Nhưng vào lúc này, một con mắt của Thần Lôi Đình vỡ ra, một con Lôi Xà bay
từ bên trong ra.
Dikno: “Lôi xà - Sangikar, Thần thú hộ giáp xếp số một của Lôi Đình Thần
Giáo, không nghĩ tới rằng Thần Lôi Đình vẫn luôn nuôi nó trong tròng mắt của
mình, đúng, ngươi có thể thấy rõ ràng bộ dáng của con Thần thú kia không?”
Dù gì thì dưới ánh sáng quá mức chói mắt của sấm sét, bọn hắn ngồi ở cách xa
rất khó để giữ lại khoảnh khắc này.
“Không có việc gì, ta rất quen thuộc với con Thần thú này, nhắm chặt hai mắt
cũng có thể vẽ ra nó.”
“Ồ?”
Alfred lấy gói thuốc lá ra từ trong túi, rút ra một điều thuốc cắn vào trong miệng
rồi sau đó để lộ cái nhãn thuốc ra cho Dikno thấy.
Đặc sản nổi tiếng nhất của Lôi Đình Thần Giáo chính là thuốc là Lôi Đình, hình
được in trên gói thuốc lá chính là Thần thú hộ giáo số một Sangikar.
Dikno giật mình: “Thì ra là như vậy.”
“Ha ha.” Alfred châm thuốc, hắn luôn có thói quen mang theo thuốc lá và bật
lửa trên người như thiếu gia, “Cho nên ngươi đoán xem vì sao Sigurman chọn
Thần Lôi Đình để quyết đấu? Bởi vì, thiếu gia thật sự không quen với hai vị
Chủ Thần khác.”
“Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ nói bởi vì thiếu gia cảm thấy hút thuốc lá có hại
cho sức khỏe.”
Alfred tán thán nói: “Rất tốt, ngươi nâng mức độ lập ý của bức tranh vẽ tường
này lên một tầm cao mới.”
Lôi Xà xuất hiện, tạo thành một hàng rào ngăn cản nắm đấm của Sigurman.
Mà Thần Lôi Đình cũng đang thử hoà tan Thương Cực Địa cắm trong Thần thể
của mình.
Cán cân thắng bại của cuộc quyết đấu đang được kéo về.
Karen: “Sigurman, đưa sức mạnh của ngươi cho ta đi.”
“Thần vĩ đại, ta chưa thể nghe rõ ràng Thần chỉ của ngài.”
Thật ra là nghe rõ, nhưng không muốn.
Đầu tiên thì Thần Lôi Đình vận dụng là Thần thú hỗ trợ, Sigurman làm sao lại
có thể dùng Thần Trật Tự đời tiếp theo theo cách giống như thế?
Tiếp theo thì Sigurman lo lắng Karen gặp nguy hiểm, Tiranus chỉ là để cho
mình dẫn theo Tân Thần để cảm nhận cuộc chiến, nếu như mình khinh thường
để cho Tân Thần chết đi ở chỗ này, như vậy thì có lẽ Tiranus sẽ nổi giận mà
ngưng tụ ra bản thể để trấn áp mình thêm một lần trước lúc tiêu vong.
“Đây là trận chiến cuối cùng của ngươi, ta không hy vọng ngươi thua, tới đi.”
Sigurman do dự một chút, cuối cùng vẫn đáp lại nói:
“Cẩn tuân Thần chỉ.”
Lập tức ở trong mắt phải của Karen nổi lên bóng dáng của Karen.
Đại tế tự vốn còn rất bình tĩnh ngồi ở chỗ đó thưởng thức các chiến hữu diễn
xuất bỗng nhiên đứng người lên, làm cho Mobiteng và một đám hộ vệ ở bên
cạnh giật mình.
Đại tế tự: “Sigurman, ngươi điên rồi sao!”
Mắt phải của Sigurman cũng nổ tung như Thần Lôi Đình lúc trước.
Sức mạnh thuộc tính băng đều được truyền vào trong ý thức linh hồn của Karen,
nói cách khác thì Karen bây giờ có tư cách dẫn dắt và điều khiển nguồn sức
mạnh này.
Karen mở tay ra, một thanh Thương Cực Địa xuất hiện ở lòng bàn tay, ngay sau
đó, một dòng sông băng vòng qua trên không trung kéo Karen bay về phía
trước.
Thật ra thì Karen vẫn không thể nào hiểu được phương thức chiến đấu của
Sigurman, nhưng không hiểu thì cũng không ảnh hưởng đến việc anh bắt chước
một chút về mặt hình thức, giống như không hiểu được hàm nghĩa của công
thức là cái gì thì cũng không ảnh hưởng đến việc áp dụng công thức khi giải đề.
Có lẽ ngay cả Dis khi trao cho Karen truyền thừa huyết mạch gia tộc cũng
không ngờ tới, lại có một ngày cháu của mình sẽ thi triển đặc tính truyền thừa
gia tộc trong trường hợp cấp bậc Chủ Thần này.
Karen đi tới trước mặt Lôi Xà, trường thương trong tay cũng đâm vào trong đầu
của nó.
“Oanh!”
Một chiêu mô phỏng theo này đạt được hiệu quả rất trọn vẹn.
Lôi Xà bắt đầu tan vỡ, sấm sét đáng sợ tràn ra ngoài, sau khi ý thức linh hồn
Karen trải qua vô số đợt bóp méo và xé rách thì cũng tách rời liên hệ với
Sigurman.
“Phốc!”
Karen đứng bên cạnh xe lăn mở mắt ra, cúi người, miệng há to hộc máu, đồng
thời, từ chỗ tai mắt mũi cũng đều có màu tươi ánh vàng chảy ra.
Nhờ vào cơn nghiện đói nên ý thức Karen cuối cùng vẫn trở về cơ thể, nhưng
tình huống cuối cùng cũng vẫn vô cùng nguy hiểm.
Chỉ cần Thần Lôi Đình hơi chú ý Karen một chút, hoặc là chủ động tiến hành
trả thù, như vậy thì hắn rất có khả năng bóp chết Thần Trật Tự đời tiếp theo.
Đại tế tự nắm đấm nắm chặt, nhìn chằm chặp Karen:
“Ngươi điên rồi sao!”
Karen hồi đáp: “Ta chỉ là muốn trải nghiệm chân thật hơn một chút.”
“Ngươi có biết rằng bây giờ ngươi cũng không thể chết, ít nhất là bây giờ còn
không đến thời điểm để ngươi đi chết!”
“Đại tế tự, bây giờ ngài thật giống như tên hầu nam của ta.”
“Ta là đang nghiêm chỉnh cảnh cáo ngươi, đừng ỷ vào...”
“Hắn là thư ký của ta, bạn tốt của ta, đồng đội của ta, là người thân thiết nhất tín
nhiệm nhất và hiểu ta nhất trên đời này, hắn là neo điểm trên con đường tín
ngưỡng của ta.”
“…lần sau nói trước với ta một tiếng, ta sẽ chuẩn bị sẵn sàng tiếp ứng ngươi,
giảm thấp nguy cơ.”
Trong hai kỷ nguyên có thể có hai Tiranus, cũng có thể có hai Alfred, ngươi có
thể trấn an một người thì cũng tự nhiên có thể trấn an một người khác.
Karen phát hiện ra cái quy luật này.
Đương nhiên, Karen không biết rằng cấp trên cũ của anh là Người Cầm Roi,
không chỉ đã phát hiện ra cái quy luật này mà lại đã sớm vận dụng vào trong
thực tế.
Đã mất đi Lôi Xà che chở, nắm đấm của Sigurman đánh trúng vào Thần Lôi
Đình, một đấm này, trực tiếp đập nát một nửa phần đầu của Thần Lôi Đình.
Thần Lôi Đình ngã xuống, nhưng còn rất lâu mới chết được.
Nhưng ít nhất thì Sigurman đã thắng trong cuộc quyết đấu này.
