Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiểu Connor hóa thân thành Cốt Long, chở Karen, Pall và Kevin ra khỏi doanh

trại.

Sau khi khoảng cách được rút ngắn, cảnh sắc của dãy núi cũng dần dần hiện ra

trước mặt Karen, dãy núi này rất hùng vĩ tráng lệ, phía ngoài núi đá có sắc màu

nâu đỏ.

Nghe nói, Thần Sa Mạc từng trấn áp một con hung thú ở nơi này, nếp uốn của

dãy núi là do con hung thú kia giãy giụa mà phản công lần cuối cùng, mà màu

đỏ ở nơi này, cũng là bị máu tươi của hung thú nhuộm thành.

Connor còn không bay ra khỏi phạm vi pháo kích của Pháo Ma Tinh, Karen ra

hiệu dừng lại, phía dưới, càng có thêm một đoàn kỵ binh do Bá tước Recar dẫn

đầu để làm hộ vệ.

Bên người, lại có rada hình chó là Kevin.

Nếu không thì lúc trước Neo cũng không cảm khái rằng Karen cẩn thận, bởi vì

biết thân phận của mình quá quan trọng, cho nên lúc này Karen sẽ không cho

phép mình mạo hiểm.

Nhưng một vài thời điểm, sự cẩn thận từ một phía, cũng không thể mang đến sự

ổn định tuyệt đối, điều này còn cần sự phối hợp đến từ một bên khác.

Lúc này, Kevin vốn đang nằm gục trên lưng Cốt Long mà ngủ bù, hít mũi một

cái, yên lặng đứng người lên, bắt đầu vẩy vẩy cái đuôi, sau đó bắt đầu chầm

chậm xoay quanh.

Karen và Pall để ý đến động tác của Kevin, cũng không lên tiếng, chỉ yên lặng

mà nhìn xem.

Rốt cục, Kevin dừng quay người, mặt hướng về hướng tây bắc, sau đó móng

vuốt vô thức vươn về trước, đây là thói quen lúc chỉ huy pháo binh, muốn tìm

mấy tấm bảng chữ.

Pall nhảy tới trên lưng Kevin, một cái vuốt mèo vỗ xuống đầu trọc của Kevin:

"Chó ngu, ngươi có thể nói thẳng ra! "

Kevin vừa tỉnh lại có chút mơ hồ, lúc này mới nhận thức được, lộ ra nụ cười

ngượng ngùng: "Gâu gâu gâu."

Pall thông báo: "Hướng tây bắc, 10 km có một tiểu đội đang ẩn nấp, ấp nấp cấp

độ rất cao, meo!"

Sau khi thông báo hoàn tất thì Pall vẫn không quên nói thêm cách nhìn của

mình: "Hẳn là "Philomena" của phía đối diện đến thăm dò chúng ta."

Tập đoàn quân số 9 thay thế cho tập đoàn quân trước đó ở chiến tuyến này, sau

khi đổi sang đối thủ khác thì quân địch muốn đến kiểm tra tình huống cũng là

chuyện rất bình thường.

Pall tiếp tục nói: "Có cần truyền lệnh để Kẻ lăng nhăng dẫn người đi giải quyết

bọn hắn không?"

"Không cần." Karen lắc đầu, "Bá tước Recar chỉ phụ trách nhiệm vụ bảo hộ ta."

"A, được thôi meo."

...

"Hắn không mắc lừa đâu, kỵ binh hộ vệ bên cạnh chẳng có hành động gì."

Trong một cồn cát ở càng xa hơn, một thiếu nữ đứng trên một đài kính viễn

vọng màu bạc còn cao hơn người trưởng thành để quan sát.

Ở phía sau lưng cô, một tên hộ vệ toàn thân mặc một bộ áo giáp màu vàng kim,

màu vàng trên bộ giáp cũng không phải là cố định, dưới ánh nắng chiếu rọi, có

thể trông thấy nó đang vận chuyển rất rõ ràng.

Còn có một ông lão mặc thần bào màu bạc, dáng người thấp bé, tóc rất dài, để

một chòm râu dê kéo đất.

Thiếu nữ cười nói: "Chúng ta thật may mắn, ông Chisan, chú Ona, hai người có

biết không, lúc ta biết được chỉ huy của tập đoàn quân mới thay thế ở phía đối

diện là Karen, ta đã hưng phấn đến nỗi cả đêm cũng ngủ không yên đâu."

"Tiểu thư Rachele, thuộc hạ thật sự không thể nào hiểu được sự hưng phấn này

của ngài là đến từ đâu, người trẻ tuổi ưu tú và anh tuấn trong Varax Thần Giáo

cũng không ít."

"A, ông Chisan nói vậy là không đúng rồi, trong Thần Giáo, người ưu tú hơn

hắn thì không đẹp trai, đẹp trai hơn hắn thì lại không ưu tú bằng, các ngươi

không hiểu, ta thích cái loại khí chất ở trên báo kia của hắn.

