thật quá đơn giản rồi đấy, ngươi cho rằng ngươi muốn truyền giáo thì có thể
truyền giáo sao?"
Alfred mỉm cười nói: "Tín ngưỡng của chúng ta đó là Trật Tự."
"A, cũng đúng nhỉ, cái này cũng không thành vấn đề, ngươi tuyên truyền lý
niệm của Trật Tự, sau đó lại tuồn thêm hàng lậu vào bên trong, có điều Karen
cũng phải dành thời gian thỉnh thoảng đến đó ra mặt.
Ai nha, phiền quá à, bây giờ xem ra hệ thống tín ngưỡng gia tộc vẫn tốt hơn, chỉ
cần không ngừng sinh con là được rồi."
"Gâu! Gâu! Gâu! Gâu! Gâu! Gâu! Gâu! Gâu!"
Kevin khó mà sủa Gâu nhiều lần cùng một lúc như vậy.
Trên mặt của Alfred và Pall tỏ vẻ kinh ngạc.
Karen vẫn đang ngồi chờ phiên dịch, nhịn không được mà hỏi: "Vẫn chỉ là tiếng
sủa bình thường à?"
Alfred mở miệng nói: "Kevin có ý muốn nói là, mặc dù bây giờ vẫn đang có lời
đồn Chư thần giáng thế đang lưu truyền, nhưng chư thần rốt cuộc có thể giáng
thế hay không vẫn còn là một ẩn số, cho dù chư thần thật sự có giáng thế đi nữa
cũng sẽ ở một khoảng thời gian rất lâu sau, trên cơ sở này, mọi việc hoàn toàn
có thể trở nên càng đơn giản hơn.
Đó chính là thiếu gia cố gắng trèo lên trên cao, leo cao đến vị trí của Đại Tế Tự,
cố gắng dùng quyền lực mà đặt vững gót chân và sức ảnh hưởng của mình trong
Trật Tự Thần Giáo, kết nối sự tồn tại của mình và Thần Trật Tự lại với nhau,
giống như là khi giáo hội tiến hành việc sửa chữa đối với Thần thoại tự thuật.
Ví như, ngài có thể định nghĩa bản thân mình thành Thần Tử của Trật Tự, hóa
thân của Thần Trật Tự ở thế gian, người phát ngôn của Thần Trật Tự.
Cứ như vậy, sau này thần bộc của Trật Tự Thần Giáo lúc trải qua giai đoạn thần
khải, sẽ có càng nhiều người bước về con đường của thiếu gia hơn
Một trăm năm, hai trăm năm về sau, chờ đến khi đám lão già kia ở trên đã
không còn nữa, như vậy trên thực tế Trật Tự Thần Giáo đã hoàn thành quá
trình... Giữ lồng đổi chim."
Nghe xong lời đề nghị của "Kevin", Karen cũng mím môi, bởi vì, anh cũng bị
mắt lời này làm cho rung động.
Có lẽ, đây chính là tầm mắt và cách cục của Tà Thần.
Khi cả đám vẫn còn đang suy nghĩ thành lập "Cô nhi viện" để làm nền móng bắt
đầu, Tà Thần đã cân nhắc đến việc tiến hành "Thay máu" Trật Từ Thần Giáo từ
trên xuống dưới, để cho mình đi trộm nhà của Thần Trật Tự.
Nếu như nếu thật sự nói giống như vậy, thì có khả năng sau mấy trăm năm nữa,
khi mà chư thần thức tỉnh, Thần Trật Tự lại quay trở về, nhìn Trật Tự Thần Giáo
vào thời điểm đó có lẽ sẽ cảm thấy vô cùng lạ lẫm hay không?
"Gâu! Gâu!"
Pall phiên dịch nói: "Con chó ngu xuẩn nói, nếu như kế hoạch này thành công,
vậy thì Thần Trật Tự có còn là Thần Trật Tự nữa hay không?"
"Gâu! Gâu!"
Alfred phiên dịch nói: "Thần Ánh Sáng mất tích, dẫn đến Ánh Sáng Thần Giáo
sụp đổ, sự tồn tại của thần linh có thể ảnh hưởng đến sự tồn tại của thần giáo,
nhưng bất kỳ sự ảnh hưởng đều là lẫn nhau, sự tồn tại của thần giáo cũng sẽ ảnh
hưởng đến nền móng của thần linh."
Pall ngồi ở trên bàn sách, nhìn Karen, nói: "Cứ như vậy, Thần Trật Tự thật sẽ
biến thành giả, mà còn Karen cậu sẽ biến thành..."
"Thiếu gia sẽ biến thành Thần Trật Tự thật."
Kevin lập tức sủa theo vào: "Gâu! Gâu! Gâu!"