Một tay Sigurman bắt lấy Thương Cực Địa, trong lòng bàn tay cháy lên ngọn
lửa rồi lan theo trường thương mà cháy đến trên người của Thần Lôi Đình, đã
đến lúc hắn muốn cùng chết với Thần Lôi Đình.
Điều khiến Leftina và Milogar không thể nào hiểu được chính là vốn đã biết
trước kết cục vậy vì sao còn phải vẽ vời thêm chuyện.
Trong lúc thiêu đốt Sigurman còn dùng một cái tay khác đánh lên trên ngực của
mình, phát ra tiếng vang trầm muộn:
“Ta, Kỵ Sĩ Băng Sigurman, thề hiệu trung với Thần Trật Tự vĩ đại!”
Đây xem như là lần hành lễ cuối cùng trước khi Kỵ Sĩ ngã xuống, không có gì
khác biệt với những tín đồ bình thường khi cầu nguyện lần cuối cùng.
Nhưng chỉ có những người trong cuộc tương quan mới rõ ràng ý nghĩa thật sự
của hành động lần này.
Đây là Sigurman đang thừa nhận lựa chọn của “Chủ”, đồng thời, tuyên thệ hiệu
trung với người nối nghiệp của chủ.
Karen còn đang quỳ rạp trên đất ho ra máu, yên lặng đưa tay đặt lên lồng ngực
của mình, thoạt nhìn giống như đang bị cơn đau hành hạ nhưng thật ra cũng là
đang tiến hành đáp lễ.
Thần Lôi Đình còn đang giãy dụa, nhưng sự giãy dụa của hắn vào lúc này đã đã
mất đi ý nghĩa, Sigurman cùng kéo hắn chết đi trong ngọn lửa.
Mà lựa chọn cuối cùng của Thần Lôi Đình cũng giống như hai vị Thần Sinh
Mệnh trước kia, hắn tiến hành truyền thừa lại Thần cách của mình, nhưng điểm
khác với Chủ Thần Sinh Mệnh đó là Sinh Mệnh Thần Giáo lúc ấy đã tiêu vong,
mà Lôi Đình Thần Giáo vẫn còn, đồng thời còn rất khoẻ mạnh, nhưng lại mơ
mơ hồ hồ không biết vì sao lại cảm giác được tin tức trọng đại rằng Chủ Thần
nhà mình chết đi.
Trong làn sóng Chủ Thần trở về thì đã trực tiếp đứng ở thế thua.
Mà nguyên nhân của Thần Lôi Đình trở thành kẻ thua đầu tiên trong ba vị Chủ
Thần này lại là vì nhãn hiệu thuốc lá xa xỉ được tạo ra để kiếm tiền trong kỷ
nguyên này.
Vào thời khắc cuối cùng Sigurman lấy Thần cách của mình ra, nói: “Tiranus,
ngươi nói đúng, đây thật sự là một người trẻ tuổi không tệ, nể mặt của người
nên để Thần cách của ta ban cho hắn đi.”
Đại tế tự nghe nói như thế, da mặt không tự giác mà giật giật;
Hư ảnh của Thập Tự Giá trên bầu trời cũng giống như bỗng nhiên trở nên
ngưng thật một chút, xem ra, là hơi có chút không nhịn được mà muốn ra tay
với Sigurman một trận trước lúc hắn chết.
Ngươi đưa Thần cách của ngươi cho hắn, rồi đến lúc chủ xuống thì Thần cách
của chủ để lại cho ai?
Đại tế tự hít sâu một hơi, trả lời: “Trục xuất nó.”
“Được rồi.”
Sigurman có vẻ cũng không nghĩ đề nghị này sẽ thật sự được chấp thuận, lựa
chọn trục xuất Thần cách của mình, sau đó, cùng chết với Thần Lôi Đình trong
Thần hoả.
Tất cả thần quan Trật Tự ở trong cơ sở hậu cần cũng bắt đầu hành lễ ai điếu.
Sau đó, Đại tế tự thúc giục nói:
“Được rồi, các ngươi cũng nhanh lên một chút, kết thúc đi.”