hợp lực lượng này, Trật Tự Thần Giáo vốn nên là phe gánh vác trách nhiệm liên
minh, tuyên bố không tham gia.
Từ cả nghìn năm trước trong quá khứ, các đại giáo hội đều đã thành thói quen
trước khi đối mặt với nguy cơ chung thì Trật Tự Thần Giáo sẽ ra mặt tổ chức
lực lượng để giải quyết nguy cơ, đây cũng là lai lịch của « Điều Lệ Trật Tự ».
Trật Tự Thần Giáo là dựa vào nắm đấm của mình để xác lập địa vị, nhưng có
thể làm cho các đại giáo hội lùi lại nửa bước trước « Điều Lệ Trật Tự », trong
này, cũng có một phần của trách nhiệm và nghĩa vụ.
Còn nữa, Trật Tự Thần Giáo vừa mới đánh bại Luân Hồi Thần Giáo, địa vị đang
là lúc tối cao, không có giáo hội nào dám không cho Trật Tự Thần Giáo mặt
mũi.
Trái lại, một khi Trật Tự Thần Giáo lựa chọn đưa ra thái độ tiêu cực đối với một
vấn đề nào đó, như vậy những giáo hội khác cũng phải cân nhắc rằng nếu mình
quá nhiệt tình vào thời điểm này, có thể sẽ làm cho Trật Tự Thần Giáo tức giận
hay không.
Vốn cũng không phải là chuyện gì tốt, ra tay chống lại Thần, không có lợi ích
gì, sẽ còn có nguy cơ phải gánh chịu tổn thất cực lớn, mọi người vốn cũng
không nguyện ý điều động lực lượng của mình, cũng tự nhiên nguyện ý lấy Trật
Tự làm chủ đạo mà ngầm thừa nhận để cho việc này tiếp tục diễn ra.
Romir nhìn về phía hình chiếu của hồng y giáo chủ Creed, hỏi: "Ta muốn biết ý
của Trật Tự."
Lúc trước Creed vẫn đang luôn nhắm mắt, giống như là ngủ thiếp đi, đợi đến
vài phút sau khi vấn đề được hỏi, hồng y giáo chủ Creed mới giống như là vừa
mới tỉnh giấc, mở miệng nói:
"Trật Tự Thần Giáo luôn luôn có chủ trương không can thiệp vào chuyện nội bộ
của các giáo hội khác."
"Đây không phải là chuyện nội bộ, đây là một tai nạn sắp xảy ra sẽ ảnh hưởng
đến toàn bộ giới giáo hội."
Còn có một câu mà Romir chưa nói, Pamirez giáo, Trật Tự Thần Giáo các
ngươi không có can thiệp qua sao? Đều đã bị các ngươi thẩm thấu và khống
chế, ngươi cũng không cảm thấy ngại khi nói mình không can thiệp vào nội bộ
của giáo hội khác sao!
Mí mắt Creed nhẹ nhàng chớp chớp, nói: "Trật Tự Thần Giáo tin tưởng Luân
Hồi Thần Giáo có năng lực giải quyết vấn đề nội bộ của mình."
"Như vậy, lần này Trật Tự là quyết định không cung cấp trợ giúp sao? Ta cảm
thấy, cái này không phải là việc Trật Tự nên làm."
"Vậy mời Người Gác Cổng trước hết hãy trả lời ta một vấn đề."
"Xin hỏi."
"Được rồi, xin hỏi, Bích Thần Rylisa, là do ai trấn áp?"
"Cái này còn cần phải hỏi sao, bến trong thần thoại tự thuật của các Thần Giáo
khác đều ghi lại như nhau, Bích Thần Rylisa bởi vì dùng tranh vẽ tường mà tiên
đoán kết cục của Thần Trật Tự nên cuối cùng bị Thần Trật Tự tiến hành trấn áp
và phong ấn.
Cho nên, Trật Tự Thần Giáo hẳn là càng có trách nhiệm ra mặt, giải quyết việc
vị Tà Thần này giáng thế."
Creed nhẹ gật đầu, nói: "Vậy thì xin hỏi, vì cái gì Rylisa rõ ràng là do Thần Trật
Tự của chúng ta phong ấn, nhưng bây giờ, lại thức tỉnh bên trong Cánh Cổng
Luân Hồi vậy?"
"Đây là việc riêng giữa những vị Thần."
"A, việc này cũng không phải nói như vậy, ta không tin tưởng Luân Hồi Thần
Giáo trong suốt nhiều năm như vậy, cũng không ai phát giác hay phát hiện điều
này, nhưng cho tới nay các ngươi đều lựa chọn giữ im lặng.
Cũng giống như việc ngươi trộm một con gà ở nhà ta, nấu lên xong rồi lén ăn,
kết quả ăn vào đau bụng, vẫn còn có thể thẳng mặt mà yêu cầu bên ta chịu trách
nhiệm sao.
Ta cảm thấy, Trật Tự Thần Giáo chúng ta bây giờ không có truy cứu việc Luân
Hồi Thần Giáo trộm đi Tà Thần bị phong ấn đã là sự ủng hộ và nhượng bộ lớn
nhất cho Luân Hồi Thần Giáo vào cục diện lúc này."
"Trật Tự Thần Giáo đã quên rồi sao, vị Tà Thần này cuối cùng hận ai nhất?"
"Vậy thì mời Luân Hồi Thần Giáo tránh đường ra, để vị Tà Thần này bước ra
khỏi Cánh Cổng Luân Hồi, đi xuyên qua Luân Hồi cốc, cuối cùng, đi đến trước
cửa của Trật Tự Thần Giáo chúng ta; đến lúc đó, Trật Tự Thần Giáo chúng ta tất
nhiên sẽ ra tay trấn áp vị Tà Thần một lần nữa."
"Ý của Trật Tự Thần Giáo đó là muốn để Luân Hồi Thần Giáo chúng ta một
mình chống cự tại nạn này sao?"
Hồng y giáo chủ Creed đứng người lên, trước hết nhìn khắp bốn phía, lại mở
miệng nói: "Đương nhiên sẽ không, Trật Tự Thần Giáo sẽ lấy danh nghĩa của
Trật Tự tổ chức liên hợp các giáo hội khác để thành lập quân đoàn, nhưng vì
không ảnh hưởng đến kế hoạch của Luân Hồi Thần Giáo, Trật Tự dự định bố trí
và điều động quân đoàn bên ngoài Luân Hồi Cốc."
"Nhưng chiến trường thật sự, là ở ngay ngoài Cánh Cổng Luân Hồi, những
người bên trong Luân Hồi Cốc, nhưng vẫn chưa sơ tán xong."
"Trong nhà mình có chuyện xảy ra, tự mình chủ động gánh chịu trách nhiệm
giải quyết, đây không phải là việc đương nhiên rồi sao?"
"Vậy thì không có gì để nói nữa." Romir nói.
"Đúng vậy, khi chúng ta biết được là Bích Thần Rylisa thức tỉnh bên trong
Cổng, việc này đã định sẵn sẽ trở thành như vậy rồi."
Đối với giáo hội mà nói, những việc liên quan đến Thần, đều là việc quan trọng
nhất, Luân Hồi trộm đi phong ấn của Thần Trật Tự, không biết còn tốt, hiện tại
biết, cũng công khai, Trật Tự Thần Giáo cũng không có khả năng không đáp trả
lại việc này.
Nếu như ngay cả uy nghiêm của Thần nhà mình cũng không giữ gìn thì Thần
Giáo còn có ý nghĩa gì để tồn tại?
"Nhưng Trật Tự Thần Giáo còn có 12 tên người trẻ tuổi tham gia thí luyện vẫn
còn đang ở bên trong Cánh Cổng Luân Hồi, nếu như Thần Giáo chúng ta dự
định dùng phương thức đóng Cổng để ngăn cản vị thần này thì mười hai người
kia trong thế giới trong Cổng, cũng không rõ sẽ đến lúc nào mới có thể quay trở
về."
"Bây giờ còn đón bọn họ trở về hay không đều là những việc không còn ý nghĩa
rồi, coi như bây giờ chúng ta muốn đón về, cũng không kịp đón, nhưng mà dù
sao việc này cuối cùng đều sẽ có một kết quả, Trật Tự chúng ta có thể lựa chọn
tiếp tục chờ đợi."
Romir nhìn khắp bốn phía, hỏi: "Những giáo hội khác cũng đều nghĩ như vậy
sao?"
"Thần Giáo chúng ta tuân theo sự sắp đặt của Trật Tự."
"Thần Giáo chúng ta tin tưởng vào sự an bài của Trật Tự."
"Thần Giáo chúng ta cũng nghe theo sự sắp đặt của Trật Tự."
Hồng y giáo chủ Creed mỉm cười nói: "Ta cũng tin tưởng Luân Hồi Thần Giáo
có thể xử lý tốt đẹp nguy cơ lần này, ngăn cản Tà Thần ở trong Cổng."
Ngay sau đó, ông ta lại bổ sung thêm một câu:
"Ít nhất thì cũng có thể kiên trì được một ngày nhỉ?"