cái này thật ra không khó; nhưng cùng lúc còn không có ảnh hưởng đến việc
quả cầu hoạt động, cái này cần có năng lực điều khiển thật mạnh.
Karen không có che giấu, bởi vì che giấu cũng không có ý nghĩa, đối phương
sớm muộn cũng sẽ biết thân phận của mình, cho nên vì che giấu mình mà dẫn
đến hai tay bị bỏng ra một đống sẹo thì thật ngu xuẩn.
"Thưa Đoàn trưởng, ta là Karen. Silva, Bộ trưởng Bộ chấp pháp của Đòn Roi
Kỷ Luật đại khu thành phố York."
"Bộ trưởng?" Trong mắt Daan lộ ra vẻ nghi ngờ, "Ngươi mới tuổi này, mà đã là
Bộ trưởng rồi?"
"Đúng, cái này cần nhờ vào sự thưởng thức và đề bạt của Thần Giáo."
"Ngươi là con cái nhà ai?" Daan hỏi.
"Ta là cô nhi."
"Cô nhi?" Daan cảm thấy ngoài ý muốn một lần nữa, "Thầy của ngươi là ai?"
"Từ trước đến nay, đã học hỏi rất nhiều tiền bối, nhưng có lẽ ngài cũng không
quen biết."
"Cho nên, điều ngươi muốn nói cho ta biết chính là ngươi dựa theo năng lực của
mình, mới cái tuổi này đã lên làm Bộ trưởng?"
"Tất cả, đều là vì kính dâng cho Trật Tự."
Daan giơ tay lên, bắt lấy bả vai Karen, thoáng dùng lực.
Cơ thể của Karen lắc lư, không cố gắng chống cự.
Daan lại vỗ vỗ cánh tay Karen, cười nói: "Nhìn không ra, dáng dấp tuấn tú như
thế, nhưng thể cốt cực kỳ rắn chắc, chiến sĩ à?"
"Trận pháp sư."
"Trận pháp sư?" Daan lắc đầu, "Trên chiến trường, trận pháp sư có chiến sĩ anh
dũng nhất bảo vệ, lãng phí cơ thể này của ngươi."
"Phó đoàn trưởng Levin đã từng nói như vậy với thuộc hạ "
Karen thật đúng là kiểm tra trong đầu thật lâu, mới nhớ tới tên của vị thầy đã
từng bị mình dùng giấy chứng nhận thần bộc để đánh ngã kia.
Ở bất cứ chỗ nào, thật ra đều là kết giao tình, nói đến ân tình, trong quân đội
cũng giống như vậy, nhưng mà là tình chiến hữu.
Thứ mà Karen có thể dùng đến, cũng chính là Phó đoàn trưởng Levin, về phần
bọn họ cuối cùng có giao tình gì hay không, cái này không quan trọng, thử một
chút cũng không có gì lỗ lãi.
"Phó đoàn trưởng Levin là gì của ngươi?"
"Ông ấy là thầy của ta, từng truyền thụ võ kỹ."
Là cái loại chỉ học nửa ngày, sau đó chưa từng gặp lại.
"Không phải ngươi nói, ngươi không có người thầy nào mà ta quen biết sao?"
"Bởi vì thầy Levin đã từng nói ta ra ngoài đừng nói ra tên của ông ấy, ông ấy sợ
mất mặt."
"Ha ha, lão đoàn trưởng là một người mà ta tương đối kính nể, ta tin tưởng học
trò của ông ấy, cũng sẽ không kém, nhưng mà, ngươi tại sao lại vào trong Đòn
Roi Kỷ Luật"
"Đây chính là nguyên nhân mà thầy Levin không nguyện ý để cho ta nhắc đến
tên ông ấy, ông ấy cảm thấy ta vào Đòn Roi Kỷ Luật mà không đi đến Kỵ Sĩ
Đoàn, quả thực chính là…Sa đọa."
"Ha ha ha ha ha!" Daan nở nụ cười, "Được thôi, nếu là Đòn Roi Kỷ Luật, đã
điều tra việc này chưa?"
"Hồi bẩm ngài, điều tra, bản thân ta là một trong những người đứng xem."
"Nói cho ta nghe."
"Vâng, thưa ngài, sự việc là như thế này..."
Karen kể lại sự việc, lướt qua đoạn đối thoại giữa mình và bộ xương kia, dù sao
anh cũng giống như Auggie, đều bị tạm thời ngăn cản.
"Dinah, là tự đâm mình?"
"Đúng vậy, không sai."
"Nó tại sao phải làm như vậy?"
"Có lẽ là tiểu thư Dinah không hi vọng mình bị sát thủ thật sự bôi nhọ, từ đó để
lợi ích của Thần Giáo bị tổn hại."
Daan nhẹ gật đầu, hỏi: "Cái Ngọn Thương Phản Nghịch hàng nhái kia đâu rồi?"
