Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người phụ nữ nghi ngờ rằng rõ ràng là Vực Thẳm Thần Giáo ở chỗ này không

có điểm truyền giáo, vì sao lại bỗng nhiên xuất hiện một đám tín đồ đông như

vậy, mà lại cho người ta cảm giác rằng đây là một đội người tinh nhuệ?

Cái đội này xuất hiện ở Hỏa Đảo để làm gì?

Phải biết rằng trước lúc ba người bọn họ xuất phát đều bị trưởng lão từng lần

một căn dặn chỉ đến đây để "Chứng kiến", không cho phép ba người trong

nhóm mình ra tay bại lộ thân phận.

Karen nghi ngờ thì là dựa theo thói quen của Trật Tự Thần Giáo, thần quan

ngoại phái bình thường được chia làm ba loại:

Một loại là thần quan ngoại giao, có cơ cấu làm việc của riêng mình, rất hiển

nhiên là Hỏa đảo cũng không có; một loại khác đó là nhân viên trong bộ ngành

bí mật đang xử lí nhiệm vụ đặc biệt, nhưng cái này cũng không phù hợp với

hành vi tự để lộ thân phận của ba người này; một loại cuối cùng thì là những

tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật khác đi chấp hành nhiệm vụ, nhưng nếu như là tiểu

đội của Đòn Roi Kỷ Luật mà nói thì đối phương chắc hẳn phải nhận ra mình là

ai.

Cũng không phải là Karen đang muốn tự dát vàng lên trên mặt mình, mà là anh

vốn chính là xuất thân từ trong Đòn Roi Kỷ Luật, có lẽ ở bên ngoài Thần Giáo

thì không có tiếng tăm gì, nhưng nếu là những người trẻ tuổi ở trong Đòn Roi

Kỷ Luật, hẳn cũng đã gặp qua mình, mà Nguyệt Nữ Thần Giáo trước đây không

lâu cũng đang trắng trợn tuyên truyền tin tức rằng Đội Quan Sát đã bị Luân Hồi

tiêu diệt.

Một điểm quan trọng nhất nữa đó chính là...

Ba gia tộc hải tặc có thù với đảo Ám Nguyệt do Trật Tự Thần Giáo ủng hộ, dựa

trên cái tiền đề này mà còn dám tùy tiện để lộ ra thân phận thần quan Trật Tự,

chuyện này nhìn thế nào cũng cảm thấy đầu óc của đối phương có vấn đề.

Trừ phi, bọn họ vốn cũng không phải là Trật Tự.

Karen mỉm cười nói: "Thật không nghĩ tới, có thể gặp được những người bạn

Trật Tự ở chỗ này."

Người phụ nữ cũng đáp lời: "Đúng vậy, ta cũng không nghĩ tới có thể gặp phải

những người bạn Vực Thẳm ở chỗ này."

"Nếu đã làm quen thêm bạn bè mới, vậy thì cũng nên vào phòng trò chuyện một

chút nhỉ?"

"Được rồi, đương nhiên."

Sau khi nhận được lời mời, người phụ nữ đi vào trong phòng.

Sau đó Karen vào thôi.

Hai tên thanh niên đang đứng đằng sau, trong đó có một tên vô thức muốn cất

bước đi vào theo, lại bị đồng bọn của mình đưa tay giữ chặt.

"Kéo ta lại làm cái gì?"

"Chúng ta đứng ở chỗ này là được rồi."

"A, được rồi."

Alfred đứng ở trước cửa phòng vừa đóng cửa lại vừa mở miệng nói: "Yên tâm,

chỉ là làm quen bạn bè thôi mà, tất cả mọi người sẽ rất an toàn."

Người thanh niên lúc nãy định bước vào phòng cười nói: "Không phải, ta là

đang lo lắng cho..."

"Thiếu gia."

"Ừm, ta chỉ đang lo lắng thiếu gia của ngươi sẽ không an toàn."

Alfred khẽ mỉm cười, nói: "Các vị đã dùng cơm hay chưa?"

"Còn chưa có, nhưng chúng ta sẽ không ăn đồ ăn mà người xa lạ đưa."

"Được rồi, lấy vài cái ghế dựa tới, chúng ta ngồi chờ." Alfred nhìn thoáng qua

Ventura.

Rất nhanh, Ventura đã lấy vài cái ghế dựa đến.

"Cảm ơn."

Hai người thanh niên ngồi xuống.

Alfred nhạy cảm chú ý tới lúc đối phương ngồi xuống, sau khi tấm đệm ghế bị

ép xuống lại rất nhanh đã đàn hồi trở lại, đây là một sự biến hóa rất nhỏ, nhưng

Alfred có Ánh Mắt Mị Ma nên sức quan sát vốn là vô cùng tốt, bắt được chi tiết

nhỏ này.

Lúc tấm đệm bì đè xuống, từ bên trong luồng khí đẩy ra ngoài còn mang theo

rất nhiều bụi bẩn, điều này có nghĩa rằng hai người thanh niên này... có trọng

lượng rất nặng.

Là kia loại siêu việt người bình thường thân thể trọng lượng nặng nề, lại mập

mập mạp cũng không đạt được bọn hắn cái này một tiêu chuẩn, chỉ bất quá đám

bọn hắn tựa hồ là quen thuộc đi điều tiết cùng chậm lại tự thân trọng lượng tại

sinh hoạt hàng ngày bên trong khả năng tạo thành không tiện.

Alfred ngồi xuống, lấy từ trong túi ra một gói thuốc lá, ngồi đối diện ở trước

mặt của hai tên thanh niên hỏi: "Có hút thuốc lá không?"

"Hút."

"Không hút."

Alfred rút ra một điếu thuốc lá, đưa cho cái người nói hút, nhưng người này lại

lắc đầu nói: "Lúc ở bên ngoài ta không nhận thuốc lá mà người khác đưa."

"Đúng vậy, lúc ở bên ngoài chắc chắn phải luôn luôn chú ý cẩn thận, đó là một

thói quen tốt, vậy không phiền nếu ta hút thuốc chứ?"

"Không phiền."

"Ừm, cảm ơn."

Alfred châm một điếu thuốc lá, hút một hơi lớn, sau đó từ từ phun khói ra trước

mặt, đồng thời điều tiết tư thế ngồi của mình một chút, để cho mình ngồi thoải

mái hơn, nhưng ánh mắt lại vẫn luôn khóa chặt vào vị trí gót giày của đối

phương mà làn khói thuốc đang chạm gần đến.

Alfred nhìn thấy làn khói trong lúc đụng vào cơ thể của bọn họ sẽ bị rung động

nhẹ…

Quả nhiên, suy đoán lúc trước của mình cũng không sai.

Hai người này, nặng đến nỗi không hợp thói thường, rốt cuộc là loại cơ thể gì

mới chịu nổi khối lượng này, hơn nữa còn có thể dựa vào sức mạnh bản thân mà

tiến hành điều tiết che lấp đến mức độ này?

Lúc này Alfred muốn đi nhắc nhở thiếu gia nhà mình một chút, ba tên "thần

quan Trật tự" này tuyệt đối không đơn giản.

Nhưng mà rất nhanh sau đó thì Alfred đã bình thường trở lại, mình có thể phát

hiện, thiếu gia nhà mình chắc chắn cũng có thể phát hiện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK