Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Thi thể?"

Karen cảm thấy rất ngoài ý muốn, anh vốn cho là dựa theo quá trình bình

thường, đội trưởng chắc là lấy được một bản bút ký hoặc là bảo vật, không nghĩ

tới, lại là một bộ thi thể.

"Đúng vậy, thi thể, một bộ thi thể trung niên, mặc trên người một bộ thần bào

bình thường, là loại không có dấu hiệu của Giáo huy. Ta kéo ông ta ra khỏi khe

hở, thứ để cho ta cảm thấy rất bất ngờ chính là, từ những chi tiết trên người ta

có thể thấy được rằng ông ta đã chết rất nhiều năm, nhưng thi thể của ông ta, lại

hoàn toàn không có dấu hiệu phân hủy, tất cả, đều giống như lúc còn sống,

giống như ông ta có thể mở mắt ra và nói chuyện với ta bất cứ lúc nào vậy.

Sau đó chính là, ta ngửi được mùi thơm trên người ông ta."

"Mùi thơm?"

"Đúng vậy, mùi thơm, nếu không phải là bởi vì ta đã đói đến mức không chịu

được mới phát hiện ra ông ta thơm, ta cũng không phải đang làm nền cho hành

vi tiếp theo của mình, bởi vì lúc ấy ta còn cẩn thận xác nhận qua một lần, mùi

thơm, đúng là truyền ra từ trên người ông ta, một hương thơm thật sự có tồn tại.

Sau đó... Ta ăn ông ta.

Có cảm thấy buồn nôn sao?"

Karen lắc đầu, nói: "Không chỉ không cảm thấy buồn nôn, ngược lại cảm thấy

có chút đương nhiên."

"Lúc ta đang ăn, những con côn trùng kia trong cơ thể ta cũng đang ăn, ngay cả

xương cốt ta cũng gặm ăn, xương cốt của ông ta rất mềm, mỗi một chỗ đều rất

mềm, cắn vào giống như là đang ăn món sườn vậy.

Cứ như vậy, ta dựa vào việc ăn ông ta, chống được vài ngày, mãi cho đến khi

bọn côn trùng này tựa như đã sinh trưởng tới mức độ nhất định, chủ động rời

khỏi cơ thể của ta.

Cái loại cảm giác này đến bây giờ ta vẫn còn nhớ, bọn chúng từ bò ra từ trên

người của ta giống như là đang dọn nhà vậy, mà trong lòng của ta lúc đó lại cảm

giác cảm ơn đối với bọn chúng.

Cám ơn trời đất, bọn chúng không phải loại côn trùng ký sinh hoàn toàn kia,

bọn chúng chỉ xem cơ thể của ta như một cái giường tạm.

Giá trị dinh dưỡng của bộ thi thể kia rất cao, ông ta không chỉ đưa cho đám côn

trùng kia dinh dưỡng cần thiết để sinh trưởng, mà còn cho ta thể lực để khôi

phục và thời gian để trị thương.

Với lại, ta có thể cảm nhận được rõ ràng rằng bởi vì ăn ông ta, cho nên năng

lượng linh tính trong người ta mới dồi dào như vậy.

Chờ đến khi cảm thấy vết thương đã tốt hơn, cũng là bởi vì ngay cả mảnh

xương vụn đều bị ta gặm xong, ta chỉ có thể lựa chọn đánh cược một lần, lặn

xuống nước rời khỏi cái hang động này, dựa vào năng lượng linh tính được tăng

lên, vượt qua nguy hiểm rất lớn, rốt cục ta cũng thành công nổi lên mặt nước.

Ta cũng rất may mắn khi lúc nổi trên mặt nước, ta gặp một chiếc thuyền đánh

cá, bọn họ vớt ta lên, còn đưa ta về Wien.

Sau khi lên bờ ta mới biết được, tiểu đội kia của ta, đội trưởng và những đội

viên khác toàn bộ đều đã gặp nạn, chỉ còn lại một mình ta còn sống trở về."

"Cho nên, sự thay đổi đã xuất hiện từ lúc nào?" Karen hỏi.

Anh tin tưởng, đội trưởng bởi vì ăn bộ thi thể kia, chắc chắn ảnh hưởng sau đó,

cũng chính là "nó" mà đội trưởng vẫn đang đối mặt.

"Trong khoảng thời gian một tháng sau khi lên bờ, ta không có đến giáo hội làm

việc, giáo hội cũng không có tới quấy rầy ta, ta chỉ ở trong nhà mà yên tĩnh chờ

đợi, cái chết của đội trưởng và đồng đội chết cũng không khiến ta trở nên tiêu

cực, lúc ấy ta chỉ là muốn nghỉ ngơi một khoảng thời gian thật tốt, sau đó có thể

tiếp tục quay lại công việc của giáo hội, có thể lại xin gia nhập vào một tiểu đội

Đòn Roi Kỷ Luật khác.

Nhưng mà, trong thời gian một tháng đó, lúc mỗi đêm ta ngủ đều nằm mơ, ta

mơ đến người bị ta ăn hết kia, xuất hiện ở trong mộng của ta.

Lúc ông ấy nói chuyện với ta, càng không ngừng tuyên dương Giáo nghĩa Ánh

Sáng cho ta nghe.

Nội tâm của ta không có bị ông ta ảnh hưởng, nhưng cơ thể của ta, lại dần dần

phát sinh thay đổi mà ta không thể khống chế, trong cơ thể của ta, vậy mà bắt

đầu có năng lượng Ánh Sáng di chuyển.

Buồn cười sao,

Điều kiện tiên quyết là trong lòng ta vẫn tín ngưỡng Trật Tự,

Cơ thể của ta, lại tràn đầy năng lượng Ánh Sáng.

Ta biết,

Ta,

Bị ô uế."

Karen liếm môi một cái, đội trưởng bị Ánh Sáng làm ô uế.

Ánh Sáng và sự ô uế, tựa như rất khó để liên tưởng đến cùng một chỗ, nhưng

tình huống phát sinh trên người của đội trưởng quả thật là như vậy, điều kiện

tiên quyết là trong lòng của đội trưởng vẫn như lúc đầu là tín đồ của Thần Trật

Tự, nhưng lại có được năng lượng Ánh Sáng.

Đây chính là sự ô uế, Ánh Sáng đã cải tạo lại cơ thể của đội trưởng.

Giống như Pall đã từng nói qua một câu: Sự phân chia giữa thần quan và dị ma

thật ra cũng không rõ ràng đến vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK