Giáo chỉ có duy nhất Thần Trật Tự, không có Thần chi nhánh, nhưng người như
tứ đại tùy tùng và 12 Kỵ Sĩ Trật Tự, bất cứ một người nào đem ra so sánh thì
cũng không kém hơn thần chi nhánh của Thần Giáo khác.
Davins ho khan một tiếng, phun ra một cục đờm đặc vào trong thùng ra bên
cạnh. Cái dạng này, Karen vừa nhìn là biết ông ta là kẻ nghiện thuốc lâu năm,
do hút nhiều mà tạo thành.
Chỉ có điều là lúc này sẽ không ai đần độn đưa thuốc lá cho ông ta, những khâu
kiểm tra trước mượn dùng quan hệ để dàn xếp thì cũng có thể hiểu được, đến
nơi đây, trái lại cũng không thể để lộ ra, nó không quan trọng nhất nhưng lại là
điều kiêng kỵ lớn nhất.
"Bút lông ngỗng có tư duy, đương nhiên, nó không thể suy nghĩ giống người
bình thường để cùng tán gẫu với các ngươi được, điều duy nhất mà nó có thể
làm, đó là giao lưu cùng với các ngươi trên phương diện tín ngưỡng.
Xin hãy tin tưởng năng lực của nó, càng phải tin tưởng quyền uy của nó, ta
không biết trong tương lai các ngươi có thể sẽ biến chất hay không, nhưng là
vào lúc này, các ngươi không gạt được nó.
Ta biết các ngươi không phải đến để tuyển binh, trên thực tế ta cũng rất tò mò,
các ngươi vì cái gì còn muốn đi tới nơi này, thật ra bây giờ các ngươi có thể kết
thúc, nhưng có phải các ngươi muốn kết thúc một cách hoàn mĩ và viên mãn
không?
Đương nhiên nếu có thể, ta chắc chắn ủng hộ, nhưng ta vẫn còn muốn nhắc nhở
các ngươi một câu, tự mình che ngực tự hỏi bản thân có trung thành với Thần
Trật Tự hay không, không làm phần kiểm tra này thì cũng chẳng sao cả, làm cái
kiểm tra này được điểm cao cỡ nào cũng chẳng có ích lợi gì, nhưng nếu là điểm
số rất thấp thì…. Ha ha, vậy thì vấn đề sẽ rất lớn đấy."
Sau khi Davins nói xong thì tiếp tục uống trà, sau một lát, nói: "Đều đã suy nghĩ
kỹ rồi thì tới đi, ba người một lần, một người một phòng, đi vào thì biết."
Alfred đi đến bên người Karen, nhỏ giọng nói: "Thiếu gia?"
"Anh muốn đi sao."
"Đúng vậy, thiếu gia, nếu cơ thể của tôi đều đã được chứng nhận, không có lý
do linh hồn của tôi không có được thăng hoa."
"Được rồi." Karen đồng ý.
Alfred đứng ở bên người Karen.
"Vậy tôi đến cho đủ người." Richard đi tới.
Ba người trong nhóm đầu tiên vào kiểm tra, theo thứ tự là Karen, Alfred và
Richard.
Davins đứng người lên, phất tay khởi động trận pháp, trong chốc lát, bên trong
hoàn cảnh này vang lên thánh ca của Trật Tự Thần Giáo, khí thế thần thánh
trang nghiêm tuôn ra.
"Các ngươi yên tâm, lần kiểm tra này ta chỉ có thể nhận được kết quả mà ngài
bút lông ngỗng đưa ra, ta không cách nào biết được ở bên trong các ngươi đã
trao đổi cái gì với ngài bút lông ngỗng, hay là đã sám hối cái gì.
Bởi vì chúng ta cho phép các ngươi nghi ngờ và lạc lối, mục đích căn bản của
phần kiểm tra này vẫn là để cứu vớt.
Giống như là những cha xứ trong các giáo đường ở ngoài vậy, bọn họ nhất định
sẽ giúp các ngươi bảo mật. A, ít nhất, ngài bút lông ngỗng có phẩm đạo đức
nghề nghiệp được hơn nhiều so với mấy cha xứ kia.
Khi ngươi đi ra khỏi căn phòng nhỏ này, ngài bút lông ngỗng sẽ tự xóa bỏ ký ức
lúc trước, cho nên, buông lỏng, thỏa thích giao lưu, không cần giữ lại chút nào
đi…
Mặt khác, lúc liên hệ tinh thần với bút lông ngỗng, tốc độ giao lưu sẽ trở nên rất
nhanh, có lẽ ở bên trong chỉ là nửa giờ, nhưng trên thực tế các ngươi đã giao lưu
bốn, năm tiếng.
Giao lưu trên mặt tư duy, vĩnh viễn là mau lẹ như vậy, ha ha, được rồi. Mời ba
người hãy cùng vào."
Karen và Alfred cùng hành lễ với Davins, đối với cán bộ làm công tác chính trị,
chắc chắn phải tôn trọng nhiều hơn một chút. Davins đáp lễ;
Richard chậm lại hai nhịp, cậu ta đều đã bước đi trước hai bước, lúc này lại lùi
về mà hành lễ.
Memphis ở phía sau thấy cảnh này, thở dài, ông ta phát hiện, mỗi lần trông thấy
con trai mình cùng đứng với Karen ở một chỗ, ông ta sẽ rất dễ cảm thấy tức
giận.
Karen đi vào trong căn phòng nhỏ, ánh sáng trong nháy mắt tối xuống, sau đó là
một loại cảm giác hoàn toàn ngăn cách với bên ngoài. Bên trong có một cái ghế
và một cái bàn, Karen ngồi xuống ghế dựa.
Trên mặt bàn có để một quyển « Ánh Sáng Trật Tự », lúc này nó tự động lật ra,
hình chiếu của một cây bút lông ngỗng lơ lửng xuất hiện, tản ra khí tức trang
nghiêm và thâm thúy.
Richard có chút khẩn trương hít sâu, trong thời khắc này, tựa như ngay cả tín đồ
thành kính nhất với Trật Tự đều sẽ cảm thấy hồi hộp, nắm đấm của cậu ta nắm
chặt, đang chảy mồ hôi.
Bút lông ngỗng tràn ngập uy nghiêm nhìn xuống Richard từ trên cao mở miệng
nói: "Trước tiên ta sẽ hỏi ngươi và vấn đề."
Alfred lấy ra quyển bút ký nhỏ của mình, cầm bút máy, nghiêng chân, nhìn xem
bút lông ngỗng lơ lửng ở trước mặt mình, hít sâu một hơi, mặt lộ vẻ mỉm cười,
anh ta thật rất thích cái không khí này.
Anh ta phải nhớ kỹ cảm giác này, chờ lần sau nếu có cơ hội khi lôi kéo người
gia nhập vào giáo, cũng phải mô phỏng ra một hoàn cảnh tương tự.
Bút lông ngỗng dùng giọng điệu bình tĩnh nói với Alfred: "Chúng ta tới sẽ trao
đổi về chủ đề đầu tiên."
Hình chiếu bút lông ngỗng trước mặt Karen sau một hồi lấp lóe, rốt cục khôi
phục bình tĩnh, nhưng Karen ngồi một hồi lâu, bút lông ngỗng trước mặt đều
không mở miệng.
Dụng cụ hỏng? Hay là do trận pháp xảy ra vấn đề?
Karen nghiêng người về phía trước, nghi ngờ mà hỏi thăm: "Xin hỏi, có thể bắt
đầu chưa?"
Bút lông ngỗng đáp lời:
"Xin ngài hãy chỉ thị."