người dẫn dắt và giáo dục, trong lúc anh bệnh, em rời nhà nhậm chức, chờ sau
khi chúng ta trở về, phát hiện con trai mình đã trưởng thành, mặc dù sẽ còn
nghịch ngợm liều lĩnh, nhưng thực chất ở trong thì nó đã rất chín chắn."
Eisen: Người làm mẹ như em không tham dự, nhưng người làm cha như anh
vẫn luôn lấy thân phận Memphis mà đi cùng với con trai.
Do dự một chút, Eisen vẫn an ủi: "Suy nghĩ theo phương diện tốt, có lẽ nếu
chúng ta kèm cặp và giáo dục nó, con trai sẽ không trở nên tốt hơn."
Kaixi sửng sốt một chút, nhìn xem chồng của mình: "Cám ơn anh đã an ủi, nếu
như đây được tính là lời an ủi."
"Xẹt!"
Lucie ngồi ở bên cạnh châm một điếu thuốc, không tham dự vào cuộc thảo luận,
thật sự là cô cũng đã chán rồi, mỗi lần "Ngừng việc nghỉ ngơi", anh và chị dâu
đều ngồi nói chuyện về con trai, làm cho cô cũng bắt đầu nhớ con gái của mình.
Kaixi mở miệng nói: "Anh nói xem, nếu như cuối cùng con của chúng ta không
thành đôi với con gái nhà người ta, có phải sẽ rất mất mặt hay không?"
"Em thấy mất mặt à?"
"Ý của em là, con của chúng ta."
"Sẽ không, đây chính là thanh xuân, trải nghiệm, cảm nhận, đó là những kỷ
niệm tốt đẹp, ưu thế của thanh xuân cho phép nó không cần phải để ý đến
những kết quả này."
"Lời này, có chút quen tai, lúc trước khi anh và em được giới thiệu để gặp mặt
làm quen, có phải anh đã nói với em những lời tương tự không?"
"Không có."
Lucie lập tức nói bổ sung: "Có, bởi vì đây là những câu ghi lại trong bút ký của
chị cả, anh ấy học thuộc, sau đó nói với chị."
Chị cả mà Lucie nói tới, là mẹ của Karen.
Kaixi hỏi: "Năm đó trước lúc chị cả xảy ra chuyện, cũng từng có thích người
nào sao?"
Lucie nhún vai: "Khi đó em còn nhỏ, em cũng không biết, nhưng xem xét từ nội
dung của nhật ký, chắc là có, khi đó Eisen lớn hơn, chị cả có dẫn theo anh ấy đi
chơi, anh ấy chắc chắn biết."
Eisen nói: "Chỉ cả có người thích, trước lúc xảy ra chuyện, bọn họ cũng đã xác
định quan hệ."
Kaixi nói: "Thật đáng tiếc, ta biết chị cả là thiên tài thật sự của gia đình, nếu
như chị ấy không xảy ra việc gì mà nói, con của chị ấy chắc chắn cũng sẽ vô
cùng ưu tú, vậy thì Richard của chúng ta, sẽ có thể có một người anh để dìu
dắt."
"Ừm."
Eisen thầm lên tiếng trong lòng: Quả thật vô cùng ưu tú, lúc chúng ta gặp nó
còn phải hành lễ, mặt khác, Richard sớm đã bị nó dìu dắt.
Kaixi cười nói: "Cho nên, khi đó anh nói với ta cái câu thanh xuân không cần để
ý kết quả gì đó này, thật ra trong lòng anh đã nghĩ muốn để em sinh con cho anh
phải không?"
"Ừm, đúng thế." Eisen nhẹ gật đầu, "cái tên Richard này, vốn là khi còn bé lúc
chị cả và anh đùa giỡn với nhau thì chị ấy đã đặt giúp tên cho con trai của anh,
chị ấy còn đặt tên cho con gái nữa, đáng tiếc, chúng ta không thể sinh ra đứa thứ
hai."
Lucie trêu chọc nói: "Vậy hai người vào lều ngủ một giấc đi, ban đêm chả nhẽ
toàn nghiên cứu trận pháp quân sự sao?"
Eisen hỏi ngược lại: "Chứ còn gì nữa sao?"
"A." Lucie phun ra một vòng thuốc, "Nếu em và Duck có thể ở chung lều trong
doanh trại, em đã sớm tạo ra thêm đứa em trai hoặc em gái cho Lucia rồi."
Eisen bị bệnh lâu nên cũng có kinh nghiệm, nhìn xem em gái mình, nhắc nhở:
"Em phải chú ý đến áp lực tinh thần bây giờ của mình đấy.”
"Em không sao." Lucie lắc đầu, "Trận pháp sư ở cùng lều với em kìa, cô ta
giống như một người vô ưu vô lo vậy, mỗi ngày còn có thể ngân nga điệu khúc
rồi tự khiêu vũ, em cũng không thể kém hơn cô ta."
Eisen nói: "Người ta là xuất thân từ trong Không Gian Khai Thác, không kể đến
trình độ nghiệp vụ, chỉ nói đến tố chất tâm lý thì chúng ta vốn thua kém người
ta nhiều lắm."
"Em biết, nhưng mà, em cảm thấy tố chất tâm lý của anh rất cứng cỏi, không
nhìn ra anh có áp lực gì cả, ngược lại sau khi tới đây thì trở nên càng ngày càng
sáng sủa, thật sự giống như con người của anh trong quá khứ đã trở về, đúng
không, chị dâu, lúc trước vì thế chị mới để ý đến anh ấy, đúng không?"
Kaixi gật đầu: "Đúng là vậy. Nhưng mà chị càng thấy tò mò hơn, lúc trước sao
Eisen lại để ý đến chị."
Lucie nói: "Chắc vừa thấy mặt là thích nhỉ?"
Eisen đáp lại nói: "Em cho rằng ai cũng giống em sao, vừa gặp mặt là thích,
không phải là người đó cũng không gả, nổi cáu với cha mẹ rồi tuyệt thực?"
Lucie và chồng của mình là Duck, thật sự sau khi tiếp xúc với nhau khi hợp tác
trong một nhiệm vụ rồi thích nhau, lúc ấy Deron không đồng ý, nhưng không
chịu nổi con gái của mình một lòng kiên trì.
Cho nên trong rất nhiều năm trước đây, Duck chân trước vừa xưng hô cấp trên
của mình là ngài, chân sau vợ mình đến thăm hoặc là đưa cơm cho mình thì cấp
trên của mình lại phải cung kính gọi vợ mình là ngài.
Kaixi hỏi: "Vậy thì vì sao?"
Eisen khoát tay áo: "Nào có nhiều cái vì sao như vậy, cảm thấy không tệ, vậy thì
ở cùng nhau đi."
Dẫn dắt lâu như vậy, kết quả lại là một câu trả lời như thế, Kaixi chắc chắn là
không hài lòng:
"Chỉ đơn giản như vậy?"
"Đúng rồi, nào cần gì phải phức tạp?" Giọng nói của Neo truyền đến từ sau lưng
ba người, ba người lập tức xoay người, hành lễ với Neo, Neo mặc đồ ngủ khoát
tay áo, vừa ngáp một cái vừa ngồi xuống, tiếp tục nói, "Trong cuộc đời, gặp
được một người thích hợp, vậy là được rồi.
Trong tương lai, ngươi có thể sẽ gặp được tốt hơn, cũng có thể sẽ gặp được
người càng tệ hơn, nhưng những điều đó đều không quan trọng, giống như một
mã cổ phiếu mà ngươi không đầu tư, về sau nó có tăng giá hay giảm giá đều
không liên quan gì đến ngươi, ngươi cũng hoàn toàn có thể không cần để ý đến.
Mặc dù đời người rất dài, nhưng tỷ trọng của tình yêu thật ra chỉ chiếm một tỉ lệ
rất rất nhỏ, bằng không thì nhân loại lại phát minh ra những thứ như thơ văn, ca
kịch, hội họa để làm gì?
Không phải là vì yêu đến nỗi phiền chán, dù sao cũng phải tạo ra một vài sở
thích khác."