Tự trên người rồi ra ngoài thám hiểm chứ."
"Xe của cậu đã được cải tiến xong, hiện tại đang dừng trong bãi đỗ xe của cao
ốc giáo vụ, ta sợ nó quá nổi bật nên không lái tới đây."
Tay Karen móc từ trong túi ra thẻ ngân hàng nặc danh của chợ đen: "A, bỗng
nhiên trong túi có bỏ theo một tấm thẻ, xem ra là lần trước lúc giặt quần áo
không móc đồ ra hết."
Neo đưa tay cầm lấy tấm thẻ, hỏi: "Có đủ ba mươi lăm nghìn không?"
"Chỉ nhiều hơn chứ không ít."
Neo nhẹ gật đầu, rất là tín nhiệm nói: "Vậy nghĩa là vừa đủ ba mươi lăm nghìn."
Chiếc xe thể thao lái vào nội thành thành phố Tang Phổ, rất nhanh đã đến cao ốc
giáo vụ, Neo tò mò hỏi: "Bên cạnh cậu có thợ rèn à?"
"Ta cảm thấy hình dung thành Phù văn sư thì thích hợp hơn."
"Là vị chó kia?"
"Còn có con mèo trong nhà."
"Vậy thì cậu phát tài." Neo hâm mộ nói, "Đây quả thực là mèo chiêu tài và chó
chiêu tài đấy.
"Phải dựa theo tâm trạng của bọn nó, ta sẽ không bắt buộc bọn chúng."
"Nói trước để đề phòng ta đấy à?"
"Không có."
"Không sao cả, hôm nào ta mua chút cà phê rồi đi tìm một chút poster của Nữ
Thần Mills đến cửa thăm hỏi đám thú cưng của cậu."
"Ngài quá đáng đến như vậy luôn à?"
"Cái gì gọi là quá đáng, con người của ta không có sở thích gì đặc biệt, chỉ có
một trái tim nhân ái, yêu thương động vật."
Thật ra lúc trước Pall và Kevin rõ ràng là do giới hạn thực lực của mình, rất
nhiều thủ đoạn và năng lực không cách nào sử dụng ra, giống như là một người
phụ nữ cho dù có kỹ thuật tốt nhưng nếu không dùng đậu nành cũng không ướp
ra được loại tương Wien ngon nhất vậy.
Hiện tại sau khi Kevin được mình giải tầng phong ấn thứ 2, sau khi cả hai cùng
hợp tác, quả thật có thể làm được một số việc lúc trước không thể nào làm được.
Giống như lời mà Neo nói, nếu như chó và mèo trong nhà có thể làm Phù văn
sư nhận thêm một chút công việc... Không nói tới những thứ khác, ít nhất Pall
có thể uống loại hạt cà phê đắt tiền kia đến nỗi căng cả bụng.
Đến cao ốc giáo vụ, sau khi đậu xe xong, Neo mở ra cốp xe đằng sau, lấy ra
mấy cái mặt nạ đưa cho mấy người bước xuống từ trên xe tang ở phía sau:
"Đều mang theo người, che giấu tung tích."
Lập tức, mọi người dưới sự dẫn dắt của Neo đi vào trong cao ốc giáo vụ, theo lý
thuyết, thủ tục bình thường khi sử dụng trận pháp dịch chuyển của giáo hội thì
cần phải tiến hành đăng ký bằng tên thật, nhưng Neo lấy ra một phần văn kiện,
để cả đám người bỏ qua quá trình đăng ký này.
Vé sử dụng trận pháp dịch chuyển cũng đã sớm lấy, sau khi lấy vé thì mọi người
bước vào trong vòng tròn trận pháp mà chờ đợi trận pháp khởi động.
"Không đăng ký à?" Ventura nhận ra có chút muộn màng.
Neo vừa thả lỏng cổ tay vừa nói: "Chính ta tự cho mình một phần công hàm
thực hiện nhiệm vụ bí mật, tương đương với việc ta tự điều động chính ta đi
chấp hành nhiệm vụ bí mật, cho nên không cần phải đăng ký.
Bao gồm cả vé sử dụng trận pháp lần này của chúng ta, về sau cũng là có thể
dùng trong nhiệm vụ khác, ha ha."
Đây là dùng điều kiện công, đi làm việc tư của bản thân.
Karen cười nói: "Trên phương diện dùng quyền chuộc lợi cá nhân thì chủ nhiệm
ngài nghiên cứu thật triệt để đấy nhỉ."
