"A, trong chuyện trợ giúp cậu để trong lòng của cô gái nhỏ lưu giữ dấu ấn về
cậu sâu sắc hơn, ta và đội trưởng của cậu, đều rất có hứng thú mà nhất trí với
nhau, ta nghĩ, lúc ấy Jenifer nằm ở nơi đó, cô ấy chắc chắn cũng rất tình nguyện
trông thấy cảnh này."
"Tôi cảm thấy sẽ không phải."
"Không, cô ấy sẽ cảm thấy vậy, quan hệ giữa Jenifer và tiểu thư Pall rất tốt,
nhưng cũng là bởi vì quá tốt, cho nên cô ấy rất cam lòng mà nhìn thấy người có
quan hệ cộng sinh với tiểu thư Pall, lấy được trái tim của một cô gái khác, cô ấy
chắc chắn sẽ hy vọng tiểu thư Pall có thêm một vị tình địch, đây là một việc thú
vị biết bao, cô ấy sẽ vui vẻ đến phát cuồng ấy, Jenifer bây giờ cũng đang đứng
trên mai rùa mà nhìn về nơi này đấy, nếu cậu không tin thì đợi chút nữa ta sẽ
đến hỏi thăm cô ấy cho cậu."
Đây thật sự là... bạn thân của Pall sao.
"Giữa tôi và tiểu thư Pall cũng không phải là loại quan hệ đó."
"Một cô gái, nguyện ý cùng cậu trở thành quan hệ cộng sinh, quan hệ này càng
thân thiết hơn quan hệ vợ chồng vô số lần, chỉ cần cậu không thích nó dù chỉ
một chút thì cũng sẽ không nguyện ý làm đến bước này."
"Ngài hiểu lầm, tôi đã có vị hôn thê."
"A, có phải không, được rồi, ta đã hiểu lầm, ta phải đi nói với Jenifer, thì ra tiểu
thư Pall vốn đã là tình địch của người khác rồi, ha ha, Jenifer của ta chắc chắn
sẽ cười đến vỡ bụng."
"Thật ra tôi cũng tin tưởng rằng, Pall vốn rất không ưa Bernard, sau khi biết
được kết cục của Jenifer, sẽ càng căm hận Bernard, cô ấy sẽ còn trách cứ tôi, vì
sao không làm gì cả, có lẽ lúc tôi đi ngủ thì cũng sẽ không được yên."
"Ta cũng biết tính tình của tiểu thư Pall."
"Cho nên, có một vài việc tôi cần phải đi làm thôi, người bình thường trong
thành phố này có thể được tha thứ, nhưng có một người, hắn ta không có lý do
gì để được tha thứ, từ trước đến giờ tôi còn chưa hề cảm nhận được sự chán
ghét một người có thể đạt được đến mức độ này."
"Là Bernard sao?"
"Đúng thế."
"Thế nhưng rất đáng tiếc, hắn cũng đã chết, trừng phạt một kẻ đã chết, hắn cũng
không thể nào cảm giác được."
Karen trả lời: "Hắn có thể cảm giác được."
"Ừm, vậy thì cám ơn cậu, cậu Inmerais.
Mặt khác, ta rất kính nể ông nội của cậu, ngài ấy là một vị vĩ đại, sợ rằng dù tín
ngưỡng của chúng ta khác biệt, nhưng vẫn như cũ không trở ngại việc ta kính nể
ông ấy sau khi nghe được câu chuyện của ngài, ta tin tưởng rằng ngài ấy sẽ tỉnh
lại."
"Cảm ơn."
"Là ta nên cảm ơn cậu, nếu như có thể lựa chọn, ta hi vọng Neo có thể sống sót
sau khi ăn thi thể của ta, nhưng ta không hi vọng bởi vì hấp thu trí nhớ của ta,
mà đem lại cho Neo nhiều đau khổ buồn phiền như vậy, cám ơn cậu đã xuất
hiện, ít nhất cũng để hắn ta trong đoạn thời gian này, có người để có thể thổ lổ
những gì trong lòng mình."
"Giữa tôi và đội trưởng, không cần người khác phải thay mặt cảm ơn."
Nói xong, bóng người Karen hóa thành một làn khói đen, lúc này, tất cả sự chú
ý của người trên Đảo Ám Nguyệt đều tập trung vào người của Dorons, tất cả
bọn hộ vệ cũng đều bị điều tới đây, Cung Tưởng Niệm bây giờ, chẳng khác gì là
nơi không người.
Bernard,
Ta tới.
