗn Mang bay trở về trong tay Thần Hỗn
Mang.
Thần Hỗn Mang cười: "Để ta giúp ngươi kết thúc sự hỗn loạn này."
Sau khi Thần Chiến Tranh tỉnh dậy, bắt đầu kêu gọi vũ khí của mình. Hắn có thể
cảm giác được sự tồn tại của Lưỡi Hái Chiến Tranh, tình trạng của nó lại tốt vô
cùng, đây là kết quả của việc thường xuyên tế luyện, nhưng hết lần này tới lần
khác, mặc cho hắn có kêu gọi vũ khí của mình như thế nào thì Lưỡi Hái Chiến
Tranh cũng không xuất hiện.
“A...”
Một đôi tay mạnh mẽ, bắt lấy vũ khí của mình, đồng thời, vũ khí của mình, cái
thanh lưỡi hái kia vậy mà lựa chọn rời bỏ mình.
"Loya."
Karen phát ra lời kêu gọi.
Phía trước xuất hiện một cái vòng xoáy màu đen, nơi này trực tiếp nối liền với
Không Gian Phong Ấn.
Loya đã được chữa trị xong, đứng ở trong vòng xoáy.
Phía sau, người phụ trách Không Gian Phong Ấn là Cisa lập tức hạ lệnh giải trừ
tất cả cấm chế ở nơi này.
Ở trong Trật Tự Thần Giáo, ý chí của Thần cao hơn tất cả, trên thực tế thì
Không Gian Phong Ấn vốn là kho tàng của Thần Trật Tự.
Con yêu thú phụ trách giám sát Thần khí kia khi nhìn mắt sang nơi này thì lập
tức lùi bước, phát ra tiếng nghẹn ngào, giống như là đứa bé mắc lỗi.
Karen nhìn về phía Thần Chiến Tranh, cùng một đám ngụy Thần sau lưng:
"Thần khí ở trong tự chọn đi."
Thần Chiến Tranh chỉ có thể tiếp nhận thực tế này, hắn hỏi: "Hiện tại chỉ còn
chờ bọn hắn xuống tới.”