"A, ta đang dùng chính bản thân mình để thử nghiệm, trước tiên sẽ thăm dò
những lỗ hổng này một cách rõ ràng, sau này lúc ta thăng chức thì mới có thể
ngăn chặn những lỗ thủng này được chứ."
"Ngài nói nghe rất có lý."
Trận pháp dịch chuyển khởi động, ánh sáng trắng bao phủ lên tất cả mọi người.
Sau khi trung chuyển qua Morgan, cả đám lại dùng trận pháp dịch chuyển để đi
tới Maisilla.
Bước ra ngoài cửa lớn của khu trận pháp, ở bên ngoài, đã nhìn thấy người dẫn
đường đến đón.
Đó là một cái ông lão, râu tóc bạc trắng, lưng có chút còng, bên người còn có
một cô bé, khoảng chừng bảy tám tuổi, rất là ngây thơ đáng yêu.
Nhưng lúc đi ngang qua, Neo nhỏ giọng nói với Karen: "Cô bé đó tối thiểu ba
mươi, là một người lùn."
"Sao ngài nhìn ra được?"
"Ta có thể cảm giác được sức sống bên trong máu tươi của cô ta, đây cũng
không phải là mùi vị của trẻ con, đừng hiểu lầm, ta cũng chưa từng uống máu
của trẻ con, không, là ngoại trừ chiến đấu ra thì cũng không có thói quen uống
máu."
"Lần quét rác trước kia..."
"Lần đó là ngoài ý muốn, đều do Bernie."
"Khách quý đường xa mà đến, ta chính là Marri, đây là cháu gái của ta."
"Cảm tạ vĩ đại... Khục, cảm tạ vận mệnh, có thể để cho chúng ta có thể nhận
được sự hỗ trợ của các vị, ta tin tưởng trên hành trình sau này, chúng ta sẽ nhận
được sự chỉ dẫn rõ ràng."
"Đương nhiên, tạ Thần Hoang Mạc ở trên cao, chúng ta tất nhiên có thể có một
hành trình vui vẻ!"
Đám người ngồi lên xe của Marri, sau khi chạy ra khỏi thành trấn mà đi vào khu
vực sa mạc, Marri ra hiệu đám người xuống xe, sau đó cầm một cây pháp
trượng vung vẩy về phía trước, một chiếc thuyền xuất hiện từ bên dưới những
hạt cát.
Thật đúng là giống như là một chiếc thuyền, nhưng nó cũng không có buồm,
nguồn năng lượng để nó duy chuyển dựa vào ma tinh thạch.
Neo cảm khái nói: "A, đây quả thật là một cái máy đốt phiếu điểm."
Thuyền cát rất giống với khi ngồi xe buýt, đám người ngồi sau khi ngồi lên,
thuyền cát bắt đầu chạy, tốc độ rất nhanh, nhưng cát vàng văng tứ phía trực tiếp
bao trùm toàn bộ cửa sổ, may là còn có một cái đèn dầu, bảo đảm ánh sáng bên
trong thuyền.
"Xin mọi người hãy thông cảm, vì tiết kiệm nguồn năng lượng, cho nên bây giờ
chúng ta chỉ có thể đốt đèn dầu hoả."
Cảnh này để Karen có chút dở khóc dở cười, ngươi cũng dùng ma tinh thạch
làm nguyên liệu cho thuyền, cung cấp một chút năng lượng để mở cái đèn điện
hoặc là khắc thêm một cái trận pháp phát sáng là được, nào cần phải vừa vung
tay quá trán vừa tiết kiệm như vậy?
Nhưng rất nhanh, Karen đã phát hiện có điều không đúng, lúc đang hô hấp, anh
rõ ràng phát giác được có một chút cảm giác khó chịu và bài xích, điều này có
nghĩa rằng trong không khí có tràn ngập loại vật chất giống như ô uế.
"Mọi người cần ăn một chút gì không, ta có mang theo rất nhiều đặc sản ở vùng
này, mọi người có thể nếm thử."
"Không cần." Neo trực tiếp từ chối, "Chúng ta có đồ mang theo, đồ ăn của các
ngươi có thể cất vào trước đi."
Những người đang ngồi ở đây ngoại trừ Karen thì Neo, Philomena, Alfred,
Ventura và Muri đều mở ba lô của mình bắt đầu lấy đồ ăn ra.