Nhìn bóng Karen đi xa, trên mặt Neo lộ ra mỉm cười, dưới chân xuất hiện một
trận pháp màu trắng.
Đồng thời, đầm nước trên lưng của Dorons hiện lên một vòng sáng, Neo bước
ra từ bên trong.
Neo đi tới trước người của Tafman, vươn tay đưa về phía Tafman đang quỳ.
Tafman nhìn chăm chăm người không có mặt ở trước người, mặc dù nhìn không
thấy mặt của hắn, nhưng Tafman có thể cảm giác được hắn ta là ai.
"Ta có tội..."
"Nếu như nói rằng ta tha thứ cho ngươi, có thể làm cho nội tâm của ngươi nhận
được sự an ủi, ta có thể nói với ngươi, ngươi không làm gì sai, ngươi vẫn luôn
muốn bảo vệ quê hương của mình, vì muốn bảo hộ con dân, ngươi có thể nỗ lực
để làm mọi thứ, ngươi không có sai.
Bây giờ,
Tafman,
Xin hãy đưa tay cho ta."
Tafman yên lặng giơ tay lên, bị Neo nắm chặt.
Neo kéo tay lên, nhưng Tafman cũng không bị kéo lên, bởi vì thứ mà Neo kéo
lên, là một con ác linh bám trên người Tafman lúc trước, cái ác linh này, vốn sẽ
nuốt chửng triệt để linh hồn của Tafman trong một tuần sau.
Ác linh bị kéo ra ngoài, phát ra tiếng gầm thét phẫn nộ, nhưng Neo chỉ rất bình
tĩnh mà nhìn nó, ác linh bắt đầu sợ hãi.
Bên trong đầm nước xuất hiện một cột nước, trói lại ác linh vô hình, ác linh mặc
dù đang giãy dụa, nhưng cũng không thể làm gì được, cuối cùng, nó bị kéo vào
sâu trong đầm nước.
"Cảm ơn... Cảm ơn ngài Philias."
"Ngươi có thể tạ ơn Dorons, bởi vì ác linh bị chuyển đến trên người của
Dorons, nhưng thể trạng của Dorons chúng ta rất khổng lồ, ùm, mặt khác, trạng
thái lúc này của nó, có thêm một con ác linh bám lên trên người, cũng không có
gì quan trọng."
"Dorons..."
"Nó là tự nguyện, bởi vì sau khi nó tỉnh dậy, ngươi là người thứ nhất dùng năng
lượng Ánh Sáng để vuốt ve đầu của nó, nó rất cảm ơn ngươi, Tafman."
"Không, ta không xứng đáng nhận lời cảm ơn của nó, ta không xứng."
"Ngươi không nên mang theo lòng day dứt mà sống, đây không phải là điều
Dorons muốn, nó hi vọng ngươi có thể yên lòng."
Nó hi vọng ta... Có thể yên lòng.
"Ngươi có thể bước xuống thuyền rồi, Tafman."
Tafman đứng người lên, cúi đầu về phía Philias, sau đó lôi kéo trưởng lão Zimar
tinh thần đã không còn tỉnh táo, cõng ông ta nhảy xuống mai rùa.
Neo thì giơ lên cánh tay, hô to với các tín đồ xung quanh:
"Tốt, mọi người thân mến, chúng ta lại muốn tiếp tục hành trình của chúng ta,
đàn hạc mà ta thích nhất đâu rồi, bắt đầu đàn tấu, để chúng ta cùng nhau hân
hoan khiêu vũ, tiến về hành trình tiếp đến của chúng ta.
Chúng ta tin chắc, hành trình của chúng ta, mãi mãi được Ánh Sáng chiếu rọi!"
Âm thanh của đàn hạc lập tức vang lên, những nhóm nam nữ mặc thần bào màu
trắng, hát lên giai điệu.
Trên đại dương mênh mông bao la này, hành trình của họ sẽ mãi không cô đơn
buồn tẻ, bởi vì bọn họ có tiếng hoan hô và chúc mừng.
Neo hô: "Dorons, quay đầu, chúng ta muốn ra biển một lần nữa!"
"Rống!!!"
Dorons phát ra một tiếng kêu vui vẻ, thân thể cao lớn bắt đầu chuyển hướng,
dọc theo con đường đến, bắt đầu trở về.
Thân thể của nó đang hư thối, trên người của nó đã trải dài đốm đen, bốn phía
quanh nó tràn đầy hơi thở chết chóc, nhưng nó, lại rất vui sướng.
Ô uế trong cơ thể của nó, trong quá trình trở về, không tràn ra chút nào