"Bị người của mạch Trí giả thu giữ lại, chứng cứ và manh mối tương quan, đều
ở chỗ của bọn hắn."
"Không thể để cho chính bọn hắn điều tra, cũng không thể hi vọng xa vời bọn
hắn có thể điều tra ra được kết quả gì."
"Ngài nói đúng lắm, chỉ có chính chúng ta đến điều tra, mới có thể tra ra kết quả
chúng ta mong muốn."
Nghe được câu trả lời này, khóe miệng Daan lộ ra ý cười, ông ta cảm thấy người
trẻ tuổi này thật rất biết giải quyết.
Phần năng lực lĩnh ngộ trong công việc này, còn trẻ như vậy đã ngồi lên chức
Bộ trưởng, ngược lại cũng không khiến cho người ta quá khó tưởng tượng, lại
thêm việc Karen nhắc đến Levin, để ông ta cảm thấy Karen cũng là một nửa
người của hệ thống Kỵ Sĩ Đoàn.
"Người của ngươi có ở chỗ này sao?"
Karen lập tức hiểu ý, đây là một cơ hội tốt, nhất định phải bắt lấy, thời cơ "Xuất
ngoại" phá án.
Mà ở nơi này vẫn là Thần Giáo phụ thuộc của Trật Tự, thần bộc Trật Tự ở chỗ
này đều có thể thể hiện ra phong thái thẩm phán, nếu như mình có thể thành lập
tổ chuyên án ở chỗ này, chỉ nói đến lợi ích thực tế có thể thu được thì cũng đã
không cách nào khinh thường, càng đừng đề cập đến sức ảnh hưởng.
Con đường đi lên của mình ở đại khu thành phố York đã bị áp chế, vậy không
bằng thử mở một vài "Thị trường nước ngoài"?
Daan chắc hẳn sang đây để thăm Dinah, nhưng sau khi ông ta xem xét cục diện
rõ ràng thì mình sẽ tạm thời phụ trách xử lý chuyện lần này, lập tức bên phía
Giáo Đình sẽ cho mệnh lệnh tương ứng xuống;
Cho nên nếu như ông ta tiến cử và yêu cầu mà nói, như vậy tổ chuyên án sẽ có
thể trực tiếp do Karen dẫn đầu.
"Hồi bẩm ngài, người của ta có thể đến bất cứ lúc nào, xin ngài tin tưởng năng
lực của đoàn đội ta, bọn họ cũng giống các kỵ sĩ dưới trướng ngày vậy, có can
đảm chà đạp bất cứ thứ gì có ý đồ cản trở Trật Tự!"
Câu nói này chỉ đơn giản là lời nịnh hót, nhưng Karen ngoại trừ nịnh hót cũng
không thể liệt kê ví dụ thực tế, cũng không thể nói cho vị Đoàn trưởng này,
đoàn đội của mình chuyên chọn cấp trên của mình để ra tay.
"Ha ha, tốt, sắp xếp người của ngươi đến đây trước đi, thành lập một cái tổ
chuyên án lâm thời, điều tra có thể bắt đầu trước, còn về cụ thể, chờ... Phía trên
hệ thống của ngươi ban bố chỉ thị xuống."
"Vâng, thuộc hạ đã hiểu."
"Trước tiên bắt đầu triển khai công việc đi."
"Vâng, tuân lệnh."
Karen đi ra khỏi phòng bệnh, anh muốn dùng pháp trận truyền tin để thông báo
cho Sous, trước đây tổ chuyên án cơ bản đều là được điều động từ đại khu
Dinger đến, bây giờ mình có thể nói cho Sous rằng mình giúp hắn nhận được
một nhiệm vụ ở hải ngoại.
Daan ở trong phòng bệnh lại nhìn về phía Dinah còn trong trạng thái hôn mê
đang nằm ở trên giường bệnh.
Mấy năm trước, Dinah vẫn luôn được Đại tế tự sắp xếp ở bên cạnh mình, sống
trong doanh trại của Kỵ Sĩ Đoàn, ông ta vì thế cảm thấy rất đau khổ, nhưng
cùng lúc, Dann cũng biết, đây là lời cảnh cáo của Đại tế tự dành cho mình.
Cảnh cáo mình cho dù là lấy được vị trí Đoàn trưởng Kỵ Sĩ Đoàn, cũng nhất
định phải rõ ràng mình rốt cuộc là người nào, nên trung thành với ai, nên nghe
ai.
Daan cúi đầu xuống, nhìn xem bàn tay thô ráp của mình, bên tai tựa như lại có
một làn điệu acmonica truyền đến.
Ông ta vĩnh viễn nhớ kỹ,
Nhớ kỹ rằng một đêm kia, mình vừa rơi lệ, vừa dùng sức nắm chặt lấy dây cung
của Phá Ma Cung, treo cổ cha của Dinah.
Sau đêm đó,
Đại tế tự cũng không còn thổi acmonica.