Karen giơ tay lên, ngăn lại màn phiên dịch của Alfred và Pall, hỏi:
"Vừa mới có phải Kevin đã nói rằng, đến lúc đó còn có thể tặng cho Thần Trật
Tự một lời phán định, phán định rằng Thần Trật Tự là Tà Thần, vậy thì Thần
Trật Tự sẽ biến thành Tà Thần rồi?"
"Đúng vậy, thiếu gia."
Kevin điên cuồng vung vẩy cái đuôi chó của mình, hiển nhiên, tưởng tượng
cảnh này làm nó rất hưng phấn, bởi vì nó vốn bị Thần Trật Tự phán định là Tà
Thần.
Karen cầm lấy ly nước đá ở trên bàn, uống một ngụm.
"Ha ha."
Karen cười, khua tay nói:
"Còn chưa tới giờ ngủ trưa đâu, mà chúng ta đã bắt đầu nằm mơ rồi, ha ha."
"Ha ha.
"Ha ha meo."
"Gâu."
Mọi người đều cười.
Karen trên mặt khôi phục bình tĩnh, hỏi: "Nhưng vấn đề là, nếu như chúng ta
tiếp tục tiến hành làm theo cái giấc mơ này, vậy tôi cùng với Thần Trật Tự, có
cái gì khác nhau đâu?"
Kevin cào lên đầu chó của mình, trên mặt lộ ra vẻ thống khổ.
Pall thì mở miệng nói: "Vấn đề này, chúng ta thật không có cách nào đáp..."
Alfred thì trên mặt lộ ra vẻ sùng kính, nói: "Đây mới là chỗ mà thiếu gia không
giống với những vị thần kia, ta tin tưởng thiếu gia sẽ bước lên một con đường
hoàn toàn khác, tựa như là cảm giác mà con người tôi cảm nhận từ bài hát kia."
"Cái bài hát nào?" Pall hỏi.
"Bài hát mà đã chinh phục tôi, bây giờ tôi vẫn không nghe hiểu được lời bài hát,
nhưng có thể cảm nhận hàm ý và sự hùng hồn bên trong."
"Được rồi, tôi cũng mệt, tắm trước rồi đi nghỉ ngơi một lúc, cơm trưa cũng
không cần gọi tôi dậy ăn, đúng rồi, Alfred chú ý điện thoại, nhiệm vụ lúc nào
cũng có thể sẽ bắt đầu."
"Vâng, thưa thiếu gia."
Karen đi vào phòng tắm, ngâm mình.
Cảm giác đau nhức trên tinh thần và cơ thể dần dần biến mất trong làn nước
nóng, anh đang thử xua tan những cảm giác mệt mỏi này.
Trong lúc vô thức, thời gian đã trôi qua gần hai giờ, Karen cảm thấy cũng đã
đến lúc, bước ra từ trong bồn tắm, lau khô cơ thể rồi thay quần áo ngủ, nằm lên
giường.
Lúc này Pall đi vào phòng ngủ, bước vào phòng tắm nhìn một chút, sau đó chạy
đến, nói với Karen: "Vậy thì tôi đi qua gọi Dora và Doreen đến ngâm bồn tắm."
Trong lúc Karen ngâm trong bồn tắm, năng lượng Ánh Sáng trong cơ thể sẽ tự
động tràn ra ngoài, duy trì nhiệt độ của bồn tắm, mà năng lượng Ánh Sáng là
cách hiệu quả nhất để xua tan ảnh hưởng của năng lượng thuộc tính tiêu cực,
đương nhiên, điều kiện quan trọng nhất là liều lượng không được quá cao, nếu
không sẽ biến thành "Xóa bỏ".
Nếu là nước tắm thì vừa lúc hợp với hai cô gái kia.
"Ngay bây giờ sao?" Karen khẽ nhíu mày.
"Ừm đúng rồi, lần trước tôi cho hai cô bé ngâm qua, hiệu quả rất tốt, lại phối
hợp với việc bôi thuốc có thể duy trì thời gian rất lâu đâý, mặc dù tạm thời vẫn
không cách nào loại bỏ hoàn toàn gốc rễ của căn bệnh, nhưng có thể tăng thể
chất của hai cô bé lên, nếu mà lạnh rồi thì hiệu quả sẽ không tốt, cũng có nghĩa
rằng năng lượng Ánh Sáng trong đó đã trôi đi hết."
"Được rồi."
Pall nhảy đến trên tủ đầu giường, ấn vang cái chuông.
Rất nhanh, Healy đi tới ngoài cửa, gõ cửa:
"Thiếu gia, ngài có dặn dò gì?"
Pall nói lớn: "Gọi Dora và Doreen vào đây ngâm bồn tắm."
"Là vào ngâm trong bồn tắm trong phòng ngủ của thiếu gia sao?"
"Đúng vậy, nhanh đi, đừng lề mề."
"Được rồi."