Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Auggie quỳ trên đất đại nhân có chút mờ mịt ngẩng đầu, nhìn xem Karen đứng

ở trước mặt mình, trong mắt lộ ra vẻ nghi ngờ mà hỏi thăm:

"Ta bị sao vậy?"

Karen đi đến trước mặt cô, cứ như vậy mà nhìn, không nói gì.

Auggie quay đầu nhìn những ngọn núi băng và tuyết trắng bao phủ xung quanh,

dùng giọng điệu mơ màng mà hỏi:

"Ta không nhớ rõ chuyện mới vừa xảy ra, vừa nãy ta đã làm gì sao?"

Karen cúi người, duỗi hai tay ra, lấy ra hai mảnh tinh thể băng ở ngoài lỗ tai của

Auggie, kích thước và hình dạng rất giống như là cái bịt tai.

Bọn chúng có thể ngăn cản thính giác, nói cách khác, sau khi Auggie biến thành

rồng, đã có ý thức phòng bị việc Karen lợi dụng phương thức kêu gọi ký ức để

cho mình bị sét đánh.

Điều này hiển nhiên không phải là việc mà con Cốt Long kia có thể làm được.

"Lạch cạch."

Karen đem cái này một đôi bịt tai bằng băng này ném xuống trước mặt của

Auggie.

Hô hấp của Auggie rõ ràng ngưng lại.

Karen mở miệng nói: "Ta tin tưởng ngươi là bị nó khống chế, có lẽ là nó có sự

đặc thù của bản thân, nhưng ta không cho rằng, ngươi vốn là một con rồng

trưởng thành có huyết thống cao quý, sau khi bị khống chế thì chẳng phản

kháng được một chút nào."

Auggie trầm mặc.

Karen tiếp tục nói: "Người bị lừa gạt, thường thường bản thân đã tồn tại khuynh

hướng nguyện ý để bị người ta lừa; ngươi bị khống chế, trong lòng chắc hẳn

cũng có khuynh hướng muốn bị nó khống chế nhỉ."

Lập tức, Karen nghiêng đầu, nhìn về phía Cốt Long vẫn còn đang bị đông cứng

ở trong khối băng.

"Khi nó sử dụng phương thức đặc thù của bản thân để tấn công nhằm vào Long

tộc, ngươi cũng đã nhận ra được cái gì đó, phải không?"

Auggie tiếp tục trầm mặc.

"Ngươi không nói thì ta cũng không vội vã gì, ta có thể đoán, ngươi chắc hẳn đã

phát hiện ra được, ngươi bị nó thao túng mà nổi điên, khi đó ngươi giết ta,

ngươi cũng vẫn có thể dựa vào lý do này để trốn tránh trừng phạt của Trật Tự

Thần Giáo.

Nó đặc thù, không chỉ có thể giải thích hành viên nổi điên nên giết ta của ngươi,

mà càng đáng giá để cho Trật Tự Thần Giáo nhẹ nhàng đẩy chuyện này ra.

Cố ý uống rượu, say xỉn nổi điên, tạo ra thiệt hại, sau khi tỉnh rượu, chỉ vào

người uống rượu cùng với mình, thân phận của người kia, vừa lúc có thể để

người ngoài bỏ qua tất cả những thứ khác trên bàn rượu.

Xem ra con Cốt Long nhỏ này cực kỳ không bình thường nhỉ.

Nhưng ta muốn hỏi ngươi một vấn đề, vấn đề này có thể sẽ có chút mất mặt, sẽ

để cho ta tự rước nhục vào người, nhưng ta vẫn là muốn hỏi một chút,

Đó chính là:

Auggie,

Ngươi cứ hận thù ta đến mức nhất định phải giết ta sao?"

Vẻ mơ hồ trên mặt Auggie đã hoàn toàn biến mất, khóe miệng mang theo một

nụ cười trào phúng, nói:

"Có lẽ ngươi thật sự không biết mình rốt cuộc đáng hận đến chừng nào."

"Ai, ta cũng biết câu hỏi này sẽ làm ngươi trả lời một cách lúng túng."

"Ngươi biết không, ta có thể cảm giác được ngươi thay đổi, thái độ đối với ta đã

thay đổi."

"Ồ?"

"Cách ngươi đối đãi với Long tộc, đối đãi với con Cốt Long này, nhất định sẽ

giống như Người Cầm Roi, ta không cách nào diễn tả sự căm hận và phản cảm

của bản thân với ngươi bằng ngôn từ, Dinah hẳn cũng tương tự.

Trong sự đúng mực của ngươi, cất giấu một sự xem thường, đứng ở trên nhìn

xuống đối với những chủng tộc, sinh mệnh khác.

Loại cảm giác này, để ta hận không thể lập tức nghiền nát ngươi thành cặn bã!"

"Ai." Karen thở dài, "Nếu như bởi vì ta càng lúc càng giống với Người Cầm Roi

nên ngươi mới hận ta, muốn nghiền chết ta, vậy tại sao ngươi không trực tiếp ra

tay với Người Cầm Roi đi?"

"Ta "

"Bởi vì ngươi sợ hãi, ngươi sợ Người Cầm Roi, thậm chí ta dám đánh cược,

trong lòng ngươi thật ra không hận thù gì Người Cầm Roi, bởi vì sự e ngại đủ

lớn có thể triệt tiêu mất tất cả hận ý.

Ngươi nói ta mang theo vẻ cẩn trọng và khinh thường, ta thừa nhận, con người

của ta, cuối cùng sẽ có một sự tự tin không cách nào dùng ngôn ngữ cụ thể để

hình dung ra.

Ta cũng luôn cảm giác mình cực kỳ thông minh, cảm thấy mình mạnh hơn so

với người khác, cảm thấy ta nên gánh vác một ít sứ mệnh, làm một chút việc mà

những người khác không cách nào làm được, suy nghĩ một chút đạo lý người

khác không thể nào suy nghĩ ra.

Thật ra thì, con người, đều sẽ như thế này, xem như cuộc sống thực tại không

được như ý mình, nhưng ban đêm lúc nằm ở trên giường nghỉ ngơi, cũng sẽ

theo thói quen mà ảo tưởng một chút.

Bình thường cũng cần dựa vào những thứ này để tự điều tiết tâm lý một chút,

loại người không biết điều tiết, thường thường sẽ dễ trở nên hậm hực.

Hàng năm đều sẽ có rất nhiều di dân hoặc dân nhập cư trái phép đến Wien từ

các khu vực hoặc thuộc địa, cho dù bọn họ cũng thuộc vào tầng lớp trung sản ở

quốc gia của mình, nhưng sau khi đến Wien thì lại chỉ có thể xử lý công việc lao

động chân tay ở tầng chót nhất, sẽ còn gặp phải sự kỳ thị và bắt nạt đến từ

người bản địa Wien, nhưng trong thư gửi về cho người thân ở quê nhà, cuối

cùng cũng sẽ miêu tả Wien thành thiên đường của con người, cứ ngỡ rằng sữa

bò chảy ở trên mặt đường, trên cột điện thì tiết ra mật ong, ngay cả tương Wien

cũng tỏa ra một mùi thơm tươi mát ngất ngây.

Ngươi nhìn đi, đây chính là nhu cầu cơ bản của con người.

Về phần ngươi, ngươi cũng nói ta là đang che giấu loại suy nghĩ này, vậy còn

ngươi thì sao?

Cũng bởi vì ta không có mạnh như Người Cầm Roi, cho nên bởi vì ta giống

Người Cầm Roi cho nên ngươi muốn phối hợp với chuyện ngoài ý muốn này để

nghiền chết ta, chả nhẽ ngươi không có che giấu sao, không phải cũng bởi vì

ngươi sợ mạnh lần yếu đây?"

Karen ngồi dậy,

"Thật ra ta vốn có cảm giác kính sợ đối với Long tộc, nguồn gốc của sự kính sợ

xuất phát từ tính thần thánh, nhưng khi ta ý thức được Long tộc…Cũng chỉ là

một người có thể tích to lớn hơn thôi, nên cảm thấy không có gì đặc sắc.

Chưa kể, bởi vì các ngươi còn không có người hình tượng thoải mái dễ chịu như

người bình thường, có lẽ trong mắt của loại người như ta, tư cách để ta xem xét

dáng vẻ lớp da ở bên ngoài của các ngươi như đồng loại bình thường của ta

cũng không có.

Ngươi biết không, ta sẽ kính sợ một Thẩm phán quan mở Nhà Tang Lễ, cũng sẽ

không kính sợ ngươi, bởi vì ngươi không có tư cách này, cho dù ngươi có mạnh

mẽ hơn hắn rất nhiều.

A không, nếu như phân tích thêm một chút chi tiết, có phải là bởi vì ngay từ đầu

ta cũng không như vậy, chờ đến sau khi ý thức ra được rồi thái độ dần dần thay

đổi, ngược lại tạo cho ngươi sự đả kích lớn đến như thế?

Nếu như ngay từ đầu ta đối đãi với ngươi giống như cách của Đại tế tự, có lẽ

ngươi ngược lại không có loại cảm giác chênh lệch như thế này.

Nhưng mà con người ta tương đối hẹp hòi, ta sẽ để cho ngươi chịu trừng phạt."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK