vài thân thể cao lớn, tất nhiên số lượng rồng bên trong cũng không ít.
"Che che giấu giấu, còn kéo theo mây đen lớn như thế, đây là đang che giấu chứ
gì, nếu tất cả thật sự đều là loại Long tộc trưởng thành phát triển tốt đẹp, có cái
gì không thể để cho người khác nhìn, ước gì lơ lửng ở trên trời để người phía
dưới nhìn thấy rất rõ ràng, sau đó tranh thủ thời gian quỳ xuống đất cúng bái."
Trong giọng Kejin mang đầy vẻ khinh thường, "Đây chính là chỗ mà ta không
thích nhất ở Long tộc, bọn chúng làm vậy không phải cao ngạo, đây là ngu
xuẩn, trong mắt ta, bọn chúng và heo, ngoại trừ hình thể chênh lệch ra, cũng
không có điểm nào khác nhau rõ ràng nữa."
Một bóng người, bay lên từ phía dưới, lúc sắp lướt qua sân thượng, cô ta nhìn
thấy ba người đứng trên sân thượng, trong mắt lộ ra vẻ nghi hoặc. Kejin trông
thấy Auggie lúc này cảm thán nói: "Nhìn đi, đây mới là Long tộc trong cảm
nhận của ta, chỉ có Trật Tự Thần Giáo, mới có thể thật sự nuôi nổi một con
rồng."
Đây thật sự chính là điều khó xử nhất của Long tộc hiện tại, không chỉ là mạch
Long tộc của Địa Huyệt Thần Giáo, những Long tộc ở bên ngoài xây dựng khu
quần cư riêng của mình, cũng gặp phải tình huống tài nguyên không đủ rất
nghiêm trọng.
Chủ yếu bởi vì hai nguyên nhân tạo thành, một nguyên nhân là trong cái kỷ
nguyên Chư Thần không ra, chính thống thần giáo, giáo hội cỡ lớn, giáo hội cỡ
trung gần như đã chia cắt phần lớn tài nguyên tín ngưỡng của thế giới này, giữa
các giáo hội quả thật sẽ tiến hành đấu tranh, nhưng tất cả mọi người đều có một
cái nhận thức chung, đó chính là Long tộc, Dị Ma Khát Máu bao gồm cả các hệ
thống tín ngưỡng gia tộc đều sẽ bị biên giới hóa.
Thần không có ở đây, nhưng thế giới này, thật sự được thống trị bởi các giáo hội
thi hành ý chí của Thần linh, những thứ dị đoan…Vốn cũng không được phân
chia không gian để sinh tồn.
Khu vực sống nhỏ hẹp, vốn không cách nào thỏa mãn nhu cầu sau khi số lượng
Long tộc bành trướng cần tiêu hao, nhưng bọn chúng mặc dù cao ngạo lại hùng
mạnh, nhưng lại không dám công khai khiêu khích hệ thống Thần Giáo, điều
này đã khiến cho số lượng loài phụ của Long tộc càng ngày càng nhiều, thật ra
phản ứng này chính là một xu thế bình thường hóa khi huyết thống chỉnh thể
của Long tộc suy thoái.
Nguyên nhân thứ hai thì là nguyên nhân đến từ bản thân Long tộc, bởi vì trời
sinh hùng mạnh, cho nên trong lĩnh vực văn hóa của Long tộc, ý thức cá thể bị
phóng đại vô hạn, bọn chúng có thể ngoài miệng sẽ hô hào khẩu hiệu "Long tộc
một thể". Trên thực tế căn bản cũng không hiểu được cái gì là đoàn kết, dâng
hiến và ý nghĩa của hi sinh; mà lại, những kẻ càng mạnh bên trong Long tộc thì
cũng càng tự tư hơn, cũng ví như Long Thần Phản Nghịch, một trong bảy vị
Thần lập ra Địa Huyệt Thần Giáo, nó chính là đã phản nghịch lại bầy đàn của
mình.
Cũng bởi vậy, ngay cả Auggie cũng không thể không thừa nhận một việc, đó
chính là nếu không phải cô bị "Bán" đến Trật Tự Thần Giáo, cô vốn cũng không
có cơ hội để mình phát triển hoàn toàn.
Auggie hạ người xuống, nhìn xem Kejin, ánh mắt lạnh lùng, sau đó nhìn sang
đại sứ Lenos, hành lễ, Lenos thì tiến hành đáp lễ.
"Đại sứ, ta muốn khuyên bọn chúng lui về."
Lenos trừng mắt nhìn, hỏi: "Ngài Auggie, ngài có thể làm được sao?"
"Ta muốn thử xem."
Kejin giơ tay lên, không khách khí chút nào mà nói: "Đừng thử cho tốn công,
ngươi không làm được, ngươi ở trong mắt bọn chúng, vốn cũng không phải là
người một nhà, ta thậm chí lo lắng, bọn chúng vốn là quân chủ lực Cấm Vệ do
cha ngươi thống lĩnh, mà lại là lấy lý do cha ngươi chết làm lý do để nổi lên,
ngươi là con gái của hắn lại lựa chọn ngăn cản bọn chúng, cuối cùng, sự phẫn
nộ của bọn chúng sẽ trào lên xé nát ngươi."
"Thế nhưng, dù sao cũng nên làm chút gì đi, chẳng lẽ tùy ý bọn chúng xâm
chiếm chủ thành? Dựa theo tình huống lúc này, không phải cần các mạch chủ
của Địa Huyệt Thần Giáo phái đại biểu ra để tiến hành trấn an đàm phán sao?"
Ngài Auggie hỏi.
"Bọn chúng là muốn đãi ngộ này, chúng ta cũng biết bọn chúng muốn đãi ngộ
này, nhưng mà... Chúng ta sẽ không cho." Kejin duỗi lưng một cái, "Từ lâu ta đã
không vừa mắt với mạch Long tộc trong giáo, luôn luôn được phân nhiều tài
nguyên nhất trong giáo, lại không nguyện ý chịu trách nhiệm gì, thế này sao lại
là một đám rồng, quả thật chính là một đám đỉa hút máu!",
Trong mắt của ngài Auggie toát ra lửa giận, nhưng Kejin có vẻ không lo lắng
chút nếu cô ta nổi giận lên sẽ làm gì mình;
"Nếu như vậy, vì cái gì không cho bọn…đỉa hút máu này, rời khỏi Địa Huyệt
Thần Giáo chứ?" Auggie hỏi ngược lại.
“Dựa vào cái gì!" Kejin giơ hai tay lên phát ra tiếng hô to, "Cho dù là một đám
đỉa hút máu, đó cũng là đỉa do Địa Huyệt Thần Giáo chúng ta nuôi ra, dựa vào
cái gì để các ngươi uống máu xong thì đi, chưa kể, bản thân là một con chó ở
trong ổ chó, thật sự nghĩ rằng mình có không hỏi qua chủ nhân thì có tự cách ra
ngoài ở riêng à?"
Lúc này, đám mây đen xa xa bắt đầu tiến sát về phía chủ thành, tiếng rống giận
dữ đến từ Long tộc cũng dần dần tới gần.
Auggie mở miệng nói: "Bọn chúng chỉ là muốn một lời giải thích, muốn một
bậc thang để bước xuống, các người đáng bức bách bọn chúng thật sự phải ra
tay mà tiến gần chủ thành!"
"Quen thói, tự cho rằng mình đúng à, thật sự cảm thấy mình vẫn là chủng tộc
hùng mạnh của kỷ nguyên trước sao. Bậc thang à, ngươi yên tâm, có đôi khi
cho dù không có bậc thang, bị bức ép đến mức nóng nảy, cũng sẽ nhảy xuống,
cho dù là té gãy chân."
Lúc này Lenos mở miệng nói: "A, vị kia tới rồi."
Nói xong, Lenos nhìn về phía mây đen, hai tay trước đặt ngực, hành lễ.
Kejin cũng hành lễ theo, cực kỳ tiếc nuối nói: "Nếu tới muộn một chút thì tốt,
để đám kia phá hư chủ thành trước một chút cũng không sao."
"Vụt!"
Phía trước, biên giới chủ thành, một luồng ánh sáng màu đen phóng lên tận trời,
một tên người đàn ông trung niên mặc giáp đen cưỡi một con Tê Giác Sấm xuất
hiện ở không trung.
Một mình hắn hướng mặt về phía mây đen dày đặc.
Phát ra tiếng quát như tiếng sấm: "Ta, Daan. Rei. Rophe, lấy thân phận Đoàn
trưởng Kỵ Sĩ Đoàn thứ bảy của Trật Tự Thần Giáo, ra lệnh các ngươi: Lập tức
giải tán vô điều kiện, trở về trụ sở, nếu dám chống lại, Trật Tự Kỵ Sĩ Đoàn thứ
bảy sẽ tắm máu mạch Long tộc của Địa Huyệt Thần Giáo!"
Sau một khắc, gió lặng mây tan.