Nhất là trong Tuần Báo Trật Tự vừa rồi, có ảnh chụp hắn ngồi trên ghế trong bộ

chỉ huy, các ngươi có biết không, trên bàn hắn có để rất nhiều quyển sách, hắn

ngồi ở phía sau chỉ huy thắng trận.

A, trời ạ, ta mê chết cái loại không khí đó, hắn luôn luôn có thể bắt đúng ngay

điểm mà ta hưng phấn, thật đấy.

Ngươi nói, nếu như ta để ông nội đi thuyết phục Người Giới Luật, để cho Thần

Giáo chúng ta ngưng chiến với Trật Tự, nhưng yêu cầu Trật Tự nhất định phải

đưa Karen tới để thông gia với ta, Trật Tự sẽ đáp ứng sao?"

Chisan nhắc nhở: "Tiểu thư Rachele, bình thường thì khi thông gia là nhà gái

phải gả đi."

"Ta mới không muốn gả đi, trên người ta có hai loại huyết mạch Hoàng Kim và

Hắc Ngân, gả đi, sinh con cho Trật Tự, vậy thì cũng quá thiệt thòi rồi."

Chisan lập tức phụ họa nói: "Đúng vậy đúng vậy, huyết mạch của tên Karen kia

thấp kém như vậy, sao có thể xứng với tiểu thư Rachele tôn quý chúng ta."

"Không thật ra ta cũng muốn sinh con cho hắn, ngươi biết không, ông Chisan, ta

cũng đã đặt sẵn tên cho đứa bé thứ 12 của ta và hắn, tên rất hay, gọi là Bell.

Silva. Ganson.

Ngươi thấy ta đối xử với hắn có tốt không, còn cho thêm họ của hắn vào."

"Thật có lỗi, tiểu thư Rachele, có thể là do ta đã già, nên không hiểu thế giới của

người trẻ tuổi."

"Ha ha ha, chuyện này rất bình thường."

Rachele tiếp tục quan sát Karen qua cái kính viễn vọng tinh vi này.

"A, bản thân hắn thật sự còn dễ nhìn hơn so với ảnh ở trên báo, còn dễ nhìn hơn

quá nhiều, a, ta thích con mèo ở trong ngực của hắn, rất phối hợp với khí chất

của hắn.

Chỉ là con chó kia hơi xấu, đầu trọc lóc, phá mất hình tượng."

Chisan đưa tay mò vào trong hốc mắt của mình,

Hắn móc tròng mắt của mình ra, hà hơi, lại dùng ống tay áo xoa xoa, sau đó gắn

lại trở vào.

Con mắt này có thể cùng nhìn thấy hình ảnh mà Rachele trông thấy từ kính viễn

vọng, cho nên hình ảnh mà Rachele nhìn thấy thì hắn cũng nhìn thấy.

"Con chó kia, không bình thường, hẳn là loại yêu thú mạnh mẽ nào đó hóa hình.

Theo tin tức đáng tin thì lúc quân đoàn Đòn Roi Kỷ Luật tiến công Đại Địa

Thần Giáo, Pháo Ma Tinh của bọn hắn bắn vô cùng chuẩn xác, nhưng lại không

có phát hiện trận pháp thăm dò cỡ lớn phía trên, có nghĩa rằng đối phương có

yêu thú với khả năng thăm dò cực mạnh.

Con chó kia khi nãy vừa chuyển động cơ thể, phương hướng mà nó nhắm đến

chính là hướng mà tiểu đội chúng ta phái ra đang ẩn nấp, cho nên, rất có thể là

con chó kia."

"A, vậy sao, như thế thì trông con chó kia cũng thuận mắt rồi."

"Tiểu thư, nếu vị kia không có mắc lừa, chúng ta cũng không có cơ hội, có thể

trở về sao?"

"Trở về, tại sao phải trở về? Chú Ona, nếu như ta đem sức mạnh của Ngọn

Thương Tội Lỗi ban cho ngươi, ngươi có thể cam đoan có thể đánh chết Karen

hay không."

Hộ vệ Hoàng Kim mở miệng nói: "Dựa theo hệ thống tình báo của liên quân

định vị và phân tích thực lực của hắn, trên điều kiện tiên quyết là có sự cường

hoá của Ngọn Thương Tội Lỗi thì ta có nắm chắc có thể đánh giết hắn.

So sánh với chức vị thì thực lực của hắn là điểm yếu của hắn."

Rachele nghe vậy, không phục nói: "Nếu so sánh với người cùng tuổi thì thực

lực của Karen chúng ta đã rất ghê gớm rồi đấy, chú Ona, không cho phép ngươi

nói xấu Karen."

"Vâng, tiểu thư."

Chisan thấy thế, lập tức nói: "Bên cạnh hắn còn có một đội kỵ binh hộ vệ!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK