không ai để ý, vừa lúc để hai người Karen và Neo có thể dùng phương thức kiêu
ngạo nhất mà tiến vào nơi này không một tiếng động.
Lúc này phía dưới dinh thự, còn có hai người không có ra ngoài, một là Canry,
hắn vào thời khắc cuối cùng dựa vào một món Thánh khí trên người mà tỉnh
táo, hắn biết được chuyện gì đang xảy ra trước mắt, trên mặt lúc này chảy đầy
nước mắt, nhưng hắn không chút do dự, chuyện thứ nhất sau khi tỉnh dậy đó là
giải trừ phong ấn vốn có trên người Thiên sứ. Vì thế, thân thể của hắn bắt đầu bị
phong ấn phản phệ, run rẩy dữ dội:
"Thiên sứ, chúng ta không cách nào trợ giúp ngài về nhà, hiện tại ta cho ngài tự
do, mời ngài tiếp nhận sự chỉ dẫn của chủ ta, tự lên đường về nhà đi!"
Người thứ hai không có bước ra đó là Miliwen, ngài Thần tử đã mất phương
hướng nhận được sự che chở từ truyền thừa của mình, cũng giống như là mấy vị
đứng sừng sừng trong không gian linh hồn của Karen vậy, là Thần tử, trong thế
giới tinh thần của cô ta cũng có Thần Norge tồn tại.
Là sức mạnh của Thần Norge, để Miliwen thanh tỉnh, chuyện thứ nhất mà cô ta
làm sau khi tỉnh táo, đó là lòng bàn tay ngưng tụ ra một tia sét màu vàng, trực
tiếp đập vào trên lưng Canry.
Canry có nằm mơ cũng không ngờ đến mình vậy mà bị người phe mình đánh
lén vào lúc này, hắn kinh ngạc quay đầu lại, trông thấy ánh mắt Miliwen tỉnh
táo, nghi ngờ nói:
"Ngài… vì cái gì?"
"Tín ngưỡng của ta, là chủ chân chính của ta."
Miliwen không có giải thích thêm, hiệu quả thuật pháp tăng cường, Canry vừa
mới nóng lòng mở ra phong ấn vốn bản thân bị trọng thương, giờ khắc này cuối
cùng không chịu được, ngực bị xé toạc một mảnh lớn, cơ thể ngã xuống.
Lập tức, Miliwen nhìn về phía thiên sứ ngồi dậy từ trong quan tài đá sau khi
được giải phong ấn:
"Ngươi là Thiên sứ đến từ Thiên Đường, ta lấy danh nghĩa người thừa kế Thần
Norge mệnh lệnh cho ngươi, không được tiến về Biển Vực Thẳm, mà là theo
giúp ta đi tìm Thiên Đường thất lạc!"
Thiên sứ quay đầu nhìn về phía Miliwen, sau lưng Miliwen, xuất hiện hình ảnh
của Thần Norge, cô tin tưởng, một cái bóng mờ này đủ để ảnh hưởng đến tư
duy của Thiên sứ.
Nhưng thiên sứ cũng không kích động... Bởi vì Thiên Mị mặc dù có địa vị
ngang bằng với Thủy tổ Ellen trong không gian linh hồn của Karen, nhưng cũng
là kẻ đã từng trải việc đời, hư ảnh của một Thần chi nhánh xuất hiện xác thực có
thể cho nó áp lực cực lớn, nhưng cũng không có cách nào trực tiếp áp chế thuần
phục nó.
Trong lòng nó thậm chí còn có một âm thanh vang lên: Chỉ thế thôi à?
Mặt khác chính là đến Biển Vực Thẳm đi làm người kéo thuyền khổ lao, đi tìm
Thiên Đường thất lạc thì chẳng phải là làm trâu ngựa sao!
Thiên Mị vốn có khát vọng rất cao đối với sự tự do, đã trở nên cực kì thực tế,
thế giới bên ngoài không phải muốn mình làm nô lệ thì bắt mình đi làm gia súc,
vẫn là khoảng thời gian đi theo Karen mới có thể sống tốt hơn một chút!
Nó đã vô số lần khiển trách và thức tỉnh bản thân, mình lúc trước vì sao lại sinh
ra ý niệm ngu xuẩn và ngây thơ như vậy, thật sự là ăn nhầm phải tương thiu nên
đầu óc mới mê muội!
...
Trong phòng chỉ huy, Alfred ra lệnh: "Được rồi, toàn quân nhanh chóng rút
khỏi, Đòn Roi Kỷ Luật bắt đầu ra trận!"
