Sau đó, dùng ánh mắt rất bình tĩnh nhìn về phía Marvalho, nói:
"Tôi."
Cũng không cần phải giả bộ từ chối, cũng không cần thiết phải giả mù sa mưa
mà bảo mọi người làm theo quá trình mà thảo luận một chút, càng không cần
phải an ủi trấn an ai;
Bởi vì dựa theo bốn điều kiện lúc nãy mà Marvalho đã nói, người có tư cách
phù hợp nhất, chính là mình.
Karen cũng biết rõ, các đội viên trong tiểu đội đều lui lại tập thể, không phải bị
thân phận đội trưởng của mình làm những người khác không dám tranh giành,
càng không phải bọn họ không muốn giành cái quyền hạn này, mà là hoàn toàn
không có lý do mở miệng tranh giành.
Lúc tuyển chọn đại khu, bọn người Bart tận mắt nhìn thấy cường độ đáng sợ
của linh hồn Karen; lúc tuyển chọn cuối cùng, mọi người chứng kiến năng lực
lãnh đạo của Karen và năng lượng linh tính của Karen thừa để áp chế một con
hung thú; Mas rõ ràng đội trưởng có được trình độ trận pháp rất cao.
Đội trưởng của mình, trên thực lực tựa như không hề có nhược điểm, chính ngài
ấy giống như có thể đảm đương công việc của mọi người trong đội.
Thật ra, nếu như không phải cái quyền hạn này, mà là những phần thưởng khác,
mọi người cũng sẽ ngầm thừa nhận cho đội trưởng.
Bởi vì nhường cho người khác bản thân mình cũng sẽ không thoải mái, cho đội
trưởng... trong lòng Mọi người đều dễ chịu.
Muri để ý đến tình huống bên phía của tiểu đội Karen, cũng đều là đội trưởng,
chênh lệch này, thật rất lớn a.
Đối với chuyện này, Muri chỉ có thể cười khổ.
Muri cũng không ghen ghét, bởi vì cậu ta biết rõ, mình dựa vào mối quan hệ
giao thiệp ở đại khu Dinger để xây dựng nên tiểu đội này, cũng tất nhiên lại bởi
vậy mà mất đi uy vọng của một vị đội trưởng khi tự mình thành lập tiểu đội.
Người, không có khả năng không cần nỗ lực mà việc gì cũng đều thuận lợi.
Marvalho nhẹ gật đầu với Karen, trong ánh mắt toát ra vẻ tán dương.
Sự tán thưởng này Karen cũng nhìn thấy, ở trong lòng anh phân tích tâm trạng
của đối phương khi xuất hiện cảm xúc này.
Đối phương đã từng nói, tuổi tác không khác biệt nhiều với mọi người ở đây,
hắn không có lý do nói dối vào lúc đó, dù gì thì hắn cũng là giáo viên, tuổi tác
của giáo viên càng lớn, ngược lại càng có thể làm nổi bật lên khí chất và thân
phận của bản thân.
Cho nên, không phải do hắn tuổi tác lớn, nhưng nhìn lại rất trẻ.
Hussen cực kỳ tôn trọng hắn, nhưng sự tôn trọng này không đến từ chức vị,
cũng không thể nào là bởi vì gia tộc, bởi vì hắn nói hắn không có dòng họ.
Cuối cùng, chỉ còn lại một khả năng, đó chính là... Huyết mạch.
Không phải huyết mạch mang ý nghĩa của gia tộc, mà là thứ được truyền lại từ
nơi khác.
Nếu là vậy cũng có thể hiểu được tại sao đối phương sẽ có xuất hiện tâm trạng
"Khen ngợi" vãn bối.
Hussen đi đến bên cạnh Marvalho, nhỏ giọng nói: "Karen. Silva."
"A, ta sẽ nhớ kỹ."
Husen lại lui trở về, vốn dĩ hôm nay ông ấy sẽ chú người trẻ tuổi tên là Karen
này, bởi vì hôm qua cậu ta không chỉ đánh ngã Levin, hơn nữa còn để Levin chủ
động nói việc này ra.
Lão già kia nếu như không phải thật sự thích người trẻ tuổi này, cũng không có
khả năng làm đến bước này.
Chỉ tiếc, vốn hôm này là sân nhà của mình, có thể ung dung giao lưu trao đổi
với người trẻ tuổi này nhiều hơn, nhưng hiện tại, đã mất đi cơ hội.
Miểu đội Muri kết thúc bỏ phiếu, quy tắc là không được phép tự bỏ phiếu cho
chính mình.
Cuối cùng, Muri lấy số phiếu ưu thế đạt được cơ hội này, nhưng khi cậu ta đi
đến bên cạnh Karen, vẻ mặt vẫn mang theo một chút sự xấu hổ như cũ.
Điều duy nhất mà cậu ta có thể hy vọng lúc này, đó là chờ sau khi kỳ huấn
luyện kết thúc, trong khoảng thời gian trống trước khi khởi hành đến Luân Hồi
Cốc, mời phụ huynh của mỗi người trong đội đến để mở một buổi hội nghĩ giữ
gìn sự đoàn kết.
Trước đây, cậu ta cũng cảm thấy việc này không có vấn đề gì, sinh ra ở trong
gia đình như vậy, cậu ta cũng sớm đã thành thói quen với việc thương nghị và
thỏa hiệp, đồng thời còn muốn nể nang mặt mũi của nhau để đoàn kết.
Nhưng bây giờ, cậu ta cảm nhận được sự thất bại của mình khi nhìn vào Karen,
để cậu ta không muốn tiếp tục đảm nhiệm vị trí đội trưởng này dù chỉ một lần.
"Hãy đưa tay của các ngươi ra."
Karen và Muri nghe theo lệnh, duỗi tay của mình ra.
Hai tay của Marvalho đặt ở trước ngực, rất nhanh, một luồng sáng trong suốt
xuất hiện, môi của hắn bắt đầu nhanh chóng lẩm nhẩm, niệm tụng những lời
nguyện cầu.
Karen không cách nào nghe rõ ràng hắn ta rốt cuộc đang nói cái gì, nguyên
nhân không chỉ vì tốc độ nói, mà là có một luồng năng lượng linh hồn đang
chập chờn, tạo ra sự quấy nhiễu cực lớn.
Nhưng vẫn là có thể nghe được mấy cái từ mấu chốt:
"Marchettini... Vòng Xoay Trật tự... Triệu hồi tư cách..."
Tên Marvalho này, có quan hệ cùng với một trong mười hai Kỵ Sĩ Marchettini
sao?
Karen không biết, mà bây giờ cũng không tiện hỏi thăm.