Sau khi mệnh lệnh được đưa, Wilker nhìn về phía Alfred, hỏi: "Khoảng thời
gian tầm mười phút có đủ không?"
Alfred nhẹ gật đầu, nói: "Hẳn là đủ dùng."
...
Dưới mặt đất, cả buổi mà vẫn không thấy Thiên sứ phản ứng, Miliwen lo lắng
hô: "Còn không mau đi thôi!"
"Này!"
Neo va chạm một cái, trực tiếp đụng Miliwen bay ra ngoài, cũng may cô phản
ứng nhanh, cơ thể chống vào vách giảm thiểu lực phải chịu.
"Ngươi là ai?"
Miliwen không có nhận ra Neo.
Neo thì nhìn về phía Thiên sứ đã ngồi dậy trong quan tài đá, hắn duỗi tay ra,
muốn chạm đến đồng xu đang treo trước ngực Thiên sứ.
Nhưng bên trong đồng tệ lại truyền đến âm thanh của Loya:
"Nếu bây giờ ngươi chạm đến nó, sẽ bị lạc lối cực kỳ thảm."
Neo lập tức thu tay về, hắn biết Loya nói không sai, nhân cách mình bây giờ đã
phân liệt đến nỗi thực chất hóa, nếu là lại tiếp nhận sự kích thích từ Nguồn Gốc
Tội Lỗi, mấy tên trong đầu mình đều trở nên điên cuồng, vậy mình có lẽ thật sự
xong rồi. Không giống như là lúc trước, lúc bản thân vừa tỉnh táo, hắn có thể
cầm nó tùy tiện chơi, chỉ có thể nói, không phải là mình trong cùng một thời
điểm.
Lúc này, đồng xu bắt đầu bồng bềnh bay lên, dưới sự điều khiển của nó, bay về
phía "Chủ nhân" thật sự.
Neo nói với Thiên sứ ngồi trong quan tài đối diện: "Hắn nói, nếu ngươi không
muốn trở về, dứt khoát không cần ngươi nữa."
Thiên Mị: "!!!"
Trong chốc lát, Thiên sứ trực tiếp rời khỏi quan tài đá, cũng bay về phía chủ
nhân của mình.
"Ba!"
Karen sau khi thất bại trong trò chơi rượt đuổi đầy ngây thơ của Neo, đưa tay
tiếp nhận đồng xu bay đến phía mình.
Nó, cuối cùng cũng đến tay.
Karen bỏ đồng xu vào trong túi áo đã chuẩn bị sẵn trận pháp phong ấn trước đó,
vừa cất kỹ, đã cảm giác được phía dưới có một luồng khí tức đánh về phía
mình.
Thiên sứ lấy một loại tốc độ kinh người mà lao đến gần, sau đó một khắc, Thiên
Mị thoát ly khỏi cơ thể của Thiên sứ, để hắn rơi xuống tự do, Thiên Mị, thì
giống như là người rời nhà xa quê mà trực tiếp va vào người Karen!
"Ầm!"
Cú va chạm này không phải vật lý, nhưng lại để Karen trở tay không kịp, mà
Thiên Mị lấy được sự tẩm bổ mấy ngày nay của Thiên sứ thì tâm hồn cũng lớn
mạnh hơn rất nhiều, cũng phát sinh biến hóa cực kỳ lớn.
"Ông!"
Cơ thể Karen bị quán tính kéo theo lên cao, cuối cùng phá đất mà lên, tới giữa
không trung.
Lúc này, trú quân đã hoàn thành giết chóc và rút lui, tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật
còn chưa tiến vào nơi này.
Cho nên, bốn phía dinh thự khắp nơi đều là dung nham và lửa vong linh sót lại,
cùng những thi thể không lành lặn, trong đó không ít còn mặc thần bào và áo
giáp Trật Tự trên người.
Thân hình Karen lơ lửng giữa không trung, Thiên Mị gấp rút tiến hành nịnh nọt
Karen, nó phải dùng hành động thực tế nói cho Karen, nó nguyện ý trở thành
người hầu, không, là muốn vĩnh viễn trở thành một bộ phận của Karen, trở
thành... Cánh!
"Soạt!"
Hai cánh xòe ra!
Nhưng lần này lúc mở cánh, không còn là loại hình thức máy móc màu đen dựa
vào hiệu năng của Thánh khí, mà là sáu cánh mang theo lông vũ rõ ràng và khí
tức